Chương 29: Tự tin và hào phóng
CÓ ba nguyên nhân khiến cho dược nghiệp Long Đằng có thể lũng đoạn thị trường thuốc dành cho võ giả ờ Long Quốc.
Lý do thứ nhất, nhà họ Lý chính là gia tộc về y học lâu đời nhất và có danh tiếng lớn nhất ờ Long Quốc.
Lý do thứ hai, tuy rằng các thế lực võ đạo hàng đầu có thể chế tạo ra thuốc khí huyết nhưng bọn họ lại không thông thạo trong chuyện này, cũng không dùng chuyện này đế kiếm tiền.
Lý do thứ ba, dược nghiệp Long Đằng sản xuất thuốc khí huyết là loại có chất lượng tốt nhất thông qua bí phương được kế thừa từ tổ tiên của nhà họ Lý.
Mà bây giờ, Khương Vô Danh lại có được thuốc khí huyết đạt chất lượng còn tốt hơn cả loại thuốc khí huyết thiên phẩm của dược nghiệp Long Đằng, hơn nữa chi phí sản xuất lại chỉ bằng một phần mười cúa họl
Chuyện này có ý nghĩa gì đối với dược nghiệp Long Đắng?
Nếu như Khương Vò Danh hợp tác với công ty dược phẩm khác sản xuất ra loại
thuốc khí huyết ớ trước mắt này thì có thế phá bỏ sự độc quyền của họ trong chuyện sản xuất thuốc khí huyết cho võ gìả ớ Long Quốc, thậm chí còn đánh đổ vị trí độc quyền trong chuyện bán thuốc của dược nghiệp Long Đằng! Còn nếu như Khương Vô Danh hợp tác với dược nghiệp Long Đẳng thì dược nghiệp Long Đằng có thể củng cố thêm vị trí độc quyền của mình, hơn nữa có thể giảm thiểu được chỉ phí sản xuất, nâng cao được chất lượng của thuốc khí huyết, sẽ càng tăng thêm lợi nhuận cho công ty, còn có hy vọng tiến ra toàn cầu trở thành công ty dược phẩm lớn nhất!
“Vò Danh đại sư, dược nghiệp Long Đằng rất nguyện ý hợp tác cùng vớì ngài. Ngài tính sẽ hợp tác như thế nào?”
Lý Thượng Lai cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, cố gắng để bản thân trỏng có vẻ bình tĩnh một chút.
Đây là kỹ xảo để đàm phán trong kinh doanh – không thế để cho đối phương nhìn ra được suy nghĩ của chính mình!
Nhưng mà…
Các cơ ở khoé mắt của hắn lại đang giật điên cuồng, bán đứng những suy nghĩ chân
thật nhất trong nội tâm của hắn.
Khương Vò Danh nhìn thấy tất cả những điêu nay nhưng người ta hỏi một đằng mà anh trả lời một nẻo, nói: “Chủ tịch Lý, chuyện chúng ta hợp tác cần hai điều kiện tiên quyết”.
“Ngài cứ nói”. Lý Thượng Lai vội vàng nói.
“Điều kiện tiên quyết đầu tiên là tôi phái đảm bảo được chất lượng của thuốc khí huyết ờ trong tay của tôi – bây giờ ngài có thế sắp xếp dược sĩ đến để tiến hành giám định”.
Khương Vô Danh trầm giọng nói.
“Vô Danh đại sư, tôỉ tin tướng những lời ngài nói. Thế nhưng việc giám định thì vẵn cần phải tiến hành. Vừa hay ớ trong gia tộc bọn tòỉ còn có một vị dược sĩ, tôi sẽ gửi thuốc khí huyết trong tay ngài sang đó để cho cô ấy tiến hành giám định”.
Trước tiên Lý Thượng Lai bày tỏ thái độ của mình, sau đó hỏi: “Vậy thì điều kiện tiên quyết thứ hai là chuyện gì?”
“Sau khi anh xác nhận được chất lượng của thuốc khí huyết ớ trong tay tôi không có vấn đề thì lập tức sai người đi Tô Giang, ký
hợp đồng độc quyền và ưu tiên đối với tập đoàn Tô thị, người chỉ định là Tô Thi Vận: Tập đoàn Tò thị sẽ cung cấp toàn bộ nguyên dược liệu đế dược nghiệp Long Đằng sản xuất thuốc trong mỗi năm!”
Khương Vồ Danh nghiêm mặt nói: “Ngoài chuyện này ra, dược nghiệp Long Đằng cần phải ra thông báo trên thị trường chứng khoán về chuyện này ra”.
Hả?
Lý Thượng Lai nghe được điều kiện của Khương Vô Danh thì không khỏi ngạc nhiên đến ngẩn người ra.
Thân là người nắm giữ ngành sản xuất y dược ờ Long Quốc, đương nhiên hắn cũng đã nghe nói đến chuyện của tập đoàn Tó thị, cũng biết hôm nay có một tổ chức thần bí chi hơn năm tỷ đế mua cố phiếu cúa tập đoàn Tô thị khiến cho giá cổ phiếu của Tô thị trên sàn chứng khoán tăng vọt!
Chuyện này đã trờ thành đề tài bàn tán hàng đầu của ngành sản xuất y dược và thị trường tài chính ờ Long Quốc trong hôm nay. Mà bây giờ, nếu hắn làm theo lời Khương Vô Danh vừa nói, như vậy thì vấn đề nguyên liệu của tập đoàn Tô thị có thể được giải quyết
một cách dề dàng, giá cố phiếu của bọn họ sẽ lại càng tăng vọt hơn nữa – hốm nay tổ chức bí ẩn đã mua cố phiếu của tập đoàn Tô thị sẽ có được rất rất nhiều tiền!
Nhưng mà…
Theo hắn thì giá cổ phiếu của tập đoàn Tô thị có tăng lên thì lợi nhuận vẫn không thể nào bằng được so với lợi nhuận từ chuyện hợp tác như trong lời của Khương Vồ Danh, đây quả thật chi là như muối bỏ biển mà thôi!
“Chủ tịch Lý, anh đang nghi ngờ thành ý của tòì hay là đang nghi ngờ lời nói của tòi?”
Nhìn thấy Lý Thượng Lai im lặng không nói gì, Khương Vô Danh hơi nhíu mày lại.
“Không, không phải, Vô Danh đại sư, ngài hiếu lầm rồi!”, Lý Thượng Lai nghe như thế trong nháy mắt tỉnh táo lại, lắc đầu nói: “Tôi hoàn toàn không nghi ngờ những gì mà ngài nói, chí là tôi không hiểu vì sao mà ngài đưa ra điều kiện tiên quyết như thế. Dẳu sao thì so với chuyện hợp tác của chúng ta, điều kiện tiên quyết này không đáng nhắc đến”.
“Chuyện này tôi không cần phải nói cho chủ tịch Lý”. Khương Vò Danh nghiêm mặt nói.
Xin lồi, Vô Danh đại sư, là tôi đường đột
rồi”.
Lý Thượng Lai lập tức nhận ra được sai lầm của mình, đầu tiên là tạ lồi, sau đó hỏi: “Vô Danh đại SƯ, sau khi hoàn thành hai điều kiện tiên quyết này thì chúng ta sẽ hợp tác nhưthế nào?”
“Chủ tịch Lý, chờ sau khi hoàn thành hai điều kiện tiên quyết thì chuyện hợp tác sản xuất thuốc khí huyết sẽ do cô Tô Thi Vận bàn với anh”.
Khương Vô Danh vừa nói vừa suy nghĩ, khời động sức mạnh tinh thần điều khiến một cây bút trên bàn làm việc của Lý Thượng Lai, nhanh chóng viết gì đó vào trong sổ ghỉ chú của Lý Thượng Lai.
“A…”
Chuyện xảy ra bất thình lình này khiến cho Lý Thượng Lai giật mình lập tức cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm!
Thân là con cháu của nhà họ Lý, đồng thời lại đảm nhiệm chức vụ người đứng đầu của Long Đằng, Lý Thượng Lai vô cùng quen thuộc với người trong giới võ đạo.
Hắn tùng nghe nói ớ trên đời này có vài
võ giả đặc biệt bọn họ có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ, ở trong lĩnh vực học vĩ có thể lấy được thành tựu kinh ngườií
“Chú tịch Lý, tòi là võ giả có được sức mạnh tinh thần mạnh mẽ bẩm sinh”.
Sau đó, không chờ Lý Thượng Laì lấy lạỉ tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, Khương Vô Danh thu hồi sức mạnh tinh thần, nói: “Vừa rồi, tòi đã viết phương thức liên hệ của tôì ở trên sổ ghi chú của anh”.
“Vô Danh đại sư, từ xưa có anh hùng xuất thiếu nỉén, ngài thật sự đúng với những lời này!”
Lý Thượng Lai tỉnh táo lại, khen ngợi đầy chằn thành.
“Chủ tịch Lý, tôi sẽ để thuốc khí huyết lại đây, anh hãy sắp xếp người đến đế giám định. Chờ đến khi người của anh ký kết được hợp đồng cung cấp nguyên liệu từ tập đoàn Tô thị với cô Tô Thi Vận thì anh hãy liên hệ lại với tôi, chúng ta sẽ cùng thảo luận về bước đàm phán tiếp theo”.
Khương Vô Danh không tiếp tục khách sáo với Lý Thượng Lai nữa, mà trực tiếp đứng dậy, vươn tay với Lý Thượng Lai.
“Được!”
Lý Thượng Lai đứng dậy theo bản năng, bắt tay với Khương Vô Danh, đồng thời cũng âm thầm cảm thán, kinh ngạc ớ trong lòng về sự tự tin và bào phóng của Khương Vô Danh!