Chương 802
Tô Vũ bình tĩnh đổi giọng, bên trong lộ rõ sự vội vàng xen lẫn sung sướng, nhái theo giọng thủ thành vừa thở dốc vừa quát: “Không thấy ta đang bận việc đây à! Cút!”
Mặc dù hắn cố ý thay đổi giọng nói, nhưng Thẩm Nguyệt biết dù có đổi thế nào thì người trước mặt cũng vẫn là Tô Vũ.
Lời hắn thốt lên vẫn đủ để khiến nàng mặt đỏ tim đập nhanh.
Tô Vũ bắt chước giọng điệu của thủ thành vô cùng chuẩn xác.
Loại đàn ông như thủ thành, ban ngày luôn thích cười ha hả nhưng tối đến cực kỳ dễ nổi trận lôi đình.
Bởi vậy, đám binh lính bên ngoài không mảy may phát hiện chút gì, lao đến vội vàng mà rời đi cũng rất nhanh.
Nghe thấy tiếng bước chân xa dần, lực tay rung giường của Tô Vũ cũng bắt đầu chậm lại, cả tiếng rên của Thẩm Nguyệt cũng nhỏ hơn trước.
Cuối cùng căn phòng cũng yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở nhè nhẹ của hai người.
Tô Vũ rũ mắt, thấy gương mặt Thẩm Nguyệt ửng đỏ, trong mắt còn lấp lánh ánh nước, hồi lâu không nói câu nào.
Vạt áo mà hồi chiều hắn tự tay khâu vào không biết đã trượt xuống từ bao giờ, để lộ một bên bả vai của nàng.
Áo ngực màu đỏ cùng với đường chỉ thêu vàng kim nổi bật làn da trắng muốt mềm mịn.
Có điều, trên xương quai xanh kia mơ hồ có cả vết đỏ do Tô Vũ để lại.
Dáng vẻ này của Thẩm Nguyệt thật sự rất câu hồn người khác.
Trong đôi mắt Thẩm Nguyệt mang theo vẻ quyến rũ mà chính bản thân nàng cũng không biết. Nàng dựa lưng vào tường, hơi ngẩng đầu nhìn Tô Vũ.
Tựa như vừa mới trải qua một trận ác chiến nên trông nàng có hơi sức cùng lực kiệt, mãi mà vẫn chưa hoàn hồn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!