Chương 114
Đứng dưới ánh nắng mặt trời, Thẩm Nguyệt quay đầu lại, nheo mắt nở nụ cười khinh bỉ nói: “Mẹ kiếp Liễu gà Tần chó! Xin lỗi con mẹ các ngươi! Nhớ kỹ cho bà, nếu như con mèo này mất một sợ lông thì bà đây sẽ lột da Liễu Mi Vũ!”
Dứt lời, nàng xoay người nghênh ngang mà đi.
Liễu Mi Vũ bị khí thế của Thẩm Nguyệt làm cho nhụt chí, sắc mặt tái nhợt yếu ớt nói: “Tướng quân, Mi Vũ… lại làm sai chuyện gì rồi sao?”
Tần Như Lương cả giận nói: “Nàng không cần sợ, có ta ở đây, để ta xem ai dám động vào nàng!”
Liễu Mi Vũ cúi đầu, nhìn con mèo với nụ cười đắc ý, vẫn nhẹ nhàng nói: “Vậy Mi Vũ có thể yên tâm rồi”.
Đúng, có tướng quân ở đây thì nàng ta còn phải sợ gì chứ!
Ngọc Nghiên hiếm khi thấy Thẩm Nguyệt tức giận như vậy.
Nàng ta cũng rất tức giận, liền an ủi công chúa: “Công chúa, đừng nóng giận, loại người đó không đáng để công chúa bận tâm!”
“Nô tỳ thấy Liễu thị kia chắc chắn là cố ý, ả ta biết công chúa nuôi mèo cho nên mới muốn cướp đoạt, công chúa đừng vì chuyện này mà tổn hại thân thể, ngược lại còn để cho ả ta đắc ý!”
Thẩm Nguyệt bình tĩnh lại trong thời gian ngắn, chỉ buồn buồn nói: “Thật tội nghiệp cho con mèo đó”.
Nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, Ngọc Nghiên cũng không đành lòng.
Thường ngày con mèo ở Trì Xuân Uyển thông minh hoạt bát, vừa rồi sao có thể run rẩy thụ động như vậy?
Lúc đó, nếu như công chúa không buông tay thì con mèo đã không sống nổi rồi.
Ngọc Nghiên biết rằng Thẩm Nguyệt rất thích con mèo đó.
Thẩm Nguyệt chỉ cho nó ăn một lần trong sân nhà bếp, không ngờ nó đã quý mến nàng, còn theo Ngọc Nghiên trở lại Trì Xuân Uyển để nhận Thẩm Nguyệt làm chủ.
Có thể thấy con mèo này cực kỳ thông minh, lại hiểu được suy nghĩ của người khác.
Khi Thẩm Nguyệt ở chung với nó, tâm trạng của nàng rất vui vẻ, thỉnh thoảng cứ ngồi dưới gốc cây trêu đùa nó, gãi cằm hoặc vuốt ve.
Thẩm Nguyệt chăm sóc cho nó rất tốt, dọn dẹp cũng sạch sẽ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!