Hơn mười tiếng trôi qua mà đến một giọt nước nàng cũng chưa chạm vào, vì vậy đôi môi cũng dần dần bong ra và khô lại
Nhiếp chính vương điện hạ nhìn một hồi rồi đứng dậy đi chậm tra, định đút cho nàng uổng.
Trong lòng hắn cũng cảm thấy cạn lời, trước giờ Phượng Vô Trù hắn thật sự chưa từng hầu hạ ai cả, thế mà hôm nay lại phải chăm sóc cho người này như thế
Trong phút chốc, hắn cũng không rõ cảm giác này là tốt hay xấu
Sau khi rót nước trà, hắn dùng một tay nâng nàng dậy, để nàng tựa vào lồng ngực của mình, cẩn thận đút cho nàng uổng
Nhưng mà Lạc Tử Dạ vốn không mở miệng2nổi
Hẳn cũng chẳng hề do dự, tự uống một ngụm nước rồi xoay người, dùng môi đút cho nàng uống
Đôi môi của nàng rất mềm mại, hắn vừa chạm vào liền không nỡ rời đi
Khi uống hết ly nước trà này, hắn định đặt chén trà xuống nhưng lại bị Lạc Tử Dạ cắn môi.
Hắn sững sờ.
Cặp mắt ma quỷ nhìn nàng chẳm chằm một hồi, hắn chợt phát hiện nàng vẫn còn trong trạng thái hôn mê
Đây chỉ là một hành động trong lúc hôn mê, đôi mắt hắn bỗng hiện lên nét vui vẻ, sau đó cắn nhẹ môi nàng một cái.
Dường như Lạc Tử Dạ cảm nhận được, nàng lập tức thả lỏng miệng
Nàng bày ra vẻ để phòng, nhưng lại xoay9đầu giống như con bạch tuộc, cọ cọ trong lòng hắn
Nàng không muốn nằm trên giường, trực tiếp xem hắn trở thành giường đây mà! Hắn tiện tay ném chén trà trong tay đi, chén trà ổn định rơi xuống trên bàn
Hắn vừa cẩn thận vừa dịu dàng ôm thứ mềm mại trong ngực, sau đó lại nghe thấy nàng thì thầm một tiếng: “Tiểu Thối Thổi...” Sau khi hắn đáp một tiếng, đột nhiên cảm thấy thật buồn cười
Từ khi nào mà hắn bắt đầu tiếp nhận cách xưng hô này một cách tự nhiên như thế? Tiểu Thối Thối? Nhưng mà, hình như cũng không khó nghe
Tuy nhiên cũng chẳng hề dễ nghe! Hắn cho Mân Việt biết chuyện giới tính của nàng,6nhưng cũng bắt hắn ta không được nói với những người khác
Đương nhiên, trong số những người khác” này có cả Lạc Tử Dạ nữa! Hắn hiểu rõ nàng không hoàn toàn tin tưởng mình, cho nên trong những lúc nàng tỉnh táo, mỗi khi hắn có thể biết được giới tính của nàng, nàng đều lừa dối cho qua, hoặc là lấy cái chết chống đỡ.
Nếu như nàng đã không muốn hắn biết rõ, vậy hắn cứ làm như không biết là được rồi
Tuy bây giờ nàng không tin tưởng hắn, nhưng chắc chắn có một ngày nàng sẽ tin
Hẳn sẽ kiên nhẫn chờ đợi cái ngày mà nàng tin tưởng mình! Nàng tựa trong ngực hắn, hắn tựa trên mép giường
Nội tức hơi0hỗn loạn khiến đầu hắn lại choáng váng thêm một chút
Phượng Vô Trù đang định nhắm mắt điều chỉnh hơi thở thì cái người không an phận trong lòng hắn bỗng nhiên động đậy! Nàng trở mình một cái, cánh tay vung lên..
Suýt chút nữa nàng đã tát trúng mặt hắn.
Hắn lập tức nghiêng đầu né qua, tay của nàng tiếp tục vung về phía trước
Hắn vừa thấy tay nàng sắp đánh lên mép giường thì vội bắt lấy tay của nàng, tránh để tay nàng tiếp xúc thân mật với mép giường! Hàng lông mày rậm của hắn nhíu lại, lúc này gương mặt tuấn tú có thể so với gương mặt thân ma kia đã đen như đáy nồi
Ngay cả lúc hôn mê7mà nàng cũng chẳng biết điều gì hết, suýt nữa đã ban cho hắn một bạt tai rồi
Dựa theo tính nết trước sau như một của Nhiếp chính vương điện hạ thì đã quẳng nàng đi ngoài từ lâu rồi
Thế mà bây giờ, đừng nói là ném nàng đi, ngay cả khi tay của nàng đụng trúng mép giường, hắn cũng không nỡ.
Đây cũng thật là...
Con gái chính là phiền toái!
Bàn tay mạnh mẽ, hơi thô ráp của hẳn bao trùm đôi tay nhỏ bé của nàng, độ ẩm truyền tới từ lòng bàn tay làm tim hắn như đập nhanh hơn một chút
Đó là cảm giác hạnh phúc khi được giữ lấy người mình thương trong tay
Mà hắn cũng hiểu rõ, chỉ khi nào hôn mê, người nằm trong lồng ngực của hắn mới có thể ngoan ngoãn để hắn nắm chặt bàn tay.
Mà Lạc Tử Dạ...
Nàng cảm thấy thật ấm áp, dù không biết bây giờ mình đang trong tình huống nào, thế nhưng nàng lại cảm thấy rất thoải mái, rất yên tâm
Cảm giác giống như được người ta cẩn thận che chở, bảo vệ chu đáo, điều đó khiến nàng lại nép vào ngực của hắn, giống như..
nàng biết rõ sự ấm áp này là đến từ ai.