Chương 863
Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt cùng nhau quỳ trên sảnh, im lặng một lúc, sau đó cúi người ấn trán xuống đất cầu xin: “Xin hoàng thượng khai ân, cho vi thần cùng công chúa được gặp con nhỏ”.
Thẩm Nguyệt cũng cúi rạp người xuống, nếu không kìm được nước mắt thì nàng đã bật khóc ngay tại chỗ, nàng lúc này trông y hệt như một người phụ nữ ngu muội không biết gì mà chỉ biết khóc khi nhắc đến con của mình.
“Tĩnh Nguyệt đã đi nửa năm, nửa năm không được gặp con, ngay cả lúc nó sinh bệnh cũng không thể ở bên cạnh chăm sóc. Cũng may có hoàng thượng thương tình mang nó vào cung chăm sóc, Tĩnh Nguyệt thực sự rất muốn gặp con mình, chỉ cần được nhìn nó một cái là được rồi, cầu xin hoàng thượng hãy cho Tĩnh Nguyệt được nhìn thấy nó”.
Hoàng thượng không nói lời nào, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thẩm Nguyệt đang khóc lóc rất thảm thương.
Nàng khóc rấm rứt đến mức khiến cho hoàng thượng cũng phải đau đầu. Hoàng thượng xoa xoa trán, có chút thiếu kiên nhẫn nói: “Đừng khóc nữa, lát sau ta sẽ cho phu thê các ngươi đi thăm nó một chút”.
Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt vội vàng tạ ơn.
Sau đó hai người lui khỏi cung điện, được cung nhân dẫn đến nơi nuôi nấng Bắp Chân.
Hoàng đế nhìn theo bóng lưng của hai người, ý vị sâu xa nói: “Ra ngoài đi”.
Lúc này, một người chậm rãi từ sau rèm bước ra, người đó mặc áo gấm, khuôn mặt như ngọc, khôi ngô tuấn tú.
Còn không phải là Hạ Du hay sao?
Bộ dáng của Hạ Du lúc này trông vô cùng nghiêm túc.
Hoàng đế nhìn hắn ta, quả thật hắn ta đã trưởng thành.
Hoàng đế hỏi: “Vừa rồi ngươi có nghe thấy bọn họ nói gì không?”
Hạ Du quỳ xuống đáp: “Thần đều nghe được”.
“Vậy những lời đó có bao nhiêu phần là thật, bao nhiêu phần là giả?”