Không ai ý kiến, ngược lại là có người thực cơ linh nói, “Ta cảm thấy Cố Đông gia nói rất đúng, nào có đạo lý người ở còn nơi nơi nói bậy làm bại hoại thanh danh của chủ nhân? Hơn nữa truyền những tin đồn đó vẫn là giả dối hư áo, chứng cứ gì cũng không có liền truyền ra bên ngoài, đây là do các nàng đầu óc không rõ ràng, suy nghĩ có vấn đề.”
Nha, cái này có thể nói.
Cố Vân Đông đối với người này có ấn tượng ban đầu, bất quá nàng cũng chưa nói cái gì.
Nhưng thật ra có không ít người phụ họa vài tiếng, đều đang nói mấy phụ nhân kia không đúng, cho dù là đã bị loại cũng đứng ở bên người Cố Vân Đông.
Rốt cuộc lần này không được tuyển, nhưng ai biết lần sau còn có tuyển hay không?
Cố Vân Đông thực vừa lòng hiệu quả như vậy, ngay sau đó để Đồng An tiếp tục.
Đồng An tuyển tổng cộng hơn bốn mươi người, những người này là hắn cảm thấy cũng không tệ lắm.
Kế tiếp để Cố Vân Đông chọn lại hai mươi người, rốt cuộc những người làm công nhật lúc trước cho nhà nàng cũng tính vào bên trong, cộng vào thì là nàng chiêu hơn ba mươi người.
Cuối cùng xác định trong thôn 22, ngoài thôn 11.
Trần Lương nhìn từ đầu đến cuối buổi tuyển người, lúc này cười tủm tỉm, cả người đều thỏa mãn.
Nhìn vào thời gian nửa năm này, Vĩnh Phúc thôn của bọn họ bởi vì có xưởng của Cố gia, mức sống chậm rãi đi lên.
Có rất nhiều hộ đã sửa được nhà, đi dọc theo thôn, còn có thể thường thường ngửi được hương vị thịt, ngay cả bà mối cũng xuất hiện nhiều hơn. Về sau Vĩnh Phúc thôn cõ lẽ đi đến thôn nào cũng được hoan nghênh, thôn trưởng hắn, trên mặt có hào quang, ân, ưu tú.
Nhưng thật ra Chu thị bên cạnh hắn, lại kéo kéo ống tay áo của Trần Lương, nhỏ giọng hỏi, “Nhà ta thật sự…”
Trần Lương quay đầu trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, “Nhà ta sao? Lão nhị cũng không phải ở Cố gia bắt đầu làm việc sao? Khá tốt.”
“Chính là lão đại…”
Trần Lương liền trưng ra khuôn mặt bực tức, “Lão đại nếu là nghĩ đến muốn làm việc này, vậy thì hắn tự mình tới đây, nếu phù hợp yêu cầu thì Cố nha đầu sẽ chiêu hắn. Chính hắn không tới, chẳng lẽ còn muốn Cố nhà đầu đi tới cửa thỉnh hắn sao? Mặt thật đúng là đại.”
Chu thị liền thở dài một hơi, lão đại nhà nàng vẫn luôn ở trấn trên làm việc, trước đó không lâu có thân thích của trấn trên lại đây, liền lấy đi vị trí của lão đại.
Lão đại chỉ có thể mang theo thê nhi trở về, hiện giờ ở nhà làm việc nhà nông, nhưng đã nhiều năm qua hắn không xuống ruộng làm việc, có thể nghĩ đến có bao nhiêu thất bại.
Biết lão nhị ở Cố gia làm công, một tháng 500 văn, tuy rằng so ra kém với tiền công trên trấn trên của hắn, nhưng cũng không kém bao nhiêu, rốt cuộc hắn ở trấn trên làm thời gian lâu như vậy.
Lão đại Trần gia cũng muốn đến, nhưng hạ không được mặt mũi.
Chu thị lần trước khi nhìn thấy Cố Vân Đông, thần sắc tiều tụy còn nghĩ đề hai câu, nhưng miệng mở ra lại không nói được.
Nàng biết không thích hợp, Chu thị không phải cái loại người da mặt dày, cũng biết tính tình của Cố Vân Đông. Nhưng nàng làm nương, nhìn lão đại ngày ngày ở nhà không hài lòng, rốt cuộc trong lòng khó chịu.
Trần Lương khẽ hừ một tiếng, “Đi thôi, lão nhị đã là người ở Cố gia, việc trong nhà cũng cần phải có người làm, lão đại đã trở lại vừa lúc.”
Nói xong liền rời đi Cố gia.
Cố Vân Đông chỉ nhìn đến bóng dáng xa xa của hắn.
Tuyển người xong, lại ký khế thư, Cố Vân Đông để mọi người ngày hôm sau lại đây, đi đến xưởng để làm quen môi trường làm việc.
Đám người ở cửa Cố gia lúc này mới chậm rãi tan, thấy hơn ba mươi người được tuyển, các thôn dân hâm mộ không thôi, không ít người thò lại gần lôi kéo làm quen.
Cố Vân Đông cũng mặc kệ, nàng nhìn về phía Đồng An, trong mắt mang theo tán thưởng, “Hôm nay biểu hiện không tồi.”
Đồng An lập tức buông bút, tức khắc có chút ngượng ngùng, hắn không khỏi nhìn Thẩm Tư Điềm liếc mắt một cái, chỉ là thực mau lại thu hồi ánh mắt, nói, “Cảm ơn tiểu thư.”