Mười phút sau, trên mặt đất đổ một mảnh, cũng chỉ có Giản Dật Hành còn đứng.
Giản Dật Hành phong khinh vân đạm, trên người một chút đều không chật vật, thậm chí đều không có thở dốc.
Một chút đều nhìn không ra tới anh ấy mệt mỏi, thậm chí khả năng thân nhiệt tăng lên cũng đều không có xuất hiện.
Sau đó Giản Dật Hành dùng di động báo cảnh sát, để cảnh sát tới xử lý những người này.
Xong rồi đi đến bên người Giản Nhất Lăng, nhìn đôi mắt rất lớn của cô đang nhìn chính mình, sắc mặt nhưng thật ra còn được, không có như tưởng tượng sẽ bị dọa sợ.
"Trở về uống một chút canh an thần."
Giản Dật Hành nói với Giản Nhất Lăng.
Giản Dật Hành sẽ không an ủi nữ hài tử, chẳng sợ người này là em gái của anh.
Lúc này di động Giản Nhất Lăng vang lên một chút, là tin nhắn của đội trưởng Nguyễn.
[Nam nhân này là ai? Có thể đánh rất tốt.]
Liền tính là đội viên của bọn họ, giống như đều không có thể đánh như vậy.
[Anh họ Giản Dật Hành.] Giản Nhất Lăng trả lời.
Đội trưởng Nguyễn thu được tin tức sau đó lập tức tra xét một chút về Giản Dật Hành.
Không tra không biết, một khi tra ra dọa cho muốn nhảy dựng.
Từ nhỏ đến lớn các loại võ thuật phương diện quán quân cầm đến mỏi tay.
Hiện tại chuyên môn làm nhân viên đặc phái ở khu vực phi hòa bình, chủ yếu hộ tống phóng viên chiến địa.
Ở nơi súng thật đạn thật kiếm ăn.
[Người anh họ này của cô không tồi a, có hứng thú gia nhập tiểu đội hành động đặc biệt của chúng tôi hay không? ]
Đội trưởng Nguyễn trực tiếp liền coi trọng Giản Dật Hành, chờ mong đem anh chiêu nhập dưới trướng.
[Anh đi hỏi anh ấy.] Giản Nhất Lăng trả lời.
Giản Nhất Lăng biết chính mình không thích hợp nói loại chuyện này, để cô nói hơn phân nửa là sẽ bị đóng băng.
Bất quá Giản Nhất Lăng cảm thấy Giản Dật Hành hẳn là sẽ không đáp ứng, anh ấy không phải là người thích trói buộc.
[Tôi xác định chắc chắn phải hỏi, lần sau đi tìm cô tôi phải hỏi anh ấy một chút.]
Đội trưởng Nguyễn là nghiêm túc, nhân tài phù hợp điều kiện như vậy anh là thập phần muốn.
Chờ cảnh sát tới rồi, Giản Dật Hành đơn giản mà miêu tả một chút sự tình sau khi trải qua, liền mang Giản Nhất Lăng rời đi.
Dọc theo đường đi hai người ai cũng không nói gì.
Giản Dật Hành không am hiểu cùng nữ nhân nói chuyện, Giản Nhất Lăng không am hiểu cùng thân nhân nói chuyện.
Hai người kia ở bên nhau, an tĩnh đến quá mức.
###
Buổi tối thời điểm, Giản Nhất Lăng lại làm đồ ngọt đem cho hai anh em Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần ở đối diện.
Giản Dật Hành vừa vặn từ trong phòng tắm mặt ra tới, nửa người trên không có mặc áo, cơ bụng tám múi cùng tuyến nhân ngư liền như vậy xích quả quả mà hiển lộ ở trước mặt Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng đôi mắt cũng không có tránh trốn, liền như vậy thẳng lăng lăng mà nhìn.
Cơ bụng của Giản Dật Hành so với các anh trai ở Giản gia cộng thêm Địch Quân Thịnh là người nổi bật nhất.
Nhưng cũng chưa từng có phân phẫn trương đến làm người khác sợ hãi.
Dáng người tốt đến vừa vặn.
Nhiều một phân liền quá cường tráng.
Giản Dật Hành cho rằng em gái đang thưởng thức dáng người của mình.
"Tiểu Lăng, anh trai anh không thích ăn đồ ngọt, cho nên em làm hai phần này đều cho anh đi!"
Giản Dật Thần cười khanh khách mà đem hai phần bánh ngọt trong tay Giản Nhất Lăng đều lấy qua.
Mới vừa lấy ở trên tay liền lập tức bị Giản Dật Hành cầm đi một phần.
"Anh, anh không phải không thích ăn đồ ngọt sao?" Anh nhớ không lầm nha.
"Thử xem."
Giản Dật Hành tính nếm thử mà ăn một ngụm.
Không ngọt.
Không phải cái loại đầy miệng ngọt, thực ngọt thanh ngon miệng.
Cùng các đồ ăn khác của em ấy giống nhau, rất đúng khẩu vị của anh.
Làm anh cái người cũng không thường ăn đồ ngọt, cũng thích cái hương vị này.
Giản Dật Thần tiến đến gần nhìn Giản Dật Hành ăn, khóe miệng ngậm cười, "Anh, Nhất Lăng muội muội tay nghề không tồi đi?"
"Ân." Giản Dật Hành không phủ nhận.
"Kỳ thật nữ hài tử ở chung cũng tương đối tốt, tỷ như Nhất Lăng muội muội." Giản Dật Thần ở bên tai Giản Dật Hành nhỏ giọng nói.