Hai người tiếp nhận xem qua, sau đó không nhịn được đưa mắt nhìn nhau. Chỉ trong chớp mắt, Triệu Phi đã trở thành điện chủ của Trấn Ất điện, Tư Không Vô Úy thành Trấn Bính điện điện chủ, pháp chỉ trên tay chính là chứng minh. Nhưng họ vẫn có cảm giác nằm mộng, vừa mới đột phá đến Hồng Liên nhất phẩm, liền vinh thăng lên làm điện chủ?
Bọn họ nghe nói qua những chuyện tương tự, người ở Tinh Túc Hải Kham Loạn hội trở về một khi đạt đến cảnh giới Hồng Liên, thì có thể sẽ có được cung chủ thưởng thức trở thành điện chủ. Nếu nói là hai người không từng mong đợi như vậy, đó là giả.
Mộng tưởng trở thành sự thật, cảm giác rất mỹ diệu!
Từ giờ trở đi, từ khoảnh khắc tay hai người cầm phần bổ nhiệm pháp chỉ này, hai người chính là chư hầu nắm trong tay hàng tỷ tín đồ, quyền thế ngự trị hàng tỷ người!
- Cảm tạ cung chủ xem trong!
Hai người nhanh chóng chắp tay cảm ơn.
Đào bà bà cười ha hả, chỉ chỉ Đào Thanh Ly ở một bên:
- Dù sao hai điện cách nơi này cũng gần, có chỗ không hiểu có thể thường xuyên tới nơi này thỉnh giáo nàng ta. Ta cũng sẽ khiến nó năng đi tới đi lui tới chỗ của các ngươi.
Advertisement
- Dạ vâng!
Hai người lại hướng về phía Đào Thanh Ly, chắp tay nói:
- Mong Hành tẩu chỉ điểm nhiều hơn!
Đào Thanh Ly khẽ gật đầu, cấp cho hai tên một nụ cười:
- Lui tới nhiều một chút!
Advertisement
Điều này thật là có điểm khiến cho hai người được sủng ái mà lo sợ, dường như theo lời của Miêu Nghị thì nữ nhân này cũng không dễ nói chuyện như vậy, nên hai người nhanh chóng ứng tiếng:
- Dạ vâng!
Lại thấy Đào Thanh Ly đỡ Đào bà bà lên. Đào bà bà vừa đi vừa nói:
- Đi thôi! Đi Trấn Quý Điện giao tiếp sự tình trên tay, rồi nhanh chóng đi nhậm chức đi!
- Dạ vâng!
Hai người lại dạ thưa một tiếng, nhưng mà Triệu Phi nhanh chóng chắp tay nói:
- Cung chủ, ty chức có một chuyện muốn cầu, muốn điều Miêu Nghị vào dưới trướng ty chức.
Tư Không Vô Úy cũng chắp tay nói:
- Điều vào dưới trướng ty chức cũng giống vậy.
Đều phải rời khỏi Trấn Quý Điện rồi, tự nhiên không tiện lưu lại một mình Miêu Nghị ở đó, đưa tới địa bàn của mình cũng dễ dàng cho việc chiếu cố.
Quan trọng là ..., hai người còn không có chính thức nhậm chức điện chủ, vai gánh vác vẫn là phủ chủ. Ở Trấn Quý Điện bên kia là cùng cấp bậc cùng Miêu Nghị, ngươi là một phủ chủ mang đi một vị phủ chủ của người ta thì tính là chuyện gì, dưới tay người ta tổng cộng có mười phủ chủ, hai ngươi đi còn mang đi hết một vị nữa?
Đưa người đi không thể vội vàng như thế, điều này không hợp quy củ. Hai người vừa tới Thủy Hành cung tối đa cũng chỉ là mang bộ hạ thấp hơn so với mình một cấp. Miêu Nghị khi đến Trấn Quý Điện làm phủ chủ cũng không có khả năng mang sơn chủ dưới tay Dương Khánh đi.
Đến lúc đó tìm Thân Hoài Tín cũng không tiện mở miệng, nhân cơ hội này khiến cho Đào bà bà gật đầu là thích hợp nhất.
Đào bà bà bước chân không ngừng, chỉ thấy lắc đầu nói:
- Không có quy củ này! Chờ các ngươi làm ổn chuyện trên địa bàn của mình rồi nói sau! Trước hết đi xử lý sự tình trong tay các ngươi quan trọng hơn.
Đây là cự tuyệt rồi! Hai người không nói nên lời, chỉ có thể chắp tay nói với Đào bà bà đi qua sát bên người mình:
- Dạ!
Cuối cùng, đại điện nghị sự trống rỗng chỉ còn lại hai người nhìn nhau.
Sau khi ly khai Thủy Hành cung, hai người đi thẳng tới chỗ Miêu Nghị, báo tình huống cho hắn biết, ba người trong lúc nhất thời cũng không nghĩ thông ý đồ của Đào bà bà. Miêu Nghị chỉ có thể chúc mừng hai người.
Không thể mang Miêu Nghị cùng đi, hai người có chút xin lỗi, Miêu Nghị không xem chuyện này là quan trọng, ngược lại khuyên giải an ủi hai người không cần lo lắng phí tâm, đi tới hai điện đứng vững bước chân rồi nói sau.
Hai người cần trở về Thiên Trạch phủ cùng Vân Tang phủ để tiến hành giao tiếp, không tiện dừng lại đây, lập tức rời đi.
Trấn Quý Điện bên kia vừa tiếp pháp chỉ từ Thủy Hành cung, lập tức phái người đi tới Nhị phủ giao tiếp, nguyên phủ chủ của Thiên Trạch phủ cùng Vân Tang phủ đều mừng rỡ. Hai người vốn là bị đẩy ra khỏi hai phủ, hiện giờ vị trí hai phủ lại trống chỗ, chỉ cần hơi tranh thủ là thuận theo tự nhiên quay trở lại trên đầu hai người.
Hai phủ giao tiếp hoàn tất, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy lập tức đi Trấn Quý Điện nhậm chức mới.
- Triệu điện chủ, Tư Không điện chủ, thỉnh!
Thân Hoài Tín tự mình soái lĩnh ba đại chấp sự cùng Lục Đại Hành tẩu chờ nghênh tiếp ở ngoài cung. Một đám thuộc hạ bao gồm cả Đại tiểu cô cô đều phải đi theo làm lễ ra mắt. Hai người giờ này đã là điện chủ tôn sư ngồi ngang hàng với Thân Hoài Tín, địa vị nay đã khác xưa.
Từ Kính Tùng ba người sắc mặt không dễ nhìn gì. Trước kia ngồi ở phía dưới, ngày hôm nay bàn về địa vị ngược lại thành hai người là quan trên, họ ở Thủy Hành cung lăn lộn đã nhiều năm như vậy, vị trí điện chủ của Trấn Ất điện cùng Trấn Bính điện rơi vào trên người hai vị vừa tới không lâu, hơn nữa còn là kẻ thù tu vi không bằng tự bản thân mình, tâm tình thật là khó có thể hình dung, hơi oán trách Thủy Hành cung bất công.
Thế nhưng bên trong đại điện thiết yến, ba vị Hành tẩu còn phải tiến lên mời rượu hai người, nói chút ít lời khen nịnh, trên mặt vắt ép ra nụ cười. Cái này đúng là 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, những người khác nhìn mà than vãn hít hà không dứt, cũng chứng kiến Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy vinh quang vô cùng.
Trong bàn tiệc, hai người hướng về phía Thân Hoài Tín xin một số người đi theo, một đám bộ hạ cũ cùng với thuộc hạ mới bồi dưỡng ra được tự nhiên là muốn mang đi.
Người phía dưới muốn ly khai đi theo hai người, ắt là phải lên chức phát tài rồi, lại không chiếm vị trí của Trấn Quý Điện, Thân Hoài Tín cũng không tiện cản tiền đồ của người ta, tự nhiên là nhận lời.