Chương 496
Thẩm Nguyệt rất muốn tụ lại một chỗ hóng hớt với Ngọc Nghiên, nhưng tiếc là trí tưởng tượng của nàng có hạn, thực sự không tưởng tượng nổi.
Nàng biết Tô Vũ từng đến Sở Ngọc Lâu, nhưng lời đồn đãi đi vào trong tai nàng đều biến thành lời nói vô căn cứ.
Sau đó, Ngọc Nghiên lại nói: “Nô tỳ còn nghe nói có một đêm khuya hắn về nhà, trên cổ có cả dấu răng của nam kỹ đấy”.
Thẩm Nguyệt đặt sách xuống, mí mắt hơi giật: “Đêm nào vậy?”
Ngọc Nghiên cố nhớ lại rồi nói: “Nô tỳ biết ngay công chúa không tin, sẽ hỏi cặn kẽ thời gian nên nô tỳ cũng đã nghe ngóng thật kỹ rồi, chính là đêm mà công chúa và Hạ nhị công tử lén đến Hạ gia ấy!”
“À”, Thẩm Nguyệt đáp lại, không nói thêm gì nữa.
Đêm ấy nàng quá giận nên đã cắn hắn một cái.
Sau đó, nàng lại bổ sung: “Người ngoài đồn đãi đến là thần kỳ”.
“Không có lửa sao có khói chứ, công chúa, loại đồi phong bại tục như thế không đáng để công chúa nhớ nhung đâu”, Ngọc Nghiên tức giận nói.
“Sao ngươi có vẻ còn tức tối hơn cả ta vậy?”
“Nô tỳ đang tức hắn không biết điều ấy chứ, lãng phí tâm tư của công chúa. Công chúa mau quên cái loại người này đi!”
Tâm trạng của Thẩm Nguyệt đã bình tĩnh hơn.
Lúc rừng hạnh kết trái vào tháng năm, phía nam truyền đến một tin dữ phá vỡ sự thái bình của kinh thành.
Trong chiến dịch giữa Đại Sở và Dạ Lương, Đại Sở thua.
Trận chiến cuối cùng thương vong thảm trọng, thây chất ngổn ngang.
Căn cứ chiến báo truyền đến mới nhất, trong trận chiến đó, đại tướng quân bị thương ngã ngựa, không rõ tung tích.
Nhưng chiến trường vô tình, mặc dù chưa tìm được thi thể của đại tướng quân nhưng hơn phân nửa đã chết trận.
Tin tức này truyền đến khiến cả triều bi thương.
Hoàng đế ngồi trên long ỷ, không bình tĩnh nổi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!