Bởi vì Giản Nhất Lăng sinh bệnh cần tịnh dưỡng, Vu Hi đã mất Lăng thần dẫn anh cùng nâng cấp, tâm tư anh rất ưu thương.
Anh rơi vào tình cảnh chán nản quỳ gối buồn bực.
Bây giờ anh đã ở cấp độ cao hơn, gặp những đối thủ mạnh hơn, nhưng lại trải nghiệm trò chơi rất kém.
Lúc này, anh phát hiện ra rằng Địch Quân Thịnh bắt đầu chơi game.
Vì vậy Vu Hi chân chó đưa trà cho lão đại, "Thịnh gia, cậu có thể đưa tôi cùng nâng cấp không?"
"Có thể."
Vu Hi ngạc nhiên, hôm nay Địch Quân Thịnh phi thường dễ nói chuyện, trực tiếp đồng ý với yêu cầu của Vu Hi, đã khiến Vu Hi xúc động đến mức suýt rơi nước mắt.
Vu Hi nhanh chóng vào trò chơi và tổ đội với Địch Quân Thịnh.
Sau đó..
Địch Quân Thịnh, người luôn hung mãnh, đã chết ngay từ đầu.
Vu Hi sửng sốt.
Loading...
Bản thân anh ta không trụ được hai phút và chết một cách tê liệt, kết thúc ván đầu tiên.
Vu Hi nghĩ, đây chắc là một tai nạn, Thịnh gia mới bắt đầu chơi, ngượng tay! Nhất định là như vậy!
Chuyện như vậy xảy ra với Thịnh gia một lần là đủ rồi, và chắc chắn sẽ không xảy ra nữa.
Vì vậy, Vu Hi nhanh chóng mở trận đấu thứ hai với Địch Quân Thịnh.
Sau đó..
Lại quỳ.
Vu Hi trợn to mắt.
Trong lòng rất nhiều hoang mang.
Chuyện gì đã xảy ra với Thịnh gia hôm nay?
Đây không giống trình độ bình thường của cậu ấy chút nào!
Vu Hi đánh trống trong lòng, nhưng anh không dám nói chuyện trực tiếp với Địch Quân Thịnh.
Chỉ có thể căng da đầu và tiếp tục tổ đội với Địch Quân Thịnh.
Kết quả vẫn là quỳ.
Trong đó có vài ván, Địch Quân Thịnh đã chết trước cả anh ta.
Vu Hi đã rối tung lên.
Vu Hi rất đau lòng khi chứng kiến số điểm ngày càng giảm sút.
"Cái đó, Thịnh gia, hôm nay tôi sẽ không chơi nữa." Vu Hi rốt cuộc không chịu được nữa.
"Vừa lúc, tôi sắp xong rồi." Địch Quân Thịnh nói.
Sắp xong rồi?
Cái gì sắp xong rồi?
Vu Hi đầy nghi ngờ, khi anh ta bỏ trò chơi và quay trở lại sảnh trò chơi, anh ta đột nhiên thấy rằng bảng xếp hạng, vị trí thứ nhất đã thay đổi từ ZYS thành J10.
J10 thường chơi ít hơn, thường là chơi với Vu Hi.
Nhưng bằng cách nào đó, cô ấy đã leo lên vị trí thứ hai trong danh sách trước đó.
Đứng đầu là Địch Quân Thịnh, không thể lay chuyển.
Hôm nay, vị trí thứ nhất và thứ hai đã có một chút thay đổi.
Vu Hi nhìn bảng xếp hạng này và sững sờ hồi lâu, sau đó rống lên một tiếng buồn bã, "Thịnh gia, đừng nói với tôi cậu cố tình giảm điểm!"
"Ừm." Địch Quân Thịnh đáp lại.
Vu Hi sụp đổ, "ahihi you! Tại sao không nói cho tôi biết!"
Cậu ấy muốn giảm điểm, muốn giảm! Tại sao lại mang anh theo! Anh đã làm gì sai cái gì? Anh vẫn chưa đạt được cấp thượng tông sư đâu!
"Cậu cũng không hỏi tôi." Địch Quân Thịnh đáp.
Vu Hi, "..."
Nội tâm anh có một câu MMP, nhưng không nói ra được.
Vu Hi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, lặng lẽ gửi một tin nhắn cho Giản Nhất Lăng: [Lăng thần, anh bị Thịnh gia khi dễ..]
Giản Nhất Lăng đang ngồi trước máy tính, và nhanh chóng trả lời, [Ừm..]
Một từ "ừm" có nghĩa là cô ấy biết.
[Không phải chứ là Lăng thần, em không thể an ủi anh sao? ]
Hèn mọn Vu Hi, lại đi cầu sự an ủi.
[An ủi.]
Vu Hi nhìn chữ "an ủi" trên màn hình, trong lòng thổn thức.
Vu Hi tiếp tục gửi Giản Nhất Lăng: [Lăng thần, em còn không hỏi anh rằng Thịnh gia đã khi dễ anh như thế nào? ]
[? ]
[Cậu ta đem anh theo làm rớt điểm.. Lăng thần, anh lại xa tông sư thêm chút nữa rồi..]
[Lần sau đưa anh đi.] Giản Nhất Lăng trả lời.
Nhìn thấy vậy, Vu Hi lập tức cao hứng: