Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
- A?

Bạch Tiểu Thuần sững sốt, hắn lần đầu tiên gặp chuyện như vậy, hắn cúi đầu nhìn mảnh vỡ đan dược trong tay, hắn suy nghĩ có phải mình cầm nhầm thuốc hay không, sau khi nhìn thì phát hiện không sai, Bạch Tiểu Thuần dùng ánh mắt khó tin nhìn Từ Thế Hữu.

- Cho ta, nhanh cho ta...

Từ Thế Hữu nhìn thấy lòng bàn tay Bạch Tiểu Thuần còn có bột thuốc thì kích động hơn trước.

Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi, lần đầu tiên hắn gặp tình huống này, do dự và vung tay lên, hắn ném cặn thuốc về phía Từ Thế Hữu.

Từ Thế Hữu hưng phấn bắt lấy, chủ động đặt vào miệng cắn nuốt, toàn thân hắn chấn động sau đó dựa vào vách tường nhắm mắt lại, sắc mặt như say mê làm da đầu Bạch Tiểu Thuần run run, hắn theo bản năng lui ra sau vài bước, ánh mắt nhìn Từ Thế Hữu như gặp quỷ.

- Cái này... Đây là chuyện gì, rõ ràng vô dụng... Hắn đang hưởng thụ?

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy thế giới của mình sụp đổ rồi, thật sự do hắn chưa từng nghĩ tới lại có người hưởng thụ xúc động thiêu đốt của Phát Tình Đan.

- Hắn... Hắn quá biến thái...

Nhưng không đợi Bạch Tiểu Thuần rung động bao lâu, toàn thân Từ Thế Hữu run rẩy, trên người hắn đổ rất nhiều mồ hôi sau đó khôi phục như thường, hắn lại dùng ánh mắt nóng rực nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Còn nữa không, cho ta thêm một ít.

Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, Từ Thế Hữu làm hắn khiếp sợ quá lớn, thậm chí Bạch Tiểu Thuần lại sinh ra cảm giác hiếu kỳ, vì vậy hắn ném một viên đan dược tới.

Từ Thế Hữu kích động bắt lấy sau đó nuốt vào, vào lúc này hắn đỏ mắt và gần như phát cuồng.

- Cho ta một viên, không, cho ta ba viên...

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cổ quái, hắn lại lấy một viên thuốc, ánh mắt Từ Thế Hữu sáng lên, nếu không phải mất hết tu vi, chỉ sợ hắn sẽ xông lên cướp đoạt, vào lúc này hít thở dồn dập, đang muốn mở miệng thì Bạch Tiểu Thuần ho khan, hắn ngượng ngùng nói:

- Này... Ngươi nói cho ta biết ngươi giấu tích góp ở đâu, ta sẽ cho ngươi một viên!

- Ngươi!

Từ Thế Hữu nghiến răng nghiến lợi, hắn cố tình cự tuyệt trả lời nhưng hiện tại đang bị hành hạ, hắn không thể ăn ít đan dược như phạm nhân khác, hắn muốn ăn nhiều hơn...

Dù sao những người khác không cách nào bộc phát, bản thân hắn có thể chất đặc thù, cho nên hắn càng khó nhịn...

Bạch Tiểu Thuần không có ý cho hắn, thậm chí trong nội tâm còn cảm thấy làm như vậy có chút vô sỉ... Đây là lợi dụng người ta lúc gặp nguy khó nhưng đây là mấu chốt áp chế Từ Thế Hữu tốt nhất.

- Ngươi nói đi, nói xong ta cho một viên...

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt, hắn khuyên lần nữa..

Ánh mắt Từ Thế Hữu nóng bỏng, vào lúc này toàn thân hắn đang nóng bỏng, toàn bộ kinh mạch của hắn giống như bị hỏa diễm thiêu đốt, hắn chỉ có thể giữ vững mấy hô hấp sau đó lập tức mở miệng nói đáp án Bạch Tiểu Thuần muốn biết.

Bạch Tiểu Thuần cũng không nuốt lời, nghe được đáp án liền ném Phát Tình Đan ho Từ Thế Hữu, mắt thấy Từ Thế Hữu nuốt vào thân thể đỏ lên, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy quái dị.

- Lần đầu tiên gặp tình huống đặc thù như thế này, xem ra ta cần phải cải tiến Phát Tình Đan mới được.

Bạch Tiểu Thuần cảm thán, lại quan sát Từ Thế Hữu trong chốc lát lúc này mới rời đi.

Trong nháy mắt hắn muốn bước ra khỏi nhà tu, Từ Thế Hữu sau lưng lo lắng gầm lên.

- Bạch đạo hữu dừng bước, ngươi... Ngươi còn đan dược này hay không, cho ta thêm một ít.

- Ta...ta còn thiếu một ít, chỉ thiếu một ít, ngươi cho ta một ít được hay không?

Đôi mắt Từ Thế Hữu đỏ rực, toàn thân run rẩy, trong mắt mang theo khát vọng mãnh liệt.

Việc này làm Bạch Tiểu Thuần chấn kinh

- Ngươi đã ăn ba viên rồi!! Ngươi muốn tìm chết sao, đồ chơi này ăn nhiều không tốt đâu.

- Cho ta ba viên nữa... Bạch đạo hữu, van cầu ngươi, cho ta ba viên nữa...

Từ Thế Hữu gần như cầu khẩn, hắn không ngờ đan dược của Bạch Tiểu Thuần lại ảnh hưởng với mình lớn như thế, cảm giác nóng rực như lửa kia lại giúp tu vi bị phế bỏ của mình hơi khôi phục, sau khi tu vi bị phế nên hắn hết hi vọng, trước mắt lại có hi vọng đã biến thành trọng yếu với hắn.

- Không được, ngươi ăn nhiều lãng phí.

Bạch Tiểu Thuần không đồng ý, nơi này là trong Man Hoang, hắn không thể luyện dược, hàng tồn trong túi trữ vật không nhiều, vừa nghĩ tới thanh danh hắc tiên của bản thân, nếu không có đan dược sẽ khó duy trì, vì vậy Bạch Tiểu Thuần quyết đoán cự tuyệt, quay người muốn đi.

- Bạch đạo hữu, ta có bí mật, ta nguyện ý dùng bí mật này đổi ba viên đan dược.

- Không có hứng thú!

Bạch Tiểu Thuần không quay đầu lại, hắn muốn nhấc chân ra khỏi lồng giam, lúc bước vào màn sương mù, Từ Thế Hữu vội vàng, hai mắt của hắn đầy tơ máu, hắn gầm lên.

- Bí mật này liên quan tới thành Cự Quỷ, ai có thể nắm giữ sẽ nắm giữ thành Cự Quỷ, chỉ cần Bán Thành thành Cự Quỷ không ra, không ai có thể lấy mạng của ngươi.

Từ Thế Hữu lo lắng lên tiếng.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong câu này liền khó hiểu nhìn sang Từ Thế Hữu.

Từ Thế Hữu nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại thì vui mừng, hắn nhanh chóng nói rõ bí mật, Bạch Tiểu Thuần nghe xong hít thở dồn dập, ánh mắt mở to.

- Ngươi nói cái gì, trong thành Cự Quỷ có mấy trăm cái Truyền Tống Trận? Có thể nhanh chóng truyền tống ra khỏi thành? Trong đó có mấy cái Truyền Tống Trận truyền tống mười vạn dặm?

- Còn có rất nhiều chỗ cơ quan? Trong đó có một thú máy, tuy chỉ có thể kích phát một lần, tồn tại không đến một nén nhang nhưng có thể so với Thiên Nhân??

Bạch Tiểu Thuần không dám tin vào những gì mình nghe thấy, trái tim của hắn đập rộn ràng, máu huyết dồn vào trong đầu, dựa theo cách nói của Từ Thế Hữu, tổ tiên hắn từng là trận pháp đại sư hiếm thấy trong Man Hoang, đã từng tham gia xây dựng thành Cự Quỷ, phụ trách bố trí cấm chế và trận pháp trong thành Cự Quỷ.

Năm đó tổ tiên Từ Thế Hữu bị Cự Quỷ Vương đời thứ nhất bức bách, chỉ có thể dùng toàn lực chế tạo thành Cự Quỷ, hắn biết sau khi làm xong tám chín phần mười sẽ bị diệt khẩu, cho nên tổ tiên Từ Thế Hữu năm đó âm thầm thiết lập đường lui cho mình.

Trong quá trình xây dựng thành Cự Quỷ, hắn làm ra không ít mai phục như trong trận có trận, cũng mang đường lui của mình dung nhập vào đại trận thành Cự Quỷ, thậm chí giấu diếm Cự Quỷ vương.

Chỉ đáng tiếc, mặc dù hắn giấu diếm được Cự Quỷ Vương đời thứ nhất nhưng cuối cùng không kịp bỏ chạy đã bị Cự Quỷ Vương đời thứ nhất diệt sát, trước đó hắn cũng kịp báo cho hậu nhân của mình.

Cũng không biết tin tức này truyền đi như thế nào, nếu như lưu lại mà không bị Cự Quỷ Vương đời thứ nhất phát giác, hiện tại trôi qua vô số năm tháng, Cự Quỷ vương đã truyền thừa đến chín đời, hôm nay Cự Quỷ Vương đời thứ chín cũng không biết có bí mật ẩn giấu trong thành Cự Quỷ như vậy.

---------------
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!