“Phương đại gia, ta biết sai rồi! Làm ơn tha cho ta lần này đi!”
Hà Tu cũng thông minh, lập tức cầu xin Phương Thần tha thứ.
Vẻ mặt Phương Thần lạnh lẽo, không chút thương xót.
“Tự phế tu vi, cút khỏi Thiên Vũ Thần Tông.”
Phương Thần đã hấp thụ máu của Kiếm Ma, còn phải chịu đủ sự phản bội, tất nhiên hắn sẽ không cho kẻ thù thêm bất kỳ một cơ hội nào nữa.
Mộng Dao tán thưởng liếc mắt nhìn Phương Thần, thương hại chính là chuyện buồn cười nhất trong tu đạo.
Lúc này Lâm Tuyết Nghiên cũng đúng lúc đi ra từ Thần Đan Các rồi nhìn thấy cảnh tượng này.
Nàng ấy nhíu chặt mày.
Trong mắt nàng ấy, Phương Thần đang dựa vào Mộng Dao để ức hiếp người khác.
Kêu người khác phá hủy đan điền của mình với tự sát có gì khác nhau? Thậm chí còn tàn độc hơn cả giết người!
Thân thể Hà Tu run lên bần bật, trong mắt tràn đầy sự tuyệt vọng.
“Sững sờ ra đó làm gì?” Mộng Dao lạnh lùng nói.
Hà Tu biết những lời này có nghĩa gì, nếu hắn ta không tự mình phế bỏ tu vi, kết cục sẽ càng bi thảm hơn, ngay cả người nhà cũng sẽ bị liện lụy.
“Đa tạ hai vị!”
Hắn ta không chút do dự, trực tiếp xuất chưởng đập vào ngực của mình! Đan điền lập tức vỡ nát!
Những kẻ khác cũng không dám chần chừ, nhanh chóng phá hủy đan điền của mình!
Ở Nhị Phong, Mộng Dao chính là trời!
Mộng Dao thấy vậy hừ lạnh một tiếng: “Còn chưa cút?”
Hà Tu và những kẻ khác chỉ có thể chịu đựng thống khổ và tuyệt vọng, rồi hoảng sợ bỏ chạy.
Phương Thần phức tạp nhìn Mộng Dao, trong lòng có chút bất an.
Mộng Dao trong tông môn nhất định phải thân phận và địa vị cực kỳ cao mới có thể khiến người khác tự hủy hoại đan điền chỉ bằng vài lời nói.
Xem ra trong năm năm hắn canh giữ mộ, Thiên Vũ Thần Tông đã trải qua rất nhiều thay đổi mà hắn không hề hay biết.
“Làm sao vậy, không lẽ ngươi có hứng thú với ta rồi? Ta có thể cho ngươi một cơ hội để tìm hiểu ta đó, thế nào!?”
Đối mặt với Phương Thần, Mộng Dao lại trở về với dáng vẻ quyến rũ đầy mị lực, từng cử chỉ đều rung động lòng người.
“Không cần!”
Phương Thần kiên quyết lắc đầu nói: “Chuyện hôm nay đa tạ đã ra tay tương trợ, để báo đáp ân tình ta nhất định sẽ giúp ngươi chữa khỏi Túng Dục chi thể! Cáo từ!”
Nói xong hắn chắp tay rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng kiên định của Phương Thần, Mộng Dao có chút nghi hoặc.
Lẽ nào vẻ đẹp của mình vẫn chưa đủ hấp dẫn sao? Tên tiểu tử này là đồ ngốc hay là... hắn thích nam nhân?
“Mộng Dao, tại sao ngươi lại giúp hắn ức hiếp người khác vậy?” Lâm Tuyết Nghiên bước tới trách cứ.
Mộng Dao không trả lời mà hỏi: “Tuyết Nghiên, ta không còn quyến rũ nữa à?”
Lâm Tuyết Nghiên sửng sốt nhìn Mộng Dao xinh đẹp như tiên nữ liền lắc đầu nói: “Vẫn rất quyến rũ mà.”
“Nhưng tên đó còn không thèm liếc nhìn ta.” Mộng Dao nhíu mày.
Lâm Tuyết Nghiên lại sửng sốt, suy nghĩ một lát rồi nói: “Trước kia hắn và sư muội của mình từng ở bên nhau, sau đó lại bị phản bội, có lẽ vì vậy mà hắn vẫn còn thấy đau lòng, không muốn nhìn nữ nhân khác.”
Trong mắt Mộng Dao lóe lên một tia sáng: “Chắc chắn là như vậy!”
Nàng lại nở nụ cười đầy mị hoặc, thầm nghĩ: “Có thể giúp ta chữa trị Túng Dục chi thể, dù biết thân phận của ta không đơn giản nhưng vẫn không muốn thân cận, hơn nữa còn không bị mị lực của ta làm rung động.”
“Có chút thú vị!”
Nàng nhìn bóng dáng Phương Thần vừa rời đi, nói: “Ta đột nhiên không muốn từ hôn sớm như vậy. Tên tiểu tử này thật thú vị.”
…
Sau khi Phương Thần trở về phủ, hắn liền đi thăm sư nương, nhìn thấy sư nương đã hoàn toàn bình phục mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hắn trở về phòng rồi ngồi xếp bằng.
Lúc này trong cơ thể có rất nhiều năng lượng của máu Kiếm Ma vẫn chưa hấp thụ hết, không thể lãng phí được.
Sau đó Phương Thần tiếp tục hấp thụ năng lượng, điều này khiến thân thể và cảnh giới của hắn đều không ngừng tăng lên.
Kiếm Tự Đạo Văn cũng vậy, thế nhưng tốc độ thăng cấp của nó lại chậm hơn rất nhiều, gần như không đáng kể.
Phương Thần không mấy ngạc nhiên, dù sao Kiếm Tự Đạo Văn của hắn đã là bậc hai, muốn đột phá thêm một bậc cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Không những lĩnh ngộ cao lên mà cảnh giới cũng phải thế.
Nếu muốn Đạo Văn lại thăng cấp thì tu vi ít nhất phải đạt đến Hậu Thiên Cảnh.
Lần này bế quan này kéo dài hai ngày, khi ánh nắng ban mai chiếu vào phòng, khí tức của Phương Thần cũng thay đổi! Tăng lên vùn vụt! Từ Tụ Linh Cảnh bậc bốn đột phá lên bậc năm!
Phương Thần chậm rãi mở mắt, hét lớn một tiếng! Một luồng sức mạnh kiếm khí khủng khiếp bộc phát! Trong đó còn chứa đựng một chút ma khí!
Đồng thời, hai mắt của Phương Thần đỏ ngầu, cảm giác uy lực không gì sánh bằng.
Lúc này vạn vật trên thế gian đều đã thay đổi khá kỳ diệu trong mắt hắn.
Phương Thần phát hiện bản thân có thể nhìn mọi thứ xung quanh cực kỳ rõ ràng, thấy cả chim nhỏ đang hót trên cây cách đó hai mươi dặm.
Từng động tác nhỏ của con chim cũng thấy rõ mồn một, hơn nữa dường như động tác của nó cũng chậm lại.
Phương Thần vui mừng khôn xiết, không ngờ lần này hấp thụ năng lượng lại may mắn như vậy, có thể đánh thức được Hồn Thiên Ma Nhãn của Kiếm Ma thượng cổ.
Con mắt này có khả năng nhìn thấu mọi vật trên thế gian, nó còn có những đòn tấn công linh hồn cực kỳ mạnh!
Liếc nhìn một lần, tất cả đều trở thành xương máu!
Có thể xuyên thủng thiên địa! Thay đổi cả quy tắc!
Đương nhiên, Hồn Thiên Ma Nhãn của Phương Thần bây giờ vẫn chưa cường đại đến thế, thậm chí còn cực kỳ yếu.
Thế nhưng khi chiến đấu có thể nhìn thấu trước chuyển động của đối thủ, hơn nữa động tác tấn công của đối thủ trong mắt hắn cũng sẽ chậm đi rất nhiều.
Sau này muốn cường hóa Ma Nhãn, biện pháp duy nhất chính là tiếp tục hấp thụ máu Kiếm Ma.
Dẫu vậy Phương Thần vẫn rất hài lòng với con mắt này, nó thật sự rất hữu dụng khi chiến đấu.
Hắn vừa muốn đứng dậy, nhưng ngay lập tức cảm nhận được khí tức có chút rời rạc, như có như không, may mắn thay cuối cùng hắn đã áp chế rồi ổn định trở lại.
Phương Thần chậm rãi mở mắt, khẽ thở dài: “Mặc dù năng lượng của máu Kiếm Ma rất lớn, nhưng bây giờ tốc độ đột phá của mình lại quá nhanh, khiến cho căn cơ không ổn định, xem ra nhất định phải đi Tàng Thư Các một chuyến để tìm ra công pháp phù hợp với bản thân rồi.”
Nếu không có công pháp tu luyện làm nền tảng thì cảnh giới sẽ thường xuyên không ổn định.
Nghĩ là làm, hắn lập tức đứng dậy đi đến Tàng Thư Các.
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, hắn liền nhìn thấy trong phủ có một bóng người, khiến sắc mặt hắn tối sầm lại.
Người đó không ai khác chính là Tô Uyển Nhi.
Lúc này, Tô Uyển Nhi đang rót trà cho sư nương Thu Mai, trông thật ngoan ngoãn và hiểu chuyện.
Phương Thần nhíu mày thật chặt, sau đó đi tới đại sảnh, ngăn cản sư nương đang định uống trà, rồi hỏi Tô Uyển Nhi: “Ngươi tới đây làm gì?”
Khi Tô Uyển Nhi nhìn thấy Phương Thần đã tới, trong mắt ả ta lóe lên tia sáng, lộ ra vẻ ủy khuất.
“Phương huynh, Uyển Nhi biết sai rồi, trước đây là ta bị La Vân ép buộc, hắn ta nói nếu ta không giúp thì sẽ giết ta, vậy nên ta mới... Phương ca ca, chúng ta đã cùng nhau lớn lên, ta vẫn luôn ái mộ huynh, sau này ta nhất định sẽ luôn ở bên huynh, sống thật tốt.” Nói xong, ả ta lộ ra dáng vẻ thật đáng thương.
Nếu như Thiên Đạo Cốt không bị róc xương lấy ra, có lẽ khi nghe thấy những lời này Phương Thần còn có thể tin tưởng chút ít.
Nhưng bây giờ từng hành động của Tô Uyển Nhi trong mắt hắn đều rất giả tạo, khiến hắn cảm thấy vô cùng chán ghét.
Hắn lạnh lùng nói: “Ép buộc? Sau khi ta tự hủy đan điền của mình, ngươi đã nhanh chóng nhào vào lòng người khác. Thậm chí, để lấy lòng hắn ta, ngươi còn nói ra bí mật của ta. Ta thật sự nhìn không ra ngươi bị ép buộc chỗ nào.
Bộ dáng đáng thương của Tô Uyển Nhi nhất thời cứng đờ lại.
Sở dĩ lần này ả ta đến đây là vì chuyện của Hà Tu.
La Vân và ả ta đều rất kinh ngạc khi biết rằng một mình Phương Thần đã đánh bại cường giả Tụ Linh bậc bảy.
Bọn họ nhớ rõ ràng Phương Thần trước kia chỉ là một kẻ trọng thương sắp chết.
Hắn có thể hồi phục trong thời gian ngắn như vậy nhất định đã có được bảo vật nào đó.
Còn về chuyện của Mộng Dao, mặc dù bọn họ rất ngạc nhiên nhưng cũng không để ý lắm, chỉ cho rằng nàng đi ngang qua thấy bất bình nên ra tay giúp đỡ mà thôi.
Vậy nên La Vân chỉ quan tâm đến việc Phương Thần đã hồi phục như thế nào, hắn ta đoán rằng Thất Phong chủ đã để lại một số bảo vật nào đó, vì vậy hắn ta đã phái Tô Uyển Nhi quay về lấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!