Tô Mạt cười như không cười nhìn hắn: "Ta không phải là kỳ nữ tử gì, ngược lại Doãn công tử, lại làm cho người ta cảm thấy rất thần bí, không biết sư thừa môn phái nào a."
Doãn thiếu Đường cười hì hì rồi lại cười: "Ta đây võ vẽ mèo quào còn có thể học với ai, cũng chỉ là đi du lịch rồi cơ duyên xảo hợp, nơi này học một chiêu nơi đó học nửa thức, nhất lai nhị khứ sẽ biết ít công phu."
Tô Mạt lộ ra một bộ tò mò: "Thật ra thì ta rất muốn biết ngươi và Thẩm Công Tử là quen thế nào."
Doãn Thiếu Đường thấy nàng nói đến Thẩm Tam, cặp mắt sáng trong, không khỏi chế nhạo nói: "Thế nào, sẽ không cũng coi trọng hắn đi, ta nhưng nói cho ngươi, Thẩm Tam người nọ chính là một hoa hoa đại thiếu gia, cô gái đứng đắn giống như ngươi vậy, tuyệt đối đừng thích hắn."
Tô Mạt bĩu môi: "Ngươi cũng không thấy tốt bao nhiêu đâu."
Doãn Thiếu Đường ngẩn ra, ngay sau đó cười ha ha, chọc cho tất cả mọi người nhìn sang.
Lúc này thủ hạ Thẩm Tam và thủ hạ Ngụy An Lương cùng nhau mang vài chiếc thuyền con tới đây, gọi số hiệu, hưng phấn hướng nơi này sải bước đi .
Thẩm Tinh Tinh mừng rỡ vỗ tay bảo hay, mau cho người thả thuyền nhỏ xuống nước, nàng lại chỉ vung ai ngồi đâu, ai là một nhóm với ai, mọi người thi đua một chút xem người nào bơi nhanh hơn.