Mặt Mộng Dao hơi đỏ lên, nàng không dám nói cho Lâm Tuyết Nghiên biết là mình bảo Phương Thần gọi như vậy.
Vì vậy nàng nói: "Thế thì có sao đâu, hắn đã cứu ta hai lần "
"Không được!"
Lâm Tuyết Nghiên lại kiên định nói: "Dù thế nào ta cũng không thể để hắn thực hiện được!"
Trong lòng nàng ấy đã khẳng định Phương Thần lợi dụng Mộng Dao, càng không thể để bằng hữu tốt của mình rơi vào nước sôi lửa bỏng.
Sau khi Phương Thần rời đi liền trực tiếp tiến đến Vô Tự Phong và đi vào Tàng Thư Các.
Tàng Thư Các có chín tầng, theo thứ tự là ba tầng dưới, ba tầng giữa và ba tầng trên.
Ba tầng dưới mở ra cho đệ tử toàn tông, ba tầng giữa là cho đệ tử nội môn trở lên, ba tầng trên thì chỉ có đệ tử nồng cốt mới được tiến vào.
Lúc này trong Tàng Thư Các có không ít đệ tử, Phương Thần thấy vậy thì đi thẳng tới trước quầy gặp một trưởng lão ngồi trên ghế bành đang lim dim ngủ gật.
Phương Thần cung kính hành lễ: "Trưởng lão, ta muốn lên tầng cao hơn."
Hắn lấy ra lệnh bài Mộng Dao đưa cho mình.
Trưởng lão lười biếng mở mắt ra, nhưng khi nhìn thấy lệnh bài trong tay Phương Thần thì lại nao nao.
"Lệnh bài Thiên Tự!"
Lệnh bài Thiên Tự là lệnh bài cấp bậc cao nhất của đệ tử tông môn, có quyền lực cực lớn nên dễ dàng ra vào Tàng Thư Các ngoại môn như trở bàn tay.
Nhưng rất ít người có được lệnh bài này, họ đều là đệ tử nồng cốt trở lên, có thể dùng câu ‘Đếm được trên đầu ngón tay’ để hình dung.
Còn chuyện người khác giả mạo hoặc nhặt được thì càng không thể, lệnh bài này cực kì đặc thù, nếu không được chủ nhân đồng ý thì không cách nào sử dụng được.
Mà lệnh bài trong tay Phương Thần còn toả ra chút linh quang, chứng tỏ hắn có tư cách dùng lệnh bài này.
Trưởng lão nhìn Phương Thần thật kỹ rồi lập tức nói: "Đi vào đi, Tàng Thư Các sẽ không hạn chế ngươi cái gì."
Phương Thần biết lệnh bài Mộng Dao cho hắn không phải bình thường, nhưng không ngờ lại dùng tốt như vậy.
"Đa tạ." Hắn chắp tay đáp tạ rồi trực tiếp đi lên tầng trên.
Công pháp của đại lục Tề Thiên được chia thành: Thiên Địa Huyền Hoàng Phàm, Phàm phẩm là yếu nhất, Thiên phẩm là cao nhất, mỗi một phẩm lại chia thành từ một tới chín cấp.
Ba tầng dưới của Tàng Thư Các ngoại môn là Phàm phẩm cấp một tới cấp năm, ba tầng giữa là Phàm phẩm cấp năm đến cấp chín, ba tầng trên là Hoàng Phẩm ba cấp đầu tiên.
Phương Thần không sốt ruột tiến lên ba tầng trên, đầu tiên là hắn đi vào ba tầng giữa chọn lựa công pháp.
Nhân số đi lên tầng này ít hơn rất nhiều, dù sao có thể lên đến đây đều là đệ tử nội môn.
Hắn tìm một vòng trong tầng thứ tư trước, đa số những thứ ở nơi này đều là Phàm phẩm cấp năm và sáu, nhưng phần lớn đều là công pháp rất bình thường, không thể lọt vào mắt xanh của Phương Thần.
Hắn dứt khoát lên tới tầng thứ sáu, nơi này đều là Phàm phẩm cấp chín, tốt hơn mấy tầng phía dưới không biết bao nhiêu lần.
Phương Thần nhìn một vòng rồi vẫn lắc đầu.
Bên trong có một ít công pháp tu kiếm, nhưng phần lớn đều là tu kiếm chính đạo, không thích hợp với hắn của hiện tại.
Dù sao bây giờ hắn là thân thể Kiếm Ma, tu ma kiếm càng thích hợp hơn.
Đáng tiếc hiện tại hắn hấp thu quá ít máu Kiếm Ma, nếu có thể thức tỉnh thần thông thiên phú của máu Kiếm Ma thì hắn cũng không cần đau khổ tìm kiếm công pháp ở đây.
Nhìn thấy tầng sáu vẫn không có kết quả, Phương Thần trực tiếp leo lên tầng bảy.
Đến đây đã gần như không có người nào.
Thiên Vũ Thần Tông không chỉ có một Tàng Thư Các, trong nội môn cũng có loại cao cấp hơn, nhưng nó là mới xây, Vô Tự Phong là đời cũ.
Chẳng qua công pháp ở nơi này cũng rất đầy đủ, đương nhiên công pháp mới sẽ không được chuyển đến đây nữa.
Cho nên khi Phương Thần đi lên tầng bảy quan sát thì phát hiện trang bìa của công pháp nơi này đều rất cũ kỹ, không ít nơi còn phủ đầy tro bụi, xem ra là rất lâu rồi không có ai quét dọn.
Hắn tiếp tục tìm kiếm công pháp, thật sự đã phát hiện mấy quyển công pháp ma đạo không tệ.
Ngặt nổi những công pháp này đều không có kiếm đạo, Phương Thần chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Sau khi đi dạo một vòng, hắn tiếp tục đi lên tầng tám và bước đến một giá sách trong góc.
Nơi này đều là công pháp ma đạo, có chừng bảy tám quyển.
Nhìn một vòng, Phương Thần lập tức tập trung vào một bản công pháp, trong mắt hắn bỗng hiện lên một tia sáng.
Hắn cầm công pháp kia lên rồi lật ra xem xét.
Lăng Lệ Ma Kiếm Quyết, công pháp Hoàng Phẩm cấp hai, có tổng cộng chín tầng.
Kiếm ra sắc bén, lấy sắc bén nhập ma, một kiếm chém chết.
Chú thích: Công pháp này là ma công, dù uy lực lớn nhưng dễ nhập ma, người tu luyện cần hết sức cẩn thận.
Phương Thần nhìn một lần, công pháp này là lấy ma nhập kiếm, lại biến ma kiếm thành thế công sắc bén, mỗi chiêu mỗi thức đều mạnh mẽ thoải mái.
Kỳ thật chỉ gói gọn bằng một câu, mỗi một kiếm đều cần duy trì sự sắc bén, uy lực mỗi kiếm sẽ càng lúc càng lớn.
Nhưng nếu quá tập trung sẽ rất dễ tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện hoặc là chiến đấu, sau đó ngã xuống.
Nhưng trong mắt Phương Thần lại hiện lên một tia sáng, công pháp này quả thực là dành riêng cho hắn.
Còn chuyện tẩu hỏa nhập ma? Hiện tại hắn chính là ma, sao lại lo nhập ma cái gì.
"Chính là nó."
Phương Thần trực tiếp xác định, nhưng suy nghĩ một chút rồi vẫn đi lên tầng chín xem thử.
Đáng tiếc tầng chín chỉ có lẻ tẻ mấy quyển công pháp, còn không có công pháp ma đạo.
Thế là Phương Thần trực tiếp trở lại trước quầy, đặt công pháp lên đài và cung kính nói: "Trưởng lão, đệ tử đã chọn xong công pháp rồi."
Hắn lập tức lấy ra hai viên linh thạch.
Mượn công pháp cũng cần giao linh thạch, một tháng hai viên linh thạch xem như có lương tâm.
Nhưng nếu làm hư hao thì phải bồi thường theo giá cả.
Trưởng lão liếc nhìn linh thạch rồi từ tốn nói: "Ngươi có lệnh bài Thiên Tự nên không cần giao linh thạch, chỉ cần ghi chép cần mượn mấy tháng là được, đương nhiên, nhiều nhất chỉ có thể mượn ba năm thì nhất định phải trả lại."
"Còn có đặc quyền này." Phương Thần thầm giật mình.
Hắn lập tức vui mừng, tiết kiệm được hai viên linh thạch cũng rất tốt, dù sao đây cũng là toàn bộ gia sản hiện tại của hắn.
"Vậy thì làm phiền trưởng lão, ta muốn mượn trước một năm." Hắn nói.
Trưởng lão khẽ gật đầu, khi nhìn thấy công pháp này thì hơi kinh ngạc.
"Công pháp ma đạo? Ngươi muốn tu ma?"
Phương Thần không phủ nhận mà gật đầu và nói: "Đúng thế."
Trưởng lão nhìn chăm chú vào Phương Thần rồi khuyên nhủ: "Ta khuyên ngươi nên đổi quyển khác, mặc dù tu ma tiến bộ rất nhanh, nhưng căn cơ dễ bất ổn, quá nhiều tai hoạ ngầm. Đặc biệt là quyển công pháp này của ngươi, tu luyện nó rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Đây là nguyên nhân vì sao ngàn năm gần đây ít người tu ma, rất nhiều người chuyển sang tu chính đạo. Hơn nữa tuy tu đạo không phân biệt chính ma, nhưng do tu sĩ ma đạo làm ra đủ chuyện tàn nhẫn không có tính người nên hiện tại danh tiếng của ma tu không được tốt."
Phương Thần biết đối phương chỉ có ý tốt, nhưng mình đã hấp thu máu Kiếm Ma nên con đường tương lai nhất định phải là ma.
Hắn nói cảm tạ: "Đa tạ lời khuyên của trưởng lão, nhưng ta đã quyết định."
Nghe thế, trưởng lão thở dài một tiếng, cũng không khuyên nữa: "Nếu ngươi đã quyết định thì ta cũng không khuyên nữa, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Ông lập tức đăng ký cho Phương Thần, Phương Thần cầm công pháp hành lễ cáo từ.
Phương Thần tuyệt đối không đi thẳng về, hắn nắm lệnh bài trong tay mà thầm nghĩ: "Nếu có thể sử dụng Tàng Thư Các thì chắc cũng dùng được ở Linh Khí Các. Có công pháp mà không có pháp bảo hệ kiếm thuận tay thì cũng rất khó tu luyện, không thể vẫn luôn dùng ngón tay làm kiếm được."
Hắn lập tức đi về hướng Linh Khí Các.
Pháp bảo cũng chia thành năm phẩm cấp là Thiên Địa Huyền Hoàng Phàm, mỗi phẩm cấp cũng có chín bậc.
Khi Phương Thần bước vào Linh Khí Các thì bên trong đã có không ít đệ tử đang lựa chọn pháp bảo.
Điều này rất bình thường, dù sao khảo hạch Thất Phong sắp đến, mọi người hi vọng chọn được một thanh pháp bảo thích hợp với mình để tham gia khảo hạch lần này.
Đương nhiên đa số đệ tử chỉ có thể thuê.