"Ân. Hồ tiêu nói, đây cũng là bạn cùng phòng của cô ấy dạy cho cô ấy, hiện tại cô ấy dạy cho em." Giản Nhất Lăng thành thật thẳng thắn.
Địch Quân Thịnh nhìn vật nhỏ tiến vào lòng ngực của mình, thấp thấp mà cười.
"Về sau nên đi chơi với Hồ tiêu cùng bạn cùng phòng của cô ấy nhiều hơn." Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng.
"Vì cái gì?"
"Các cô ấy khá tốt, vì em suy nghĩ, vì em hết giận."
Địch Quân Thịnh cúi đầu, nhìn đôi môi đỏ bừng gần trong gang tấc, hầu kết lăn lộn, lại chung quy không có thật sự thực thi hành động.
###
Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân lại hẹn ở câu lạc bộ quyền anh.
Lúc này đây La Tú Ân thủ hạ lưu tình, không đánh cho Giản Vũ Mân nằm bò xuống đất.
Đánh quyền anh xong, hai người cùng nhau đi uống rượu.
La Tú Ân một khi say rượu, liền lại lôi kéo Giản Vũ Mân anh em kết bái.
Sau đó hai người cùng nhau mắng Địch Quân Thịnh.
"Địch Quân Thịnh cái người bụng dạ khó lường này, cư nhiên cứ như vậy đem em gái của tôi bắt cóc! Em gái tôi lúc này mới bao lớn chứ! Hắn liền xuống tay! Hắn cũng thật là hạ thủ được!"
"Đúng vậy, viện nghiên cứu chúng tôi tổng cộng cũng chỉ có một đại bảo bối như vậy! Hắn liền cấp đoạt, quả thực không có thiên lý, ba năm trước đây tôi liền nhìn ra tới hắn không phải cái thứ tốt, sự thật chứng minh hắn liền không phải thứ tốt!"
"Phải không? Trùng hợp như vậy, ba năm trước đây tôi cũng cảm thấy hắn không phải cái người tốt gì, này hỗn đãn, thật sự thiếu đánh, nếu không phải tôi sợ em gái khóc, tôi thật muốn hung hăng đánh hắn một trận!"
Mắng Địch Quân Thịnh, hai người đều đồng lòng nhất trí, phảng phất như tìm được tri kỷ.
La Tú Ân vỗ đùi cười ha ha, "Ha ha ha ha, anh nếu đánh không lại hắn, tôi đây liền giúp anh cùng nhau đánh hắn, bảo đảm đánh đến hắn tè ra quần."
Giản Vũ Mân cũng không túng, "Tôi mới không sợ hắn đâu, cùng lắm thì kêu Dật Hành tới, tôi xem ai mới là người nằm sấp xuống đất kia!"
Tuy rằng anh không có khả năng đánh lại, nhưng anh em của anh có a!
"Vậy tốt! Có cơ hội tôi cũng muốn trông thấy người em họ này của anh, cùng anh ta so mấy chiêu."
"Được, có cơ hội tôi cũng phải nhìn các người đánh một trận."
"Tới tới tới, cụng ly! Cho tình hữu nghị của chúng ta cụng ly!"
Hai người cao hứng phấn chấn mà nâng chén chúc mừng.
Thời điểm La Tú Ân uống đến mơ hồ, nhìn Giản Vũ Mân lại nổi lên hoa si.
"Vũ, Vũ ca.. Anh có biết hay không, thấy anh tôi cảm thấy thật không chân thật a! Tôi khi đó mới vừa đi làm, một người rất cô đơn. Anh cũng biết tính cách của tôi kỳ thật không tốt lắm, nữ nhân đều không thích chơi với một nữ nhân mà giống nam nhân như vậy, nam nhân lại chê tôi là nữ nhân, không cùng chơi với tôi."
La Tú Ân từ nhỏ chính là dị loại.
Tính cách của cô giống con trai, lại nam tính lại hoành, đọc sách lại đặc biệt thông minh.
Trước khi gia nhập viện nghiên cứu y học Tuệ Linh phía trước, cô trên cơ bản không có bằng hữu.
Trừ bỏ cha mẹ, cô không có người cùng nói chuyện.
Thẳng đến khi tới viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, cái đại gia đình này, cô mới tìm được đồng loại của mình.
Cô mới dần dần mà có cảm giác thân thuộc.
La Tú Ân mơ mơ màng màng mà chịu, "Sau đó lúc ấy tôi gặp anh, tôi nghe được các anh cất tiếng ca, tôi cảm thấy được chữa lành, sau đó tôi liền cảm thấy, tôi không phải cô đơn như vậy."
Có lẽ đối với Giản Vũ Mân mà nói, La Tú Ân cô chỉ là một người hâm mộ trong đông đảo hàng ngàn người hâm mộ của mình.
Nhưng mà đối với cô La Tú Ân mà nói, Jupiter từng là một phần không thể thiếu trong sinh mệnh của cô.
Thời điểm cô cô đơn, cô nghe họ hát, nhìn poster, video, tiết mục của bọn họ.
La Tú Ân trước đây cũng không cho rằng chính mình sẽ theo đuổi ngôi sao.
Nhưng cô chính là như vậy thích nhóm nhạc của bọn họ, một lần thích này chính là thật nhiều năm.