Chương 80
Liễu Mi Vũ khóc rất lâu, mặc kệ Tần Như Lương khuyên bảo thế nào cũng không ngừng.
Tần Như Lương cũng đang nén giận, trong lòng khó chịu, mới nói: “Mi Vũ, đừng khóc nữa, hôm nay người trong cung tới, người muốn bảo vệ nàng ta không phải ta, mà là hoàng thượng”.
Liễu Mi Vũ hơi khựng lại.
Tần Như Lương nói tiếp: “Nếu sau này có cơ hội thì ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho nàng. Sau này nàng cũng tránh xa nàng ta ra, đừng đụng đến đứa bé đó, nếu không nàng cũng sẽ gặp họa đấy, hiểu chưa?”
Đuôi mắt Liễu Mi Vũ mang theo nước mắt, rưng rưng không nói.
Tần Như Lương giãn cơ mặt, nhẹ nhàng giải thích: “Không phải là ta muốn giữ nó mà là hoàng thượng muốn nó phải được bình an sinh ra. Hôm nay lên triều xong, hoàng thượng đã cảnh cáo ta một lần rồi”.
Sắc mặt Liễu Mi Vũ trắng bệch, không ngừng gật đầu: “Vâng, Mi Vũ nghe theo tướng quân. Mi Vũ không muốn tướng quân bị hoàng thượng giáng tội, Mi Vũ cũng không muốn rời xa tướng quân…”
Nếu hoàng thượng phát hiện ra bí mật của nàng ta thì nàng ta chắc chắn sẽ phải chết.
Tần Như Lương vui mừng ôm nàng ta vào lòng, vuốt tóc nói: “Mi Vũ, nàng tin tưởng ta, ta không dây dưa cả đời với Thẩm Nguyệt đâu, sau này chỉ có một mình nàng là người đứng ở bên ta thôi”.
Nghe Tần Như Lương nói vậy, Liễu Mi Vũ cảm nhận được sự ngọt ngào và hạnh phúc từ tận đáy lòng. Thẩm Nguyệt dù có cố gắng thế nào thì cũng sẽ không được Tần Như Lương yêu thích.
Tần Như Lương chỉ yêu một mình nàng ta.
Nhưng Liễu Mi Vũ lại không ngờ rằng, ngay trong tương lai không xa thôi, Tần Như Lương sẽ tự phá vỡ lời thề của mình.
Sau khi Thẩm Nguyệt về, quản gia đã kiểm kê lại đồ mà trong cung đưa đến rồi đem tới Trì Xuân Uyển cùng một danh sách dài.
Đây là vật hoàng thượng ngự tứ, Tần Như Lương dù có muốn nghiêng về Liễu Mi Vũ thì cũng không thể cắt xén bớt của Thẩm Nguyệt được.
Ngoài thuốc bổ ra, trong cung còn phát chút vải vóc và đồ trang sức. Tất cả đều là đồ vật trong cung, tinh xảo hoa mỹ, độc nhất vô nhị.
Thẩm Nguyệt bảo Ngọc Nghiên cầm vải vóc đi cắt may quần áo mới, ba người trong viện đều có phần.