Cố Vân Đông híp mắt nhìn nàng, Trên mặt Tôn quả phụ mang theo nụ cười tính kế, đôi mắt đều híp lại thành một đường thẳng, phảng phất một đống thịt mỡ áp thành một đạo nếp gấp vậy.
Tôn quả phụ vòng quanh hai mẹ con các nàng hai vòng, Cố Vân Đông thì tất nhiên không sợ nàng, nhưng Dương thị lại nhắm mắt lại, gắt gao ôm nữ nhi.
Tôn quả phụ nhìn thấy biểu hiện của nàng như vậy, tức khắc càng thêm vừa lòng.
Mắt thấy không sai biệt lắm, nàng lúc này mới từ bên cạnh bưng một chiếc ghế lại đây, đao to búa lớn ngồi ở đối diện hai người, nghiêng con mắt nói, “Nghe nói, các ngươi đem nam nhân của ta đánh thành trọng thương. Này không thể được a, đó chính là tráng lao động duy nhất trong nhà ta, đại phu nói, thương tổn này của hắn ít nhất phải nằm lì ở trên giường hơn nửa năm, nửa năm này nhà ta không có hắn gánh vác, vậy như thế nào sinh hoạt a?”
Cố Vân Đông một bên trấn an Dương thị, một bên cảm thấy buồn cười, lúc trước Tưởng thị nói cho nàng cũng không phải là như vậy.
“Vậy ngươi muốn giải quyết như thế nào?”
Tôn quả phụ ha hả cười, “Kia đương nhiên là muốn bồi một chút tiền.”
Nàng chính là biết đến, hai mẹ con nhà này đi xe ngựa lại đây, nhà mình tuy rằng điều kiện cũng không tệ lắm, nhưng cũng luyến tiếc lấy bạc để mua xe ngựa, nhiều nhất cũng chỉ dám cắt hai cân thịt đem về nhà ăn.
Lại thấy đồ các nàng mặc trên người, nha, tuy rằng không phải tơ lụa gì, nhưng vẫn là khá đẹp mắt a.
Tôn quả phụ đang cân nhắc được rốt cuộc muốn các nàng bồi bao nhiêu tiền, “Ta cùng các ngươi nói chút a, đây là Phú Quý thôn của chúng ta, Phú Quý thôn già trẻ trai gái đều là trên dưới đồng lòng, tuyệt đối không được để người ngoài khi dễ người trong thôn, các ngươi hôm nay đem nam nhân của ta đánh thành trọng thương như thế này, không được ta gật đầu, các ngươi liền không ra được thôn này đâu.”
“Ta đây cũng không phải loại người không biết nói đạo lý, chỉ cần hảo hảo nói, nên xin lỗi thì xin lỗi, nên bồi thường thì bồi thường, làm ta vừa lòng, là các ngươi có thể bình bình an an rời đi. Cho nên, chúng ta hiện tại liền tới tính toán một chút, xem bao nhiêu bạc là có thể tính xong.”
Cố Vân Đông nói cái gì cũng chưa nói, nàng ta vẫn đang thao thao bất tuyệt, “Ngươi xem a, nam nhân của ta là một kẻ có khả năng, làm điểm mua bán nhỏ kia cũng được, cho nên tính toán đâu ra đấy nửa năm thời gian, hắn ít nhất có thể kiếm cho nhà chúng ta được hai ba mươi lượng bạc, chúng ta cũng không tính nhiều, chỉ lấy số trung gian, coi như là 25 lượng đi.”
“25 lượng này nhưng một văn cũng không thể thiếu, như vậy, ta thấy xe ngựa kia liền để lại là năm lượng bạc đi, rốt cuộc các ngươi cũng dùng nhiều lần rồi. Trừ bỏ cái này, còn có tiền thuốc men của nam nhân nhà ta, tiền xem đại phu, chảy nhiều máu như vậy cũng phải bồi bổ một chút, ít nhất năm ngày một con gà hầm ăn. Nơi này thế nào cũng đến năm mươi lượng bạc, các ngươi nói đúng không?”
Cố Vân Đông cười, “Nhiều như vậy?”
“Không nhiều lắm, ta xem bộ dáng này của các ngươi, không đến mức ngay cả bảy mươi lượng bạc cũng lấy không ra đi.” Tôn quả phụ thần sắc trở nên hung ác lên, “Các ngươi thiếu chút nữa muốn mệnh của nam nhân của ta, nhà này nếu là không có tráng lao động, cũng chính là muốn mệnh của ta, hai mạng người còn không đáng giá nổi bảy mươi lượng cùng một cổ xe ngựa sao? Hay là các ngươi không muốn rời đi thôn này nữa?”
Dương thị bị thanh âm đột nhiên nâng cao của nàng dọa run lên, Cố Vân Đông vội vỗ vỗ bả vai của nàng, ngước mắt đối diện với mắt của Tôn quả phụ, “Ngươi nói chuyện nhẹ nhàng chút đi.”
“Hắc, ta ôn tồn cùng ngươi nói chuyện, ngươi còn không biết tốt xấu đúng không?”
Tôn quả phụ nói nói, duỗi tay đẩy bả vai Dương thị một chút, “Tin hay không ta đánh các ngươi, đánh gãy tay chân của các ngươi rồi ném vào trong nước không hả?”
Cố Vân Đông sắc mặt trầm xuống, buông Dương thị ra đứng lên, một phen đẩy Tôn quả phụ ra.
“Ngươi cái tiểu nhà đầu này, tìm chết.” Tổn quả phụ vén tay áo lên liền muốn hướng đến trên mặt Cố Vân Đông tát xuống.
Bạn đang đọc truyện tại truyenazzmoi.com