Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng (FULL)

Chương 200

Thẩm Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy thân thiết giống như về nhà, đương nhiên nếu không tính Tần Như Lương vào.

Tần Như Lương nghe nói Thẩm Nguyệt đã quay về thì lập tức đánh ngựa hồi phủ.

Tiếng vó ngựa vang lên trong ngõ hẹp, gấp rút mà lộn xộn.

Thẩm Nguyệt còn chưa đi vào cửa thì đã nghe thấy tiếng vó ngựa, quay lại nhìn thì thấy Tần Như Lương ngồi trên lưng ngựa, lạnh lùng đẹp trai.

Ánh sáng mặt trời chói mắt cũng không ngăn được vẻ tiều tụy của hắn ta.

Nụ cười trên mặt Thẩm Nguyệt phai nhạt đi, nhưng nghĩ đến việc Tần Như Lương mấy ngày nay hối hả xuôi ngược, không thể không tuân theo lệnh của hoàng thượng mà đi tìm tung tích của mình thì lập tức vui vẻ.

Lo chưa? Vội chưa? Sợ nàng đi một mạch thì hắn ta sẽ không biết báo cáo thế nào?

Sớm biết vậy thì nàng liền ở thêm hai ngày không về, cho Tần cẩu mệt chết đi!

Tần Như Lương tận mắt nhìn thấy Thẩm Nguyệt vẫn bình yên vô sự, nâng bụng đứng đó, trái tim lo lắng mấy ngày qua bỗng nhiên được thả lỏng.

Tần Như Lương tung người xuống ngựa, động tác lưu loát, sải bước đến trước mặt Thẩm Nguyệt. Hắn ta đứng áp đảo Thẩm Nguyệt, ánh sáng chiếu vào lưng hắn ta, vừa vặn che cho Thẩm Nguyệt một chút râm mát.

Sắc mặt Tần Như Lương khó coi, ngữ khí cũng rất ác liệt, cắn răng hỏi: “Những ngày qua cô đi đâu?”

Thẩm Nguyệt bình tĩnh nói: “Ta bị sơn tặc bắt đi đó còn gì, sau đó được giang hồ du hiệp cứu, ai ngờ đi nhầm hướng nên đến thành khách”.

“Cô không biết nhà mình ở kinh thành à? Không biết chỉ đường cho bọn họ về kinh à?”, Tần Như Lương thực sự rất tức giận.

Thẩm Nguyệt nhún vai: “Con mẹ nó chứ, vừa ra khỏi ngoài thành đã là đường núi mười tám ngã rẽ, làm sao ta biết được nên đi hướng nào? Ngươi cho rằng giang hồ du hiệp đều lợi hại và biết đường à? Người ta cũng mù đường chứ!”

Tần Như Lương vừa định cãi lại thì Thẩm Nguyệt đã nói: “Ngươi bớt nói lại! Ta trèo non lội suối mới về được, ngươi không vui thì thôi đi, ta là người bị bắt đấy, chẳng lẽ cần ta chết ở ngoài kia thì ngươi mới vui đúng không?”

Nàng nhướng mày khiêu khích nói: “Ta cứ không cho ngươi được toại nguyện đấy! Chưa từng nghe nói đến câu tai họa ngàn năm à, ngươi chưa chết thì ta còn lâu mới chết trước”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!