Cộng thêm một số vật liệu lấy được của các tu sĩ khác, Miêu Nghị không cần lo cuộc sống ở Hỏa Cực cung khó khăn.
Nếu như Yêu Vương Liệt Hoàn chịu không trở lại, hắn sống ở đây hai ba mươi năm cũng không có vấn đề gì.
Hắn gác một mảnh ván ngang qua bồn tắm, dọn thức ăn lên đó, trái cây cũng không thiếu, nhẫn trữ vật vốn có công dụng giữ trái cây tươi mãi không héo. Sau đó dọn ra thêm hai vò rượu ngon, lúc này mới cởi hết y phục ngâm mình vào bồn tắm.
Vừa ăn vừa uống vừa tắm thật là khoái chí, xương thừa bị hắn ném thẳng ra ngoài bồn, hạt trái cây cũng vậy, vò rượu uống hết cũng ném ra sau lưng, ngổn ngang bừa bãi.
Chỉ trong thoáng chốc trên quảng trường Hỏa Cực cung sạch sẽ nghiêm chỉnh nhất thời trở nên dơ dáy như bãi rác, xương, hạt, vò rượu vỡ, tro củi… ngổn ngang.
Miêu Nghị cũng không thèm để ý, dù sao có thể sẽ chết ở trên tay Liệt Hoàn, hắn cũng không phải là tới Hỏa Cực cung quét dọn vệ sinh, không có biện pháp rời đi cứ để như vậy. Nếu như có thể tìm được biện pháp rời đi, vì bớt đi phiền phức, hắn sẽ không ngại quét dọn giúp Liệt Hoàn một chút.
Advertisement
Gần nửa ngày sau, trên trăm cân thức ăn đã bị Miêu Nghị nuốt vào, thi pháp ép nén trong bụng. Có thể nói là ăn thì phải ăn thật nhiều, lần ăn này sẽ chịu đựng được rất lâu, hắn không thể nào ngày nào cũng mất thời gian để ăn như vậy.
Sau khi ăn uống no đủ, Miêu Nghị ngâm mình trong bồn tắm ngủ say sưa một giấc, sau khi cơ năng thân thể khôi phục tới trạng thái sung mãn nhất mới thi pháp rửa sạch nồi và bồn. Sau này còn phải dùng tới mấy thứ này, nước dơ chảy xuôi đầy đất.
Quay đầu lại vào đại điện, khoanh chân trên bảo tọa tiếp tục tu luyện.
Advertisement
Tu luyện Tinh Hỏa Quyết ở Hỏa Cực cung có ích lợi khó có thể dùng lời diễn tả được, tốc độ luyện hóa Nguyện Lực Châu mỗi thời mỗi khắc đều tăng lên. Mặc dù cực kỳ chậm chạp, thế nhưng sau một tháng nhìn lại tiến bộ tốc độ đủ để cho Miêu Nghị mừng như điên, hoàn toàn khác hẳn phương thức tính toán tốc độ tu luyện của hắn trước đây.
Sáu trăm bốn mươi viên Nguyện Lực Châu tiêu hao hết sau một năm rưỡi, quang ảnh Bạch Liên ở Mi Tâm hắn đã mọc ra cánh thứ chín.
Chỉ tốn một năm rưỡi từ Bạch Liên bát phẩm đột phá đến Bạch Liên cửu phẩm, quả thật là thần tốc, khiến cho bản thân Miêu Nghị cũng chấn động không ít.
Dựa theo cách tính của hắn lúc còn chưa tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, từ bát phẩm đột phá đến cửu phẩm suy đoán ít nhất phải có mười mấy năm. Tốc độ này hắn cho là đã khá nhanh trong đám tu sĩ ngang hàng, thế nhưng không nghĩ tới lại nhanh đến trình độ như vậy.
Mãi đến giờ phút này, hắn mới thấy được chỗ kinh khủng chân chính của Tinh Hỏa Quyết. Có lẽ còn có công pháp tu luyện nhanh hơn ở đẳng cấp tương đương, nhưng chỗ kinh khủng hắn tu luyện Tinh Hỏa Quyết là có thể không ngừng gia tăng, công pháp tu hành người khác lợi hại hơn nữa vậy cũng phải đột phá đến cấp kế tiếp mới có thể tăng tốc lần nữa. Mà Tinh Hỏa Quyết hắn lại không có hạn chế này, chỉ cần có đầy đủ điều kiện, mỗi thời mỗi khắc đều gia tốc, tích lũy như vậy dần dần kinh khủng tới mức nào quả thật là khó có thể tưởng tượng.
Miêu Nghị vung cánh tay gầm thét ở bên trong Hỏa Cực cung:
- Cảnh giới Thanh Liên… Cảnh giới Thanh Liên...
Đây là đại cảnh giới chỉ còn cách một bước nữa sẽ tiến vào, hơn nữa còn là giơ tay có thể chạm được, không có vấn đề tâm cảnh chút nào, làm Miêu Nghị cảm giác bao nhiêu đau khổ, gian nan vất vả trước đây đều xứng đáng.
Nhanh chóng lắc mình ra khỏi đại điện, tiếp tục lấy nồi nấu thức ăn, vừa ăn vừa tắm. Hắn không muốn lãng phí chút thời gian nào, nóng lòng bước vào cảnh giới khiến cho hắn mơ tưởng tìm cầu, hắn nằm ở cảnh giới Bạch Liên đã mấy chục năm.
Hắn rất muốn nếm thử cảm giác lao thẳng tới cảnh giới Thanh Liên ép mình tới khó có thể ngẩng đầu rốt cục có mùi vị thế nào.
Bằng bộ thương pháp lão Bạch truyền thụ cho, cộng thêm Yêu Nhược Tiên luyện chế bộ pháp bảo có thể hóa giải một phần lực công kích, phối hợp với tu vi cảnh giới Thanh Liên, đối mặt bất kỳ tu sĩ nào tu vi Hồng Liên trở xuống, Miêu Nghị hắn cũng dám đơn thương độc mã đánh một trận.
Còn có Huyền Âm Bảo Kính, đến sau cảnh giới Thanh Liên, Huyền Âm Bảo Kính mới được coi là một món pháp bảo chân chính xứng tay.
Có lẽ khi đó còn có thể lợi dụng Huyền Âm Bảo Kính giúp hắn thuận lợi rời khỏi nơi này, tránh bị Yêu Vương Liệt Hoàn bắt gặp. Chỉ cần chạy thoát, hắn cũng không tin Yêu Vương Liệt Hoàn có thể biết được là hắn đã tới nơi này.
Vì vậy rất nhanh hắn lại vội vã chạy trở về bảo tọa bên trong đại điện, bỏ lại quảng trường đầy rác bẩn thỉu, bắt đầu kiểm tra lại số lượng Nguyện Lực Châu bên trong vòng tay trữ vật của mình.
Từ Bạch Liên cửu phẩm đột phá đến Thanh Liên nhất phẩm cần số lượng Nguyện Lực Châu gấp bội, cần một ngàn hai trăm tám mươi viên, gần một ngàn ba trăm viên.
Lúc trước hắn rời đi Trấn Hải sơn đã để lại phần lớn Nguyện Lực Châu, chỉ mang theo chừng bốn ngàn viên tùy thân.
Mặc dù lúc ở Hồng Cân minh thu được không ít chiến lợi phẩm, nhưng Nguyện Lực Châu thu được vô cùng ít ỏi, chia ra mỗi người một chút lại càng không được bao nhiêu. Chủ yếu là mọi người tới Tinh Tú Hải sẽ không có cơ hội yên tâm tu luyện, cho nên ai ai cũng chỉ chuẩn bị một ít dùng để khôi phục pháp lực. Mang theo thật nhiều Nguyện Lực Châu ở Tinh Tú Hải cũng không có tác dụng gì, cho nên phần lớn người đều mang Nguyện Lực Châu đổi thành đồ có thể bảo vệ tính mạng.
Ngược lại lúc đột ngột giết chết sư huynh đệ bọn Triệu Linh Đồ, lục soát trên người Triệu Linh Đồ vơ vét được hơn hai ngàn viên Nguyện Lực Châu, còn có hơn ba trăm chiếc vòng định vị, suy đoán cũng là Triệu Linh Đồ vơ vét được từ trên người tu sĩ khác.
Lúc ấy Miêu Nghị chỉ lo chạy trối chết, lấy Trấn Sơn Chùy cùng Linh Ảo Xích cho Tư Không Vô Úy cùng Triệu Phi, hai người đã hài lòng, không chịu lấy những thứ khác mà hắn chia cho nữa, cho nên Nguyện Lực Châu các loại trên người sư huynh đệ Triệu Linh Đồ đều ở trên tay hắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!