Dịch giả: Tiểu BăngMột luồng sức mạnh Kết Đan Hậu Kỳ cũng từ trong đầm nước bay ra.
Quanh đầm nước, xuất hiện hơn mười người, đều là tùy tùng của Tư Mã Phi Như, ai nấy đều cười khẩy, kẻ dám quấy rầy Thiếu chủ tu hành chắc chắn sẽ kết cục rất thảm.
Phải biết Tư Mã Phi Như tu luyện ở nơi này không phải chỉ mới lần một lần hai, cũng không phải chưa từng có người cố tình xâm phạm vào, nhưng tất cả những người đó đều bị tổn thất nặng, từ đó về sau, đều nhượng bộ lui binh với Tư Mã Phi Như.
Bạch Tiểu Thuần vừa lo lắng vừa giận dữ, bấm pháp quyết, chỉ xuống hồ một cái.
"Câm miệng!" Bạch Tiểu Thuần gầm lên, Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết vận chuyển, từ ngón tay kia bắn thẳng xuống đầm.
Hàn khí làm cho đầm nước chỉ trong chớp mắt đều hóa thành hàn băng!
Tốc độ đóng băng cực nhanh, chỉ trong một hơi thở, cả đầm nước đã biến thành băng, cả gương mặt to lớn đang muốn lao ra của Tư Mã Phi Như.
Tư Mã Phi Như biến sắc, hắn chưa kịp làm gì, cả cơ thể hắn đã bị đóng băng cứng ngắc, biến thành một bức tượng băng.
Miệng hắn há to, mắt trợn tròn không thể nào tin nổi.
Đám tùy tùng quanh đầm nước cũng hết hồn.
"Cái này... Điều này sao có thể!"
"Người đó là... Bạch Tiểu Thuần? Trời, hắn không phải là xếp hạng tới hơn bốn trăm chín mươi hay sao, chỉ chỉ xuống một cái, đã phong ấn Tư Mã Phi Như!!"
Đám tùy tùng của Tư Mã Phi Như thấy Bạch Tiểu Thuần cấp tốc bay tới, đều vội vàng tránh ra cho hắn đi.
Không bao lâu, tại Bạch Tiểu Thuần đã tới Hàng Ma đường, không chút chần chờ, xông thẳng vào trong.
"Bạch Tiểu Thuần bái kiến chân nhân!" Bạch Tiểu Thuần chạy vào trong đại điện, thấy Phùng Hữu Đức ngồi đó, vội ôm quyền cúi xuống.
"Cầu chân nhân cứu mạng!!" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lê, nói nhanh.
"Có chuyện gì?" Phùng Hữu Đức rất bất đắc dĩ nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần lập tức kể lại chuyện của Trương Đại Bàn, luôn miệng xin Phùng Hữu Đức giúp đỡ.
Phùng Hữu Đức dần nghiêm mặt lại, ông ta chưa từng thấy dáng vẻ này của Bạch Tiểu Thuần, sau khi nghe xong, ông ta trầm tư một lát, nhíu mày.
"Niệm đan... Cũng được, bổn tọa theo ngươi đi xem." Phùng Hữu Đức đứng dậy đi ra, Bạch Tiểu Thuần vội chạy theo, Phùng Hữu Đức phất tay áo, cuốn Bạch Tiểu Thuần dịch chuyển mà đi.
Nháy mắt biến mất, lúc xuất hiện, đã cách đó cả hơn ngàn dặm, thêm một lần thuấn di nữa, đã xuất hiện ngoài động phủ của Trương Đại Bàn.
Ba người Thần Toán Tử vội lùi ra nhường đường.
Phùng Hữu Đức chỉ để mắt tới Bạch Tiểu Thuần, không bận tâm tới những người khác, đi thẳng tới chỗ Trương Đại Bàn, đặt tay lên mi tâm hắn, tỏa thần thức ra quan sát, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Thấy vậy, Bạch Tiểu Thuần càng thêm lo lắng, mặt tái nhợt.
"Đích thực là niệm đan..." Sau nửa ngày, Phùng Hữu Đức rút tay về, cau mày.
"Nếu hắn chỉ Kết Đan trong vòng nửa tháng, lão phu còn có biện pháp giúp hóa giải, nhưng hôm nay hắn đã dầu hết đèn tắt, hơi thở mong manh, chỉ còn cách tử vong không bao nhiêu, lão phu không đủ sức giúp hắn." Phùng Hữu Đức thở dài, nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần lảo đảo lùi lại mấy bước, vô cùng đau đớn.
"Thực không còn cách nào hay sao? " Bạch Tiểu Thuần không cam lòng.
"Hắn với ngươi quan hệ như thế nào?" Phùng Hữu Đức trầm giọng hỏi.
"Hắn là đại sư huynh của ta!" Bạch Tiểu Thuần nhìn Phùng Hữu Đức, trong mắt đầy cố chấp, quyết tâm cứu người ấy của hắn làm Phùng Hữu Đức cũng chấn động.
Trước nay, Phùng Hữu Đức chỉ thuần vì lời hứa của đại nhân vật kia mới chiếu cố cho Bạch Tiểu Thuần, nhưng đến lúc này, thấy ánh mắt này của Bạch Tiểu Thuần, trong lòng ông ta lại dậy lên một cảm xúc mà đã từ lâu lắm rồi ông ta không còn có nữa.
"Không ngờ thằng nhóc này lại trọng tình trọng nghĩa như thế..." Phùng Hữu Đức thầm nghĩ, với tu vi và tuổi tác của ông ta, dễ dàng nhìn ra hành động của Bạch Tiểu Thuần là thật hay giả, nên sau một lúc suy nghĩ, ông ta lại quay đầu quan sát Trương Đại Bàn kĩ lưỡng, một lúc lâu sau mới nói.
"Muốn cứu Đại sư huynh của ngươi, cũng không phải là không có cách, Nguyên Anh tu sĩ dù không giúp được, nhưng nếu có Thiên Nhân cảnh tiền bối ra tay thì nhất định có thể, mà cũng không nhất định cần Thiên Nhân ra tay, chỉ cần một tia sức mạnh của Thiên Nhân cũng có thể giúp Đại sư huynh của ngươi kết thành niệm đan!"
"Thiên Nhân? Làm sao mới có được? Dù tốn bao nhiêu điểm cống hiến ta cũng mua!" Bạch Tiểu Thuần nói ngay.
"Sức mạnh Thiên Nhân, kì thực chính là đại năng thiên nhân sau thời gian luyện hóa bản thân, ngưng tụ ra được mấy tia khí tức, phong ấn vào trong lá bùa đặc biệt, thành một loại pháp bảo, phần lớn để tặng cho đệ tử của mình hộ thân."
"Loại vật phẩm này, Thiên Nhân cũng phải hao phí mấy năm mới luyện chế được, nên rất có giá trị, không phải điểm cống hiến mà mua được." Phùng Hữu Đức lắc đầu.
Thần Toán Tử và Hứa Bảo Tài nhìn nhau, vật để hộ thân như thế, muốn có quả là rất khó.
Bạch Tiểu Thuần mặt trắng bệch, nhìn Phùng Hữu Đức đầy hy vọng, ông ta nhất định vẫn còn những lời sau nữa.
"Muốn có món này, hoặc bái một thiên nhân làm thầy, làm đệ tử chắc chắc sẽ có một cái, cách thứ hai là xông vào Tinh Không Đạo Cực bảng, chỉ cần có thể tiến vào cầu vồng màu tím, là có thể xin tông môn ban thưởng, ngươi có thể xin một phần sức mạnh thiên nhân!" Phùng Hữu Đức nói với Bạch Tiểu Thuần.
" Cầu vồng màu tím? Điều này sao có thể..." Hứa Bảo Tài nghẹn ngào, hắn đến Tinh Không Đạo Cực Tông đã được một thời gian, đã biết khá nhiều về Tinh Không Đạo Cực bảng, biết muốn vào cầu vồng tím là vô cùng khó khăn.
Cầu vồng tím, là khu thí luyện cuối cùng của Tinh Không Đạo Cực bảng, trước Công Tôn Uyển Nhi chỉ có tám người thành công, Công Tôn Uyển Nhi là người thứ chín.
Thần Toán Tử và Trần Mạn Dao dù rất tin tưởng Bạch Tiểu Thuần nhưng nghe xong cũng phải biến sắc, nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần im lặng, nhưng chỉ một lúc ngắn, đã ngẩng đầu lên.
"Ta còn được bao nhiêu thời gian?"
"Vậy để lão phu đưa Đại sư huynh của ngươi về Hàng Ma đường, tự mình ra tay bảo vệ cho hắn, ngươi có tối đa... Sáu canh giờ!" Phùng Hữu Đức khẽ thở dài.
"Đa tạ chân nhân, ta sẽ đi ngay bây giờ!" Bạch Tiểu Thuần quay phắt người, lao thẳng đến Truyền Tống Trận!