Chương 96
Nàng ta suy nghĩ rất nhiều trên đường đi, muốn làm chủ nhân thì trước tiên phải có được sủng ái của tướng quân.
Nhưng trái tim của tướng quân luôn hướng về Liễu Mi Vũ, cho dù không lấy được trái tim của tướng quân thì nàng ta cũng có thể hiến dâng thân thể để khiến tướng quân phải chịu trách nhiệm với mình.
Cũng giống như nha hoàn trong quyển truyện tranh này vậy, nếu như muốn có được thì phải cho đi trước!
Nhưng Hương Phiến biết cho dù nàng ta tắm rửa sạch sẽ thơm tho rồi khỏa thân trước mặt thì Tần Như Lương cũng sẽ không đoái hoài, như vậy thì chỉ có thể sử dụng thủ đoạn.
Trong quyển truyện tranh có nhắc tới chuồng ngựa, vừa hay trong phủ tướng quân cũng có một chuồng ngựa.
Chạng vạng tối sau khi Hương Phiến quét tước hoa viên xong thì mới mệt mỏi trở về Phù Dung Uyển. Nàng ta thậm chí còn không nhìn thấy mặt Liễu Mi Vũ, Liễu Mi Vũ cũng không quan tâm đến nàng ta một chút nào.
Chỉ có Vân Nga đứng dưới mái hiên, lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái rồi nói: “Phu nhân vừa mới ngủ, ngươi đừng đi vào quấy rầy”, nói xong nàng ta còn bịt mũi ra vẻ chán ghét nói: “Ngươi hôi thối quá, mau đi tắm rửa đi, đừng đứng đây dọa người khác nữa”.
Hương Phiến trừng mắt nhìn nàng ta, rồi quay về phòng của mình.
Vân Nga, ngươi chờ đó cho ta!
Ngày hôm sau, Hương Phiến đến chuồng ngựa.
Chuồng ngựa ở viện bên, cần đi khá lâu. Gia nô trông ngựa đều là gia nô mạt đẳng, bình thường rất ít khi được gặp nha hoàn nào trang điểm lộng lẫy như Hương Phiến đến.
Hơn nữa Hương Phiến còn nở một nụ cười khả ái, không hề ghét bỏ nơi này, khiến gia nô sinh lòng hảo cảm.
Hương Phiến còn mang theo trà lạnh cho gia nô uống.
Gia nô ở đây chia ca mà làm, lúc Hương Phiến đến thì có một gia nô vừa dọn dẹp xong, chuẩn bị về nghỉ.
Hương Phiến gọi hắn ta lại uống trà.
Gia nô này có làn da đen đúa, ngại ngùng, khi mỉm cười lộ ra hàm răng trắng, hỏi: “Sao Hương Phiến cô nương lại tới đây?”