Cố Vân Đông để Liễu Dật tiểu bằng hữu đứng tại chỗ, dặn dò xa phu trông chừng hắn, chính mình chen vào trong đám người.
Bên ngoài vây quanh một đám người, nhìn vào hai người đang giằng co bên trong.
Trong đó có một bên đứng ở cửa học đường, có bốn người, một phụ nhân trẻ tuổi, nha hoàn đứng bên người, trong ngực của nàng ôm một tiểu cô nương, cuối cùng một cái chính là người gác cổng Cố Vân Đông đã gặp qua.
Đứng ở đối diện là một người thoạt nhìn trong độ tuổi trung niên, ăn mặc chỉnh tề áo dài đầu mang phương khắn, thoạt nhìn bộ dáng là người đọc sách.
Bên cạnh hắn còn có ba thiếu niên hai hài đồng, tư thế này vừa nhìn chính là thế tới ào ạt.
Cố Vân Đông nhíu nhíu mày, hỏi người bên cạnh xem đã xảy ra sự tình gì.
Quần chúng vây xem cũng thực hảo tâm giải thích cho nàng nghe, “Mấy người này là phu tử cùng học sinh của Đông Nghĩa thư viện huyện chúng ta, nghe nói hôm qua mấy học sinh Đông Nghĩa thư viện ở một trà lâu có tiếng tham khảo trao đổi học vấn. Kết quả Tần phu tử mang theo phu nhân của hắn cùng nữ nhi cũng ở trà lâu, nghe được bọn họ nói ra kiến thức sai lầm, liền muốn chỉ ra sửa lại cho đúng. Kết quả hôm nay phu tử của bọn họ liền mang theo người đi lên lý luận, nói người sai mới chính là Tần phu tử.”
Cố Vân Đông lúc trước cũng đã hỏi thăm qua, biết Đông Nghĩa học viện này là thư viện lớn nhất Phượng Khai huyện trừ huyện học ngoại, viện trưởng thư viện là một cử nhân, học sinh trong đó cũng có năm người có công danh trên tú tài.
Cùng nó so sánh, học đường của Tần Văn Tranh liền có vẻ yếu thế hơn nhiều.
Không nói mới thành lập một hai năm, liền nói hắn thu học sinh, cũng đều là hài đồng, chỉ có khoảng mười mấy người mà thôi. Đừng nói tú tài, liền cái đồng sinh cũng không có.
Hơn nữa Tần Văn Tranh là thật sự điệu thấp, biết thân phận của hắn, đại khái cũng chỉ có mấy người Liễu gia Bành gia và huyện lệnh đại nhân.
Ngay cả những người nhà của đồng học nhà hắn, có hơn phân nửa người cũng chỉ là nghe nói bên này có học đường, quà nhập học không cao phu tử hiền lành có học vấn mới đem hài tử nhà mình đến xin học.
Đông Nghĩa thư viện, cũng chỉ có vị viện trưởng cử nhân biết hắn rốt cuộc là người phương nào. Cố tình vị này bởi vì tân hoàng đăng cơ trọng khai ân khoa nên đang trên đường dẫn theo học sinh đi phó khảo.
Hôm nay mang mấy học sinh lại đây tìm Tần Văn Tranh, chỉ là một phu tử tầm thường mà thôi.
Cát thị cũng bị mấy người này phiền không chịu được, lại vẫn cố gắng nhẫn nại tính tình nói, “Phu quân nhà ta không ở nhà, các vị nếu là có việc tìm hắn, vẫn là ngày khác lại đến đi.”
Phu tử đứng ở đằng trước nghe vậy cười lạnh một tiếng, “Không ở nhà? Sợ là biết chính mình hôm qua nói sai lời rồi không dám xuất hiện đi? Mất công hắn vẫn là một phu tử dạy học và giáo dục, ở trong bụng không có văn còn cố tính muốn giả thành bộ dáng học thức uyên bác. Người giống như hắn vậy căn bản không xứng là người đọc sách, dạy học và giáo dục sai cho con cháu, ta xem cái chức vụ phu tử này của hắn cũng không xong, vậy học đường cũng không cần mở đâu.”
Cát thị sắc mặt đều thay đổi, cố tình theo sau phu tử kia mấy học sinh cũng đi theo phụ họa, lời nói một lời so với một lời đều bén nhọn, người vây xem đều bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
Này rõ ràng chính là đang hủy hoại thanh danh của phu quân nàng.
Cát thị nhịn không được tiến lên một bước, “Phu quân ta trong bụng không có văn? Quả thực là chê cười, ngươi không ngại trở về hỏi viện trưởng thự viện các ngươi một chút, phu quân ta rốt cuộc có hay không có học thức.”
“Ai không biết viện trưởng chúng ta đang trên đường đưa học sinh đi phó khảo không ở thư viện, ngươi không cần nói gần nói xa, chúng ta không cần cùng một người đàn bà nói chuyện, kêu Tần phu tử ra đây, không cần rúc ở bên trong không ra tiếng.”
Phu tử kia một bên nói một bên tiến về phía trước, Cát thị không khỏi lui một bước nhỏ.
Bạn đang đọc truyện tại thichtruyen247