Nếu không làm theo, không chỉ có đối với Tần Chí Cả một chút chỗ tốt đều không có, còn sẽ làm ông ta tiền mất tật mang.
Ông ta không muốn gánh lên tội hại Tần Hoành Thuỵ giải phẫu không thành, còn để Tần Hoành Thuỵ thù hận.
Tần Chí Cả quay đầu nhìn về phía Tần Du Phàm, cân nhắc hồi lâu, vẫn là gật đầu đáp ứng.
Tần Du Phàm ở trong hoảng hốt mà đạt thành hiệp nghị với bệnh viện Lạc Hải Sâm, sau đó nhìn phi cơ mang theo bác cả của mình đi.
Tần Du Phàm thấy người phụ trách bệnh viện Lạc Hải Sâm đã đưa người bệnh đi rồi, liền đuổi tới trước mặt Giản Nhất Lăng, dò hỏi Giản Nhất Lăng.
"Cô cùng Lý tiên sinh rốt cuộc là có quan hệ gì?"
Tần Du Phàm thật sự rất tò mò, quan hệ giữa Giản Nhất Lăng cùng Lý Trác Gia, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, mà Giản Nhất Lăng chỉ nói mấy câu liền có thể làm thay đổi thái độ của Lý Trác Gia?
"Bạn bè."
Một câu trả lời đơn giản.
"Chỉ là bạn bè? Vậy cô vừa rồi nói với ông ấy cái gì? Vì cái gì ông ấy đột nhiên thay đổi chủ ý?"
Giản Nhất Lăng trầm mặc, không có lập tức trả lời vấn đề của Tần Du Phàm.
Dừng một chút, Tần Du Phàm vẫn là cùng Giản Nhất Lăng nói câu "Cảm ơn".
"Mặc kệ thế nào, đều cảm ơn cô."
Cảm ơn cô ấy đã đến đây hỗ trợ nói chuyện, giải vây.
Cũng cảm ơn cô ấy đưa ra phương án giải quyết cuối cùng biến thành cô thành người nắm giữ số cổ phần này.
"Phải bỏ tiền mua, không có tiền mua liền không phải của cô."
Giản Nhất Lăng lại không phải đem số cổ phần này tặng không cho Tần Du Phàm.
Là muốn Tần Du Phàm lấy vàng thật bạc thật tới mua, giá cả một chút đều không rẻ chút nào, nên là bao nhiêu tiền chính là bao nhiêu tiền.
Nếu Tần Du Phàm không lấy ra được nhiều tiền như vậy, vậy không có cách nào đạt được số cổ phần này.
Tần Du Phàm sửng sốt một chút, mới phản ứng lại đây là một vấn đề nghiêm trọng.
Cô cũng không có nhiều vốn lưu động như vậy.
Mặc dù là cha cô, muốn lập tức lấy ra tới nhiều vốn lưu động như vậy cũng là chuyện thực khó khăn.
Giản Nhất Lăng bổ sung, "Có bao nhiêu tiền, bán bấy nhiêu, phần mua không được, không có biện pháp."
"Cô.." Tần Du Phàm ngơ ngác mà nhìn Giản Nhất Lăng, hơn nửa ngày từ hàm răng phóng ra tới một câu, "Thật là không đáng yêu!"
Tần Du Phàm nhất định là không có nhiều tiền như vậy.
Lúc này liền phải xem Tần Chí Cả.
Tần Chí Cả nếu thật sự muốn giữ được cổ phần của Tần gia bọn họ, phải giúp Tần Du Phàm mua.
Mà chuyện này chính là tương đương ông ta đem tài sản của mình cấp cho Tần Du Phàm.
Này cũng liền có ý nghĩa mặc kệ sau này Tần Chí Cả liền tính đem toàn bộ tài sản của ông ta đều cấp cho Tần Xuyên thừa kế, Tần Du Phàm cũng sẽ không phải là hai bàn tay trắng, cô ấy ở tập đoàn Tần thị trước sau đều có một vị trí nhỏ.
Tần Chí Cả cũng đi tới, dùng ánh mắt sắc bén đánh giá Giản Nhất Lăng, "Cô vừa rồi làm cái gì? Có phải cô đã làm Lý Trác Gia thay đổi chủ ý hay không?"
Nếu phải, vậy tiểu cô nương này như thế nào làm được?
Lý Trác Gia là người dầu muối không ăn, thế nhưng đối với tiểu cô nương này thái độ lại tốt như vậy?
Tần Chí Cả ở Lý Trác Gia nơi này không chiếm được tiện nghi, cho nên đối với Giản Nhất Lăng có thể ở trước mặt Lý Trác Gia bọn họ đạt được đãi ngộ như thế là thập phần khó hiểu.
Từ khi nào mà tổng giám đốc tập đoàn Tần thị như ông ta mà còn so ra kém hơn cả một tiểu cô nương?
Một vệ sĩ mà Lý Trác Gia lưu lại giúp Giản Nhất Lăng đứng bên cạnh trả lời vấn đề này, "Tần Chí Cả tiên sinh, Giản tiểu thư là bạn của Lý tiên sinh chúng tôi, điểm này vừa rồi Giản tiểu thư đã trả lời qua."
Xác thật có nói qua, nhưng trả lời như vậy như cũ làm cho người khác khó có thể tin, hơn nữa bị đè nén.
Tần gia bọn họ bận rộn lâu như vậy đều không thành, Giản Nhất Lăng lại chỉ hai ba câu nói đều giải quyết được?
Hỏi không ra đáp án, Tần Chí Cả cũng không thể lại miễn cưỡng cứng rắn, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.