Chương 648
Nàng hoàn toàn không biết mình đã lệ rơi đầy mặt, nước mắt cọ rửa tàn tro trên mặt, để lại từng vết mờ.
Tô Vũ khẽ nhếch miệng với nàng, dịu dàng bảo: “A Nguyệt, đừng khóc, ta sẽ đau lòng”.
Thẩm Nguyệt hít sâu một hơi, khàn khàn nói: “Được, ta không khóc, Tô Vũ, chàng mau tới chỗ ta đi”.
Nhưng vì đá loạn vẫn đang cuồn cuộn rơi xuống, tiếng ầm ầm không dứt bên tai, trước mắt mới chỉ là phút yên tĩnh trong chốc lát.
Bên cạnh là một khối đá to lớn chịu ảnh hưởng của chấn động nên đã bị lệch khỏi trọng tâm, giống như nhánh cây bị quả nặng đè cong.
Mà khối đá ấy lại đang rơi vào đỉnh đầu Thẩm Nguyệt.
Khối đá rơi xuống ào ào, tạo nên chấn động như mưa kèm theo tiếng đá nứt rụng.
Cơ thể Tô Vũ gần như đều cố gắng mở ra đến cực hạn, nhĩ lực của hắn thính lạ thường, nghe thấy dù chỉ là một tiếng gió nhẹ.
Khi hắn ngẩng đầu lên thì sắc mặt lập tức tái nhợt.
Khối đá đã thoát khỏi sườn núi, rơi xuống với một khí thế không thể ngăn cản. Những góc cạnh sắc bén của nó cắt ngang sườn núi khiến vô số đá vụn bay ra.
Đỉnh đầu như bị mây đen bao phủ.
Một bóng đen dùng tốc độ nhanh nhất có thể bay ra sau lưng Thẩm Nguyệt.
Dùng thân thể thay nàng chống cự một góc, không thể khối đá đè trúng nàng.
Đá vụn rầm rầm rơi xuống, chất thành một phần mộ.
“Tô, Tô Vũ?”
Khi nàng quay lại và nhìn thấy cảnh đó, có lẽ cả đời nàng cũng không quên được.
Hắn lấy sức mình chông đỡ mặt đá to lớn, nhưng vì hắn kẹt ở giữa mặt đất và khối đá khiến cho khối đá bị nghiêng, tạo ra một không gian cho Thẩm Nguyệt.
Khối đá không nện vào nàng mà đập hết vào người Tô Vũ.
Tô Vũ không lên tiếng, khi vừa há miệng thì cả người không chịu được mà phun ra máu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!