Trong lòng Tô Thi Vận có chút xúc động.
Cô ấy lại không thể gọi cho Khương Vô Danh ngay bây giờ.
Hơn nữa, cô ấy và Khương Vô Danh đã gặp nhau vào bữa tối trước đó, mới tách ra sáng nay, hầu hết thời gian đều ở cạnh nhau như cô ấy còn chưa kịp hỏi số điện thoại của anh.
“Tôi đồng ý!”
Khi Tô Thi Vận khôi phục sự bình tĩnh, Tô Thế Vĩ mở miệng thể hiện thái độ.
Tuy ông ta không biết Tô Thi Vận đã làm gì để khiến giá cổ phiếu Tô Thị tăng mạnh nhưng việc đã đến nước này, ông ta cũng không thể phản đối Tô Thi Vận nhận chức tại công ty nữa.
Huống chi, theo số phiếu trước mắt, dù bố con ông ta có phản đối thì cũng chẳng có tác dụng gì.
“Tôi... tôi cũng đồng ý!”
Tô Lỵ cũng như bừng tỉnh, lên tiếng theo bản năng, đồng thời cũng nhìn Tô Thi Vận như đang nhìn thấy quỷ.
Cho tới bây giờ, cô ta vẫn không thể tin nổi là Tô Thi Vận có thể làm giá cố phiếu của tập đoàn tăng mạnh.
“Toàn bộ đồng ý!”
Tô Viễn Sơn thấy thế, đầu tiên là mỉm cười, sau đó nhìn sang Tô Lỵ đang ngơ ngẩn: “Tô Lỵ, cháu hãy ghi chép cẩn thận, sau đó, vào thời gian nghỉ giao dịch giữa trưa, hãy ra thông báo tuyên bố Tô Thi Vận nhậm chức!”
“Được... vâng thưa chủ tịch!”. Tô Lỵ vẫn đáp lại theo bản năng.
Dựa theo quy định của Uỷ ban Chứng khoán, công ty đã niêm yết chỉ có thể ngừng giao dịch khi có thông báo mới.
“Tạm ngừng họp nửa tiếng! Nửa giờ sau tiếp tục mở họp”.
Tô Viễn Sơn lên tiếng lần nữa.
“A...”
Nghe Tô Viễn Sơn nói, mọi người ngạc nhiên.
Hội nghị vừa mới bắt đầu, sao lại tạm thời ngừng họp nhỉ?
“Thi Vận, cháu tới văn phòng ông một chút!”
Tô Viễn Sơn mỉm cười nói với Tô Thi Vận: Ông ta muốn nói chuyện riêng với Tô Thi Vận!
“Thi Vận, rốt cuộc cháu đã làm được điều đó bằng cách nào?”
Tô Viễn Sơn vào văn phòng thì vội hỏi.
“Ông nội, giá cổ phiếu công ty tăng không phải do cháu làm!”
Tô Thi Vận cười khổ, cô ấy biết chắc Tô Viễn Sơn sẽ hỏi câu này mà.
“Không phải cháu làm à?”
Tô Viễn Sơn nghe vậy thì lập tức ngẩn ra, hỏi theo bản năng: “Vậy vì sao giá cổ phiếu lại đột nhiên tăng vọt như thế, hơn nữa còn có nguồn tài chính khổng lồ giữ giá cố định là 50 tệ?”
“Ông nội, cháu cũng không biết!”
Tô Thi Vận đoán chuyện này là do Khương Vô Danh làm nhưng cô ấy không nói cho đối phương biết phán đoán của mình.
“Chuyện này quá kỳ quặc!”
Tô Viễn Sơn tỏ vẻ khó hiểu, trầm ngâm một lát: “Thi Vận, tuy chuyện này không phải do cháu làm nhưng tạm thời cháu đừng nói ra nhé!”
“Vâng, ông nội!”
Tô Thi Vận gật đầu, quyết định về nhà là tìm Khương Vô Danh hỏi ngay nhằm xác nhận suy đoán của mình.
Cùng lúc đó.
Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị.
“Bố, con khốn Tô Thi Vận đã làm gì? Vì sao nó có được năm tỷ để mua vào cổ phiếu, hơn nữa còn giữ được giá ở mức 50 tệ?”
Tô Lỵ khó hiểu hỏi Tô Thế Vĩ.
“Con hỏi bố thì bố hỏi ai đây?”
Tô Thế Vĩ tỏ ra bực bội.
Vốn dĩ ông ta định lợi dụng Tống Vận để bày ra sức ảnh hưởng và thế lực của mình ở công ty, đồng thời gài bẫy Tô Thi Vận, ai ngờ lại bị vả mặt đôm đốp: Sức tổn thương cực lớn, độ nhục nhã cũng cao!
“Bố, Tô Thi Vận đã làm cho cổ phiếu của công ty đạt tới mốc một nửa của thời kỳ cao nhất, vậy chẳng phải...”
Tô Lỵ nghĩ tới cuộc hội tụ ở nhà họ Tô tối qua, mày nhăn tít lại, trên mặt là sự lo lắng.
Tuy giá cổ phiếu tăng giúp tài sản cô ta cũng nhiều hơn nhưng cô ta càng mong bố mình – Tô Thế Vĩ có thể thành người đứng đầu tập đoàn.
Bởi vì cô ta biết rõ, nguyên liệu dược của tập đoàn Tô Thị hoàn toàn chẳng có vấn đề gì, hơn nữa lại chủ quan cho rằng khó khăn của công ty chỉ là tạm thời, chỉ cần giải quyết được sự cố, hoạt động công ty cũng khôi phục bình thường, giá cổ phiếu sẽ khôi phục giá trị vốn có sớm hay muộn mà thôi.
Tất cả đều chỉ là vấn đề thời gian.
Ngay cả Tô Lỵ còn nghĩ như vậy thì huống chi là Tô Thế Vĩ: “Ha... tuy bố không biết nó làm bằng cách nào nhưng chỉ cần vấn đề mấu chốt không giải quyết được, mấy công ty thuốc kia kiên quyết không chịu tiếp tục hợp tác và khởi tố thì giá cổ phiếu sẽ giảm nhanh thôi!”, Tô Thế Vĩ cười lạnh.
“Đúng vậy!”
Tô Lỵ nghe thế thì lập tức giãn đôi mày đang nhăn ra.
Tuy theo quyết định trong cuộc họp gia đình của nhà họ Tô là nếu Tô Thi Vận có thể làm cho giá cổ phiếu đạt được một nửa thời kỳ đỉnh cao thì cô ấy có thể thay Tô Viễn Sơn nhận chức chủ tịch nhưng cũng không nói là khôi phục bao lâu mà.
Một ngày giữ vững!
Vậy hai ngày thì sao?
Một tháng?
...
11 giờ 30 phút trưa, thị trường chứng khoán tạm dừng giao dịch.
Trụ sở tài chính Long Sam.
“Sếp Đỗ, sau giờ nghỉ trưa, các đơn vị truyền thông về kinh tế tài chính lớn đều sôi nổi đưa tin về sự thay đổi của giá cổ phiếu Tô Thị, tập đoàn Tô Thị cũng tỏ vẻ nguyên liệu dược của mình hoàn toàn không có vấn đề.
Nhưng mấy công ty thuốc hợp tác với Tô Thị lại không ngừng tuyên bố là vẫn kiên quyết ngừng hợp tác với Tô Thị, hơn nữa vẫn giữ giữ quyết định khởi tố Tô Thị”. Trưởng phòng phòng đầu tư của tài chính Long Sam báo cáo những thông tin có được sau giờ nghỉ trưa, sau đó lại xin chỉ thị tiếp theo: “Nếu không có gì bất ngờ, khi bắt đầu phiên giao dịch buổi chiều, các nhà đầu tư nhỏ lẻ cũng như các tổ chức đầu tư sẽ lại không ngừng bán tháo cổ phiếu, chúng ta có nên tiếp tục làm như buổi sáng nếu như giá vẫn giữ ở mức 50 không ạ?”
“Ừ!”
Chủ tịch tài chính Long Sam gật đầu.
“Sếp Đỗ, dựa theo tình hình trước mắt, nếu tập đoàn Tô Thị không thể giải quyết việc hợp tác với các công ty thuốc, hành vi bán tháo cổ phiếu sẽ không ngừng lại.
Nếu như tập đoàn Tô Thị có thể giải quyết vấn đề thì nên gom cổ phiếu, chờ tin tức lộ ra, giá cổ phiếu tăng mạnh thì chúng ta có thể thao túng sàn chứng khoán, như vậy mới thu được lợi nhuận lớn nhất.
Còn nếu Tô Thị không thể xử lý vấn đề của mình, khách hàng của chúng ta làm như vậy chẳng khác gì đang làm từ thiện cả!”
Trưởng phòng đầu tư của tài chính Long Sam hỏi ra thắc mắc của mình.
“Đại gia người ta không thiếu tiền, yêu cầu chỉ có một là giữ giá cổ phiếu của Tô Thị nằm ở mức 50!”
Đỗ Khiêm trầm giọng nói.
Hôm qua anh ta nhận được yêu cầu là kéo cao và giữ giá cổ phiếu Tô Thị ở mức 50 tệ, bên thuê cung cấp vốn tài chính cao tới chục tỷ, đồng thời còn tỏ thái độ là nếu tiền không đủ, có thể thêm bất cứ khi nào.
“Sếp Đỗ, sếp cảm thấy khách hàng kia muốn làm gì?”
Trưởng phòng đầu tư Long Sam khiêm tốn hỏi.
“Tôi cũng không biết! Nhưng tôi chỉ biết là trên đời này không có ai dùng chục tỷ để phát tiền trên thị trường chứng khoán!”
Đỗ Khiêm lắc đầu, sau đó lại dùng vẻ chờ mong nói: “Tôi có linh cảm, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện lớn làm rung chuyển thị trường tài chính Long Quốc!
Chuyện này sẽ trở thành thần thoại của thị trường tài chính Long Quốc, chúng ta cũng sẽ trở thành chuyên gia thao túng chứng khoán trong thần thoại này!”
...
Khương Vô Danh cũng không biết là những gì mình làm cho Tô Thi Vận và Tô Viễn Sơn đã trở thành đề tài nóng hổi trên thị trường tài chính Long Quốc.
Khi những việc này xảy ra, Khương Vô Danh nhận được cuộc gọi từ Tần Tiểu Trí: “Sếp, tôi đã nhận được tin tức xác thực, mấy công ty thuốc kia tuyên bố ngưng hợp tác với Tô Thị, còn muốn kiện ra toà là do có kẻ sai khiến.
Hơn nữa, mới vừa rồi, mấy công ty thuốc còn ra thông báo, khẳng định điều này lần nữa!”
Tần Tiểu Trí vội báo cáo.
“Điều tra ra kẻ đứng sau chưa?”, Khương Vô Danh hỏi.
“Tạm thời vẫn chưa, tôi sẽ đẩy nhanh tốc độ!”, Tần Tiểu Trí áy náy.
“Tốt!”, Khương Vô Danh cũng biết muốn Tần Tiểu Trí muốn điều tra ra kẻ đứng sau trong khoảng thời gian ngắn như vậy không phải là việc dễ nên không thúc giục mà lại ra lệnh mới: “Cậu chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, chiều này tới tới trụ sở của tập đoàn dược phẩm Long Đằng”.
“Sếp, cần tôi đi cùng anh chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!