Theo mệnh lệnh của lão gia tử, Giản Duẫn Mạch cuốn tay áo lên, bắt đầu làm theo lời của lão gia tử.
Tay Giản Duẫn Mạch tương đối trắng, nguyên do là hàng năm đều làm việc ở trong phòng thí nghiệm.
Khi đụng đến những hoa hoa cỏ cỏ, động tác của anh thập phần thuần thục.
Giản Nhất Lăng ở một bên thì thu thập phấn hoa đực.
Đợi một chút thụ phấn cho hoa cái.
Hạt giống hoa lan nẩy mầm tỉ lệ cực thấp, nhưng nếu muốn tạo ra chủng loại mới, sử dụng phấn hoa tiến hành là một lựa chọn không tồi.
Ông cháu ba người ở nhà trồng hoa làm đến vô cùng vui vẻ.
Lúc Giản lão phu nhân đưa thức ăn khuya đến cho ba người, nhìn đến ba cái người yêu hoa ở trong nhà trồng hoa bận bận rộn rộn, không thể ngăn trên mặt lộ ra nụ cười.
Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng giao lưu như cũ không nhiều lắm, nhưng có thể nhìn ra tới không khí giữa hai người vẫn thực không tồi.
Như vậy là tốt rồi, lão phu nhân trong lòng cũng liền an tâm.
###
Sáng sớm thứ bảy, ba Giản mẹ Giản, Giản Duẫn Thừa cùng với Giản Duẫn Náo bốn người liền tới nhà cũ của Giản gia.
Lý do bọn họ đều nghĩ kỹ rồi, muốn chúc mừng con gái đạt được thành tích cao nhất trong kỳ thi giữa kỳ.
Thật vất vả mới có một cái lý do quang minh chính đại mà tới gặp con gái, ba Giản mẹ Giản không nghĩ muốn bỏ lỡ.
Chính là khi bọn họ đến nhà cũ Giản gia, không chỉ không có thấy được Giản Nhất Lăng, ngay cả lão gia tử cùng lão phu nhân đều không có nhìn thấy.
Hỏi quản gia, mới biết được, nguyên lai là lão gia tử cùng lão phu nhân vì muốn chúc mừng Giản Nhất Lăng, đã mang theo Giản Nhất Lăng ra ngoài ăn mừng.
Cùng đi ra ngoài, ngoại trừ Giản Duẫn Mạch, còn có Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp, còn có Vu Hi cùng Địch Quân Thịnh ở cách vách.
Lão gia tử cùng lão phu nhân không có mang theo Giản Thư Hình bọn họ, thậm chí thông báo cho họ một tiếng cũng không có, làm bọn họ chạy tới mà trắng tay.
Giản Thư Hình nhìn về phía ba người trước mặt mình, bốn người trên mặt hoặc nhiều hoặc ít đều có sự cô đơn.
Giản Duẫn Náo càng là mất mát mà cúi thấp đầu xuống.
Giản Duẫn Thừa ngưng mày.
Ngay cả Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp thậm chí Vu Hi cách vách đều đi, duy chỉ có bọn họ không có đi.
Loại mùi vị này mạc danh mà không dễ chịu.
Giản Thư Hình do dự trong chốc lát sau, liền gọi điện thoại cho Giản lão phu nhân.
"Có chuyện gì mau nói, ta còn cùng bé ngoan chơi trò chơi đây!" Giản lão phu nhân vừa tiếp điện thoại liền thúc giục.
"Mẹ, các người cùng Tiểu Lăng đi đâu vậy?"
"Sơn trang suối nước nóng, đi ngâm mình ở suối nước nóng, ăn thức ăn ngon, ngắm phong cảnh."
"Mẹ, chúng con có thể tới đó không?" Giản Thư Hình cẩn thận dò hỏi, sợ chính mình dùng từ không tốt chọc lão phu nhân không cao hứng.
"Có thể, con nói quản gia phát cho con cái định vị đi, sau đó chính mình lái xe lại đây."
Giản lão phu nhân không có cự tuyệt, bọn họ muốn tới thì tới.
Lão phu nhân không có chủ động nói bọn họ cùng đi, bởi vì chuyến đi lần này mục đích là bồi bé ngoan, để chúc mừng bé ngoan thi được vị trí thứ nhất, bọn họ chủ động mời thì mất mặt.
Loại chuyện này còn phải làm cho bọn họ chính mình chủ động nghĩ đến bé ngoan mới được.
"Thật tốt." Giản Thư Hình được Giản lão phu nhân trả lời đồng ý, một hơi mới thả lỏng cơ thể.
Sau khi cắt đứt điện thoại, Giản Thư Hình liền đưa bốn người đi đến sơn trang suối nước nóng để tìm Giản Nhất Lăng.
###
Giản gia nhị lão cùng một đám vãn bối đang ở trên đường đi đến sơn trang suối nước nóng.
Bởi vì lần này đi người nhiều, lộ trình lại có điểm xa, cho nên mọi người lựa chọn thuê một chiếc xe RV.
Lúc ở trên đường, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp, Vu Hi, Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng ở trên xe chơi trò chơi, lão phu nhân làm trọng tài cho bọn họ.
Địch Quân Thịnh cùng lão gia tử nói chuyện kinh doanh.
Lần này ra cửa, Giản lão gia tử không nghĩ có Địch Quân Thịnh đi theo cùng, nhưng Giản lão gia tử cũng không có từ chối.