Thiên nhi cắn đôi môi đỏ mọng, cúi đầu nói:
- Là sư phó bảo chúng ta cố ý luyện ở trước mặt cho động chủ xem.
- Luyện cho ta xem… là có ý gì?
Miêu Nghị không hiểu lại hỏi.
- Sư phó nói thương pháp chủ nhân là hảo thương pháp...
Hai nha đầu không dám lừa gạt hắn, không cần ép hỏi đã lập tức bán đứng Yêu Nhược Tiên, tiết lộ cho hắn biết kế hoạch của lão.
Sau khi nghe xong, Miêu Nghị rơi vào trầm mặc, cũng không trách cứ hai nha đầu. Mặc dù Yêu Nhược Tiên manh tâm không thể dò được, nhưng dường như những chủ nhân khác đều truyền nghề cho thị nữ thiếp thân của mình, sử dụng như tâm phúc. Hắn không truyền công pháp tu hành cho các nàng thì thôi, nếu ngay cả bản lãnh tự vệ cũng không truyền vậy thì có hơi quá đáng.
Hai nha đầu này là tâm phúc của hắn, nói là nữ nhân của hắn cũng không quá đáng, nếu muốn thân thể các nàng, cũng chỉ là chuyện vô cùng đơn giản. Quả thật là phải dạy dỗ thêm, ngày sau các nàng cũng có đủ khả năng làm việc cho hắn, nếu không có một số việc giao cho những người khác đi làm, hắn cũng thật sự không yên lòng.
- Yêu tiền bối luyện chế phù triện cho các ngươi xong chưa?
Advertisement
Miêu Nghị phải quan tâm chuyện này, xem lão già không biết xấu hổ kia có chơi mình không.
Hai nha đầu gật đầu một cái, mỗi nàng lấy ra mười tấm phù triện to bằng tấm thiếp, đen như mực.
Miêu Nghị nhận vào tay tra xét, chỉ thấy trên phù triện có tấm khảm chữ Phá, có tấm khảm chữ Khai, hắn chưa từng thấy qua vật này, có vẻ không hiểu cho nên hỏi:
- Đây là loại phù triện gì vậy?
Thiên nhi đáp:
Advertisement
- Đây là Phá Sơn phù nhất phẩm, gặp phải lúc nguy hiểm có thể nổ tung phá chướng ngại ngăn cản. Đây là Định Thân phù nhất phẩm, có thể định trụ địch nhân. Sư phó nói phù triện nhất phẩm đối phó với tu sĩ cảnh giới Bạch Liên thì được, nếu gặp tu sĩ Thanh Liên trở lên sẽ không có tác dụng bao nhiêu.
Miêu Nghị gật đầu một cái, tuy rằng hắn đã nghe qua nhưng chưa từng thấy qua.
Kiểm lại một chút, Yêu Nhược Tiên lại luyện chế cho hai nha đầu mỗi nàng năm tấm Phá Sơn phù và năm tấm Định Thân phù, tổng cộng hai mươi lá phù triện, suy nghĩ một chút lại cảm thấy đau lòng. Không tính những thứ khác, luyện chế một lá phù triện đồng nghĩa với dùng hết một viên yêu đan nhất phẩm, tương đương với một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, hai mươi viên yêu đan nhất phẩm chính là hai ngàn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm.
Và như vậy tới lúc đánh nhau, chỉ cần quăng ra một lá phù triện coi như tiêu phí một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm cũng quá xa xỉ. Chuyện này không phải là tu sĩ bình thường có thể chịu nổi, cho nên rất ít thấy người khác dùng, Miêu Nghị cũng chỉ từng thấy lão bản nương từng dùng qua một lần ở Diệu Pháp tự.
Từ trước tới nay hắn chưa từng xa xỉ như vậy bao giờ, hôm nay thị nữ của mình còn xa hoa phung phí hơn mình, khiến cho hắn cảm thấy khó chịu trong lòng.
Miêu Nghị muốn lấy vài lá phù triện để dành sau này sử dụng, nhưng lại có vẻ xấu hổ ngượng ngùng, thân là chủ nhân còn dòm ngó đồ thị nữ, thật sự không làm được.
Sau khi trả lại cho hai nàng, Miêu Nghị xoay người lại đi qua đại sảnh, đi đến cửa đại sảnh lại nghĩ ngợi ngừng lại.
Chỉ thấy hắn chậm rãi xoay người nhìn về phía hai nàng, giọng trang nghiêm nói:
- Cho dù là ta truyền thụ thương pháp, người bình thường cũng không học nổi, người luyện thương pháp của ta tu vi càng cao lại càng học không được, cần bắt đầu lại từ đầu như một tờ giấy trắng. Về điểm này, hai người các ngươi ngược lại đại khái phù hợp điều kiện, chẳng qua là luyện thương pháp ta cần chịu đựng cực khổ, không biết hai ngươi có thể chịu được cực khổ chăng?
Hai nàng nhất thời mừng rỡ, gật đầu liên tục nói:
- Có thể chịu được cực khổ.
- Cũng không quan hệ, nếu như không chịu nổi có thể dừng lại không luyện nữa.
Miêu Nghị cười nói.
Hắn trở về gọi Diêm Tu, sau khi căn dặn một phen liền dẫn hai nàng cỡi Hắc Thán đi vào núi.
Trong chốc lát, mấy đạo hư ảnh từ trong núi nhanh chóng bay đi, Yêu Nhược Tiên thi pháp mang theo ba người cùng Hắc Thán cấp tốc bay đi về phía biển.
Cuối cùng cả bọn đáp xuống ở hải đảo mà trước đây Miêu Nghị đã dẫn theo hai nàng tới tu luyện.
Sau khi thăm dò địa hình, mấy người dừng ở trước một thác nước treo trong núi, Miêu Nghị nhìn chằm chằm thác nước trầm tư một hồi, không nhịn được khẽ lắc đầu.
- Sao hả, chỗ này không được sao, có thể tìm chỗ khác…
Yêu Nhược Tiên bên cạnh có vẻ còn nôn nóng hơn cả hai nha đầu.
Miêu Nghị lắc đầu lần nữa, không phải là không được, mà là nhớ lại năm xưa lão Bạch chỉ điểm cho mình, bây giờ mơ hồ ý thức được sợ là Thiên nhi và Tuyết nhi đã qua thời kỳ tốt nhất để trui luyện gân cốt. Lúc trước ngay cả pháp nguyên cũng còn chưa luyện, hắn đã bắt đầu khai phá thác nước, mà tu vi Thiên nhi và Tuyết nhi bây giờ đã đến Bạch Liên nhất phẩm.
Năm xưa hắn còn chưa biết nguyên nhân, hiện tại hắn đã ý thức được chênh lệch ở chỗ nào.
Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về phía hai nha đầu:
- Bắt đầu từ bây giờ, hai người các ngươi dừng sử dụng Nguyện Lực Châu, luyện cơ sở thương pháp của ta là quan trọng nhất, không thể sử dụng Nguyện Lực Châu đốt cháy giai đoạn được.
Yêu Nhược Tiên cũng không cần biết có hiểu hay không, cũng lập tức nhìn hai nha đầu khiển trách:
- Có nghe chưa, phải nhớ lời của chủ nhân các ngươi, bắt đầu từ bây giờ không được sử dụng Nguyện Lực Châu nữa, chờ các ngươi luyện thành thương pháp sử dụng cũng không muộn.
Nói xong lại quay đầu lại khách sáo hỏi Miêu Nghị:
- Có phải là ý này hay không?
- Chính là ý này.
Miêu Nghị gật đầu một cái, còn nói thêm:
- Bắt đầu từ bây giờ, lúc ngồi tĩnh tọa tu luyện hãy ngồi dưới thác nước này, thi pháp chịu đựng thác nước này liên miên không ngừng xung kích.
Hắn giơ tay chỉ thác nước, cũng chưa nói đến mức nào coi như là thành công.
- Dạ!
Hai nàng gật đầu đáp ứng.
Yêu Nhược Tiên bên cạnh đảo tròn mắt liên hồi, lặng lẽ ghi nhớ những lời này.
Lão đã để ý dòm ngó thương pháp của Miêu Nghị từ lâu, bất quá biết rằng bản lãnh giữ nhà này sẽ không dễ gì tiết lộ ra ngoài, hôm nay cơ hội đưa tới cửa, há có thể bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!