Mạc Thi Vận điện thoại cắt đứt.
Ryan nhìn màn hình di động nửa ngày không có hoàn hồn.
"Nghĩ thoáng chút đi, cậu nhìn cô ta đi, nghe nói chú của cậu sẽ không lại hỗ trợ lúc sau liền tắt điện thoại, cậu ở trong mắt cô ta rốt cuộc là cái gì, còn chưa đủ minh bạch sao?"
Long Nguyệt Thiên nói làm cho Ryan một đại nam nhân đỏ đôi mắt.
Có một số việc anh ta chưa chắc nhìn không rõ.
Chỉ là biết lúc sau thống khổ làm anh ta tình nguyện chính mình không biết.
Long Nguyệt Thiên nhìn bộ dáng của Ryan, bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
Nhìn dáng vẻ của Ryan là thiệt tình đối với Mạc Thi Vận, tình cảm rất sâu, cho nên hiện tại anh ta một chốc một lát còn không thể tiếp thu được chuyện này.
Đầu điện thoại bên kia, sau khi Mạc Thi Vận cắt đứt điện thoại của Ryan, nhìn mẹ mình trước mặt, trong lòng buồn nản.
"Thi Vận, con đừng sợ, cùng lắm thì mẹ liền đi ngồi tù, đến lúc đó con liền cùng mẹ phủi sạch quan hệ thì tốt rồi, thật nhiều minh tinh có cha mẹ đã làm những chuyện không tốt, mọi người đều không có trách bản thân bọn họ, ngược lại còn sẽ thương hại đồng tình bọn họ."
"Mẹ, con không thể mất đi mẹ, con hiện tại liền Ryan đều mất đi, con lại mất đi mẹ, con liền thật sự hai bàn tay trắng!"
"Sẽ không sẽ không, mẹ chỉ là ăn cắp, nhiều nhất chính là ngồi tù mấy năm, thực mau là có thể ra tới." Mạc Tuệ Cầm trong đầu nghĩ, còn không phải là ngồi tù sao, cũng không có gì.
"Mẹ.." Mạc Thi Vận thống khổ vạn phần, hối hận vô hạn mà thổi quét đến, đem cô ta bao phủ.
Cô ta thật sự hối hận, cô ta hối hận không nên tìm hacker, không nên đem những chuyện đó của Giản Nhất Lăng tuôn ra ngoài.
Cô ta thật sự không nghĩ tới sẽ đối mặt với hậu quả như vậy.
Mà cái hậu quả này hiện tại cô ta nhận không nổi.
###
Mạc Tuệ Cầm bị bắt đi, dư luận che trời lấp đất mà đến, Mạc Thi Vận bị yêu cầu rời khỏi giới giải trí.
Công ty quản lý của Mạc Thi Vận phát biểu thanh minh cùng Mạc Thi Vận đã hủy bỏ hợp đồng.
Mạc Thi Vận tứ cố vô thân, trở nên hai bàn tay trắng.
Mạc Thi Vận một người cùng mẹ mình ở trong một căn phòng thuê, đèn không có mở, bức màn kéo lại.
Ở trong một mảnh đen nhánh, Mạc Thi Vận cuộn tròn ở trong một góc.
Di động của cô liền gần bên tay, nhưng mà một chút động tĩnh đều không có.
Thời điểm nháo lên tai tiếng, di động sẽ không ngừng, các loại phỏng vấn các loại đưa tin đều tới tìm cô ta.
Sau lại đỏ lúc sau liền càng đừng nói nữa.
Mà hiện tại, không ai liên lạc cô ta, mọi người trốn cô ta giống như là đang trốn ôn dịch.
Bỗng nhiên màn hình di động sáng lên, điện thoại có cuộc gọi đến.
Mạc Thi Vận vội vàng nắm lên điện thoại.
"Uy!"
"Mạc Thi Vận, cô còn nhớ tôi không?"
"Giám đốc Trần!"
Là thời điểm Mạc Thi Vận vừa mới bắt đầu phiên hồng, người thứ nhất xuất hiện cấp cơ hội cho Mạc Thi Vận.
Lúc ấy Mạc Thi Vận dựa vào tai tiếng cùng Tần Xuyên, chính mình chế tạo ra đề tài cùng nhân khí.
Chính vị giám đốc Trần này tìm được cô ta làm cô ta bắt đầu phát sóng trực tiếp bán hàng.
"Đúng vậy, là tôi. Những chuyện đó của cô tôi đã biết, loại tình huống này thật sự rất khó làm a, như vậy đi, cô tới khách sạn Vạn Lệ, gặp mặt tôi rồi nói chuyện, nhìn xem cô hiện tại còn có khả năng gì nữa hay không."
"Được, tôi lập tức đến!"
Mạc Thi Vận kích động vạn phần.
Cô vốn dĩ tâm đã như tro tàn.
Không nghĩ tới lúc này vị giám đốc Trần còn nguyện ý ra chủ ý cho cô.
Mạc Thi Vận sau khi vội vàng thu thập chính mình, chạy đến khách sạn Vạn Lệ.
Dựa theo tin nhắn của giám đốc Trần gửi cho cô, cô tìm được phòng 1402.
Sau khi vào cửa, liền nhìn thấy giám đốc Trần đang ngồi trên sô pha trong phòng.
Giám đốc Trần không cao không thấp, là người đàn ông trung niên bụng mỡ, làm cho người ta cảm giác thực dầu mỡ.