Hà Yến sau đó cũng đi tới gần vị trí mà Giản Nhất Lăng đang ngồi.
Giản Thư Hình, Ôn Noãn cùng Giản Thư Hoằng đều ở bên cạnh.
Hà Yến hỏi Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, ba của con cùng với chú hai gần đây có cùng Lương lão tiên sinh nói chuyện làm ăn, con nói cho chúng ta một chút, Lương lão tiên sinh này là người như thế nào? Ông ấy có cái thói quen hay hứng thú yêu thích gì không."
Ôn Noãn không muốn dùng Giản Nhất Lăng để kéo gần quan hệ với Lương lão, vậy bà hỏi về sở thích của ông ấy chắc cũng không có gì đáng ngại đúng không?
"Không biết." Giản Nhất Lăng trả lời, đối với Hà Yến thái độ so những người khác còn muốn lạnh nhạt hơn một ít.
Nhưng mà cô nói không biết cũng thật là không biết.
Cô cùng Lương lão luôn là quan hệ hợp tác, cô chỉ lo làm tốt chuyện của mình, sẽ không tiếp xúc cũng sẽ không hỏi đến chuyện riêng tư của Lương lão.
Giản Nhất Lăng đối với Lương lão hiểu biết giới hạn trong những tin tức lúc ban đầu cô điều tra để xác định thân phân đối phương khi lần đầu ông liên hệ với cô.
Nhưng mà Hà Yến không tin, "Tiểu Lăng, việc này cũng không phải là chuyện của thím hai, là chuyện của toàn bộ Giản gia, con nếu biết cái gì, nói cho ba của con cùng chú hai biết, đối với chuyện làm ăn của Giản gia chúng ta mà nói không chừng có thể giúp đỡ."
Hà Yến tươi cười thân thiết, bộ dáng quan tâm.
"Em dâu hai này thói quen khi nào mới có thể sửa chữa?" Ôn Noãn lạnh lùng nói, "Không cần nghĩ đến việc lấy lòng, nói chuyện hợp tác làm ăn buôn bán kinh doanh nhân tố quan trọng nhất là mình có đủ điều kiện hay không, làm ra được thành tích hay không, mà không phải dựa vào việc lấy lòng kia."
Hà Yến ủy khuất nói, "Em không có hiểu mấy vấn đề làm ăn kinh doanh như chị dâu cả, nhưng em là vì Giản gia chúng ta suy nghĩ, cổ ngữ có nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng, em chỉ hỏi một chút, cũng sai sao?"
Giản Thư Hoằng vội ở bên cạnh hòa giải, "Được rồi được rồi, đều là người trong nhà, A Yến không hiểu chuyện làm ăn, nhưng mà tâm là tốt, hỏi một chút cũng tốt, nhưng nếu Tiểu Lăng không muốn nói, chú hai thím hai tuyệt không miễn cưỡng."
Giản Thư Hoằng dù ôn tồn như thế nào cũng cảm giác được chị dâu cả cùng với vợ mình đang giương cung bạt kiếm với nhau.
Ông cũng không biết đây là lại làm sao, giữa hai người đột nhiên khó chịu như vậy.
Hà Yến giống như là cố ý cùng Ôn Noãn giằng co, Ôn Noãn không muốn bà hỏi Giản Nhất Lăng, bà càng muốn hỏi đông hỏi tây.
"Vậy Tiểu Lăng có biết vị nào là nhân tài công nghệ mà hôm nay Lương lão muốn giới thiệu với mọi người không?"
"Biết."
Giản Nhất Lăng đột nhiên trở lời là biết, ngược lại lại khiến Hà Yến kinh ngạc.
"Con thật sự biết?"
"Không nói cho thím."
Giản Nhất Lăng trả lời.
Một chút đường sống để thương lượng đều không có.
Hà Yến thiếu chút nữa nghẹn một hơi, còn không bằng giống như lúc trước nói là cô không biết!
Giản Thư Hoằng vội nói với Hà Yến, "Được rồi, trong chốc lát không phải gặp được rồi sao, chớ chọc Tiểu Lăng không cao hứng."
Cháu gái luôn luôn không thích người khác làm phiền con bé, làm phiền nhiều sẽ muốn cáu kỉnh.
Cũng không biết vì cái gì, cháu gái lúc trước cùng với A Yến quan hệ thực tốt, hai người mỗi lần gặp mặt đều vừa nói vừa cười, hôm nay lại rất khác.
Giản Thư Hoằng bận rộn công việc làm ăn, đã thật lâu không có thấy Giản Nhất Lăng cùng Hà Yến ở chung.
Đối với những chuyện đã phát sinh, ông cũng hoàn toàn không biết.
Hà Yến trong lòng nghẹn khí, nhưng chung quy không dám ở bên ngoài làm loạn lên.
Bà lựa chọn nhịn xuống, nghĩ đến hiện tại Vũ Bác đang giúp bà, sớm hay muộn bà cũng có thể cho Ôn Noãn và Giản Nhất Lăng hai mẹ con biết mặt.
Cuộc họp báo chính thức bắt đầu, Lương lão tiên sinh tự mình lên sân khấu, vì mọi người giới thiệu sản phẩm khoa học kỹ thuật mới mà công ty khoa học công nghệ dưới danh nghĩa của ông nghiên cứu phát minh.
Lương lão quen thuộc như cũ tự mình lên sân khấu giới thiệu, cảnh tượng như vậy đã rất nhiều năm không có thấy.
Bởi vậy có thể thấy được, sản phẩm này là Lương lão chính mình phi thường vừa lòng.
Cuối cùng giới thiệu sản phẩm cũng kết thúc, Lương lão bắt đầu giới thiệu đoàn đội kỹ thuật viên của ông.