Chương 824: Dật Hành ca ca không bình thường (3)
Con gái của vị đại sứ rất là khó hiểu mà hỏi cha của mình, "Ba ba, người đàn ông kia là ai? Ba vì cái gì phải đối với hắn tốt như vậy?"
"Hắn là một nhân vật khó lường, ba lúc trước khi ở khu vực phi hòa bình, đã từng bị một nhóm phần tử bạo loạn có võ trang ở địa phương bắt cóc, lúc ấy là hắn đã dẫn dắt một tiểu đội nghĩ cách cứu viện chúng ta. Người được cứu trừ bỏ ba, còn có rất nhiều nhân vật trọng yếu."
Đại sứ trả lời vấn đề của con gái.
"Thật vậy chăng? Hắn lợi hại như vậy sao?"
"Đúng vậy, phi thường lợi hại."
Trên đường, Giản Dật Hành đối với Giản Nhất Lăng nói, "Anh cứu em, em hẳn là phải cảm ơn anh."
"Cảm ơn." Giản Nhất Lăng nói lời cảm tạ.
"Chỉ là cảm ơn ngoài miệng sao?"
Giản Dật Hành cũng không giống như vừa lòng câu "cảm ơn" ngoài miệng của em gái.
Giản Nhất Lăng nhìn Giản Dật Hành, không biết anh muốn làm gì.
"Hôm nay buổi tối đi nhà em ăn cơm, hiện tại đi siêu thị mua đồ ăn." Giản Dật Hành nói.
Ăn cơm? Mua đồ ăn?
Giản Nhất Lăng chậm một phách mới phản ứng lại đây.
Tới buổi tối, Giản Dật Hành đúng giờ xuất hiện ở phòng khách trong nhà của Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh.
Ngồi chờ Giản Nhất Lăng đang bận rộn ở phòng bếp làm những món ngon thơm ngào ngạt nóng hổi.
Bởi vì là đáp tạ Giản Dật Hành, cho nên Giản Nhất Lăng chuẩn bị một bàn đều là những món Giản Dật Hành thích ăn, hơn nữa phân lượng đều đặc biệt đủ.
Giản Dật Thần được dính ánh sáng của anh trai mình nên cũng tới cọ một buổi cơm chiều.
Trên bàn cơm, Giản Dật Thần tò mò mà hỏi Giản Dật Hành, "Anh, anh chừng nào thì cùng vị đại sứ kia quen biết nhau vậy?"
"Thời điểm ở chiến khu, thuận tay cứu ông ta."
Giản Dật Hành trả lời thật sự tùy ý, phong khinh vân đạm, vẫn không đem chuyện kia để ở trong lòng.
Thoạt nhìn vẫn là đồ ăn ở trước mặt càng có lực hấp dẫn.
Giản Nhất Lăng bỗng nhiên nhớ tới có một vấn đề muốn hỏi Giản Dật Thần, "Du Phàm muốn em hỏi anh, vì cái gì không thích cô ấy."
Đây là "nhiệm vụ" Tần Du Phàm nhờ Giản Nhất Lăng giúp mình.
Nguyên lời nói là muốn Giản Nhất Lăng hỗ trợ nói bóng nói gió một chút để Giản Dật Thần có thể nói thật nội tâm của chính mình.
Mà tới lúc này, "Nói bóng nói gió" cái từ từ hiển nhiên Giản Nhất Lăng không biết cách vận dụng.
"Anh đã cùng cô ấy nói qua, anh không kết hôn."
Giản Dật Hành đang ăn cơm động tác ngừng một chút, "Ai cho phép em không kết hôn?"
"Anh, anh vất vả một chút, nhiệm vụ nối dõi tông đường của nhà chúng ta liền giao cho anh, dù sao em không kết hôn là được rồi."
Giản Dật Thần cười hì hì nói.
Chuyện này anh không phải mới suy nghĩ trong ngày một ngày hai, Giản Dật Hành cũng liền không phản ứng lại anh, chỉ xem như anh là thuận miệng nói.
###
Hiện tại Tần Hoành Chí thật là cùng đường.
Bệnh tình của ông ta đang tăng thêm.
Mà bệnh viện bình thường đưa ra phương án trị liệu, chỉ có thể ở trình độ nhất định là giảm bớt bệnh trạng của ông, cũng không có biện pháp chân chính trị tận gốc căn bệnh này.
Như vậy trơ mắt mà nhìn sinh mệnh của chính mình từng ngày trôi đi, loại cảm giác này thật sự thật không tốt.
Tần Hoành Chí đem Tần Xuyên gọi đến trước giường bệnh của mình.
"Ba biết trong lòng con vẫn luôn đối với ba có oán khí, nếu không phải mẹ của con không muốn con trở thành người không có ba, con đều không tính toán trở về nhận người ba này."
Tần Xuyên trầm mặc.
Trên mặt anh không có hiển lộ cái biểu tình gì, nhưng Tần Hoành Chí nói vẫn xúc động đến tiếng lòng của anh.
Tần Hoành Chí tiếp tục nói, "Lần này ba bệnh, hơn phân nửa là không thể cứu, ba ở chỗ này có một số chuyện muốn giao cho con: Thứ nhất, mặc kệ ba bệnh nặng đến thế nào, mặc kệ có phải muốn chết hay không, chỉ cần đề cập đến việc gây dao động căn cơ của tập đoàn Tần thị, liền không thể đi làm, nói cách khác, cổ quyền của tập đoàn Tần thị tuyệt đối không thể giao cho người ngoài."