Vào buổi chiều, Giản Nhất Lăng đúng giờ đến bệnh viện thăm lão phu nhân.
Hôm nay Địch Quân Thịnh đến cùng cô.
Trong phòng bệnh, trừ bỏ lão phu nhân, còn có lão gia tử, Giản Duẫn Thừa cùng hai người con dâu của lão phu nhân.
Vừa nhìn thấy Địch Quân Thịnh đến, mấy người Giản gia ở trong phòng trừ bỏ Nhiếp Quân thì đều có biểu tình không thể nào tốt.
Cũng không phải mọi người đối với Địch Quân Thịnh có ý kiến gì, nhưng mọi người đều nghĩ đến một lần kia Địch lão gia tử tới nói những lời đó.
Bọn họ đã khó có thể tin lại càng thấp thỏm lo âu.
Thấy thế nào cũng cảm thấy Địch Quân Thịnh này là muốn đem Giản Nhất Lăng bắt cóc đi.
Giản lão gia tử và lão phu nhân còn có vợ chồng Giản Thư Hình hiện tại đều còn không biết Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh là có mối quan hệ gì.
Nếu là biết, phỏng chừng một đám đều phải dậm chân.
Giản lão phu nhân kéo Giản Nhất Lăng đến trước mặt mình, lôi kéo bàn tay nhỏ mềm mại trắng trẻo kia của Giản Nhất Lăng, nhỏ giọng nói, "Bé ngoan, bà nội lập tức liền sẽ xuất viện, bác sĩ vừa rồi tới nói cho bà nội, bà nội hiện tại các chỉ tiêu của cơ thể đều thực tốt, con yên tâm, bà nội sẽ không có việc gì."
Giản lão phu nhân khi nhìn thấy Giản Nhất Lăng trước tiên liền đem tin tức này nói cho Giản Nhất Lăng biết.
Bà muốn bé ngoan của bà có thể an tâm.
"Ân."
Giản Nhất Lăng nặng nề mà đáp lại một tiếng.
Trên thực tế cô so với Giản lão phu nhân đều sẽ biết về tình huống cơ thể của bà sớm hơn nhiều.
Nhiếp Quân vẫn là lần đầu tiên gặp Địch Quân Thịnh, cũng không biết cậu là ai, bởi vì trên mạng không có một hình ảnh nào về Địch Quân Thịnh, cho dù có ảnh chụp, nếu không quen biết cậu cũng không biết đó là Địch Quân Thịnh.
Nhiếp Quân trong chốc lát nhìn Địch Quân Thịnh, trong chốc lát lại nhìn cháu gái bảo bối của bà.
Nhìn một hồi lâu, Nhiếp Quân cười hì hì nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng Lăng, con thiệt là giỏi á nha, mấy người anh trai của con giờ còn chưa biết thức thời, mà con đã đem bạn trai đến gặp bà nội rồi? Con quả nhiên so với mấy người anh trai thối của con thì mạnh hơn nhiều!"
Nhiếp Quân thốt ra lời này, người nhà Giản gia biết thân phận của Địch Quân Thịnh đều vội vàng cùng bà nháy mắt ra hiệu.
Địch Quân Thịnh câu môi cười, hướng đến vị thím ba của Giản gia lần đầu tiên gặp mặt này chào hỏi, "Xin chào Tam phu nhân, lần đầu gặp mặt."
Địch Quân Thịnh nói lời này, dường như là đồng ý với lời nói vừa rồi của Nhiếp Quân.
Giản lão phu nhân không nhanh không chậm mà cùng Nhiếp Quân giải thích, "Vị này chính là Địch thiếu gia, là đồng đội của bé ngoan năm đó đi thi đấu, không phải là bạn trai, bé ngoan còn nhỏ, chưa đến lúc quen bạn trai."
Giản lão phu nhân sáng sớm liền cùng giản lão gia tử nói qua, bé ngoan còn nhỏ không thể sớm như vậy đã quen bạn trai.
Muốn quen thì cũng quen người giống Vu Hi như vậy liền tương đối thích hợp.
Nhiếp Quân lúc nghe ba chữ "Địch thiếu gia" liền sửng sốt một chút mới phản ứng lại.
Nếu không phải hai ngày trước Địch lão gia tử đã tới, bà khả năng liền phản ứng không kịp.
Cho nên đây là người mà trong miệng Địch lão gia nói "Tiểu tử thúi" kia sao?
Nhìn tuấn tú lịch sự a! Muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn khí chất có khí chất.
Nếu nhìn như vậy, cùng Tiểu Lăng Lăng vẫn thực rất xứng đôi.
Đương nhiên khẳng định là Tiểu Lăng Lăng của bọn họ càng tốt hơn.
Địch Quân Thịnh cúi đầu nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng, thấy Giản Nhất Lăng cũng không phản bác việc tuổi còn nhỏ không thể quen bạn trai, liền biết việc này chính cô cũng đồng ý.
###
Giản Duẫn Thừa đem Địch Quân Thịnh kêu ra khỏi phòng bệnh, tìm một cầu thang trống để nói chuyện.
"Địch thiếu gia, cậu không nên để em gái tôi cứ ở chỗ của cậu."
Giản Nhất Lăng đến ở chỗ của Địch Quân Thịnh, Giản Duẫn Thừa đều đã biết đến, nhưng mà anh không có nói cho những người khác của Giản gia biết.
"Giản đại thiếu đây là dùng cái thân phận gì cùng tôi nói chuyện này?" Địch Quân Thịnh đôi tay cắm ở túi quần, trên mặt biểu tình có chút giễu cợt.