Đồng thời nàng cũng
biết độc kế của Vương phu nhân, muốn kích động Tô Hinh Nhi, sau đó để
nàng ta tự gây phiền phức, đến lúc đó Tô Nhân Vũ lại giận giữ, cầm roi
đánh nàng.
Vương phu nhân lại có thể xem náo nhiệt, phát tiết bao nhiêu năm căm hận Cố Di nương.
Tô Mạt cười lạnh, ta càng không cho ngươi đắc ý.
Dựa vào việc tự bản thân chịu sứt đầu mẻ chán chảy máu đến giành được sự đồng tình của hắn?
Nàng không cảm thấy Tô Nhân Vũ là loại người đó, một tướng quân giết người vô số, sẽ để tâm đến tí máu đó sao?
Vài vị phu nhân khen khí chất của tiểu thư xuất chúng, Tô Mạt hiểu chuyện, ám chỉ tam tiểu thư không hiểu chuyện.
“ í…nhị tiểu thư của chúng ta đâu?”. Lưu phu nhân bỗng dưng hỏi.
Nha hoàn bên cạnh đại tiểu thư lập tức bĩu môi nói : " Nghe nói gần đây nhị tiểu thư đọc rất nhiều sách binh pháp, muốn tự mình đi đến trước mặt
thân thích thể hiện. "
Đại tiểu thư lập tức trừng mắt nhìn nàng ta một cái, nha hoàn đó bưng miệng không dám nói nữa.
Nàng biết đại tiểu thư từ trước tới giờ luôn thanh cao, không tham gia cái
trò trước mặt phụ mẫu tranh sủng, với lại nàng ta nghĩ thầm, phụ mẫu
chính là cha mẹ ruột của nàng ta, nếu còn đi tranh với con gái thứ thiếp thì hóa ra là quá sỉ nhục bản thân hay sao chứ.
Nàng ta thà không cần, cũng không muốn tranh cái chuyện vô vị đó.
Tiểu Vương phu nhân nhìn tỷ tỷ một cái : " Đại tỷ, ngươi quản gia phủ
cũng quá nhân từ đi, đám nữ nhi của thứ thiếp không nghe lời cũng nên
dạy dỗ cẩn thận."
Nàng ta dường như quên mất Tô Mạt cũng là con thứ thiếp, cũng có thể là không thèm để tâm.
Tiểu Vương phu nhân lại tiếp tục nói nàng ta quản gia thế này thế kia, Vương phu nhân chỉ cười không nói, qua một lúc nàng ta nói : " Cũng chỉ là
trẻ nhỏ, cần gì hà khắc vậy. Cả nhà cùng sống dưới mái nhà, đó chính là
duyện phận tu được ở kiếp trước. Với lại không phân biệt con của chính
thất, con của thứ thiếp, đều là hài tử của ta.Ta sao có thể nặng bên này nhẹ bên kia. Nhưng lão gia chúng ta có lúc không tránh khỏi việc quá
thương yêu tam tiểu thư, khiến nhị tiểu thư buồn bã thôi."
Mọi
người nhìn tới Tô Mạt, nàng lại chuyên tâm nhìn đến điểm tâm trên tay,
giống như là đối với bất kì cái gì cũng không cảm thấy hứng thú vậy.
Nàng cúi đầu, mọi người không thấy được đáy mắt nàng có dự mia mai và giễu cợt.
Lúc này tiểu nha đầu trước viện đến truyền lời : " Lão gia nói, dù sao cũng là thân thích trong gia đình, biểu tiểu thư có mặt, không bằng mời các
phu nhân và các tiểu thư cùng đi qua đó, đi Tây Hoa đình. Như vậy cả nhà cũng có thể cùng nhau trò truyện. "