Chương 64
Thẩm Nguyệt ném Hương Phiến qua một bên, chậm rãi đi về phía Liễu Mi Vũ.
“Công chúa, công chúa muốn làm gì?”
Thẩm Nguyệt nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Ngươi giỏi lắm Mi Vũ, bây giờ ta chính thức thông báo cho ngươi biết ngươi lại chọc giận ta thêm một lần nữa rồi”.
Hương Phiến cố nén đau đứng dậy, ánh mắt lóe lên sự dữ tợn nhìn về phía Liễu Mi Vũ lớn tiếng nói: “Phu nhân không phải sợ! Nô tỳ không tin chúng ta hai người đấu không lại một mình ả ta! Phu nhân đừng đứng yên như vậy, đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng!”
Thấy ý chí chiến đấu của Hương Phiến dâng cao, Liễu Mi Vũ đang sợ hãi cũng được tiếp thêm sức mạnh.
Đúng vậy, bọn họ đã làm đến bước này rồi, không thể dừng lại! Mỗi ngày nàng ta đều muốn người phụ nữ trước mặt chết quách đi, bây giờ thì nàng ta đã có cơ hội.
Liễu Mi Vũ không còn lui về phía sau nữa, nàng ta cùng Hương Phiến một trước một sau áp sát Thẩm Nguyệt.
Cổ tay của Hương Phiến đau không chịu nổi, nàng ta hận Thẩm Nguyệt đến mức không thể chờ đợi thêm được nữa, một lần nữa nhảy chồm về phía Thẩm Nguyệt, muốn tóm cho bằng được Thẩm Nguyệt.
Thẩm Nguyệt bị vây chặt, khó khăn đứng sát mép ao, đúng lúc thân thể loạng choạng muốn ngã xuống thì nàng đã tóm lấy được cánh tay của Hương Phiến, sau đó ngay lập tức xoay người đổi vị trí với nàng ta.
Hương Phiến kinh hãi kêu lên.
Thẩm Nguyệt mặt không biến sắc, vung tay còn lại lên hướng về đầu của Hương Phiến.
Một tiếng động trầm thấp vang lên.
Hương Phiến cố gắng mở mắt, đồng tử hơi giãn ra, nàng ta nhìn thấy Thẩm Nguyệt buông lỏng tay còn thân thể của nàng ta thì đã xụi lơ.
Thẩm Nguyệt đã thả tay nàng ta ra.
Toàn bộ quá trình diễn ra kịch liệt mà vô cùng nhanh chóng, khi Liễu Mi Vũ kịp phản ứng thì Hương Phiến đã bất tỉnh ngã xuống đất, máu chảy ra trên đầu.
Thân thể của Liễu Mi Vũ cứng đờ, thậm chí còn không dám thở.
Máu trên đầu Hương Phiến rơi xuống nước ao khiến cho ở dưới ao xuất hiện rất nhiều thứ ngọ nguậy.
Thẩm Nguyệt nhìn những thứ đang ngọ nguậy trong nước thì liền nhướng mày, ngữ khí ngả ngớn nói: “Thảo nào các ngươi lại gọi ta tới đây, hóa ra là muốn đẩy ta xuống dưới cho đỉa hút máu”.
Những con đỉa này bình thường đâu được nếm máu tươi ngọt ngào như thế, ngày thường bị bỏ đói dữ dội, nay bọn chúng đều chui ra khỏi tổ, xúm xít thành từng đoàn nơi máu tươi của Hương Phiến rơi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!