Chương 114
Nhìn kết quả, Trình Diệu Vi ban đầu là cười, sau đó cười lớn. Cô lấy ra từ trong không gian một cái lọ, nhằm mắt lại bắt đầu thử tạo được tinh thần.
Không phải nói cấp A là có thể tạo dược tinh thần rồi sao? Nếu hiện tại cô thực sự làm được, vậy thì đây con mẹ nó chính là ném nữ chính ra chuồng gà.
Nghĩ thì khả thi, nhưng thiết lập thể giới chính là thiết lập thế giới. Ở thế giới này, chỉ có giống cái mới có thể tạo dược tinh thần, cho nên Trình Diệu Vi dù có cố gắng thế nào cũng không tạo nổi một giọt dược tinh thần.
Cô tức mình ném đồ đi, sau đó chui vào không gian đi tắm.
Dù đây là thế giới tương lai, bên ngoài có bồn tắm, thế nhưng Trình Diệu Vì vẫn thích chui vào không gian.
Ai bảo là bồn tắm ở bên ngoài không bằng bồn tâm của cô chứ. Công nghệ gì đó, làm sao sánh bằng pháp bảo của ta.
Nơi này so với lúc ở tu chân giới thì không thay đổi gì, vẫn là một dạng như vậy. Đi vào phòng tắm, Trình Diệu Vi đầu tiên chính là suy nghĩ tới việc nên tắm bằng thứ gì đầu tiên.
Nghĩ nghĩ, cô pha công thức tẩy tuỷ dược. Đầu tiên là đổ đầy bồn bằng linh thuỷ hạ phẩm, sau đó pha vào các loại dược khác nhau theo công thức. Nhưng Trình Diệu Vi đột nhiên nhớ ra mình là rắn, cho nên thêm vào một loại thảo dược để làm ấm thân thể.
Sau khi pha xong, nước có mùi thơm của thảo dược, lại toả ra hơi nghi ngút. Trình Diệu Vi cởi đồ, ngu người nhìn con hàng lạ lẫm và đống cơ bụng của mình một hồi mới chui vào.
Nước ẩm như xoa dịu cơ bắp và tinh thần của Trình Diệu Vi, khiến cho cô sảng khoải vô cùng. Cô sờ sờ cơ bụng của chính mình như bị biến thái, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể biến hoá. Trời đất chao đảo, cô thấy mình trượt khỏi thành bồn. Chưa kịp bình ổn tinh thần, cô lại thấy bản thân đang quẫy đuôi theo bản năng.
Ta biến thành người cá rồi sao? Nhưng rất nhanh Trình Diệu Vi đã biết, mình đây là hoá lại thành rắn. Dưới dạng rắn, cô nằm chiếm hết chỗ của bồn tắm, nước cũng theo đó tràn ra ngoài một phần.
Bạch xà.
Trình Diệu Vi nhìn cái đuôi đây vảy rắn của mình.
Vốn định biến trở lại, thế nhưng Trình Diệu Vi lại thấy thân thể có vẻ đau đau. Đây là thuốc thanh lọc đang có tác dụng. Nghĩ như thế này cũng không sao, Trình Diệu Vi năm xuống, ngủ luôn.
Rắn thích mấy chỗ ấm áp ẩm thấp, mà bồn tắm lại có công hiệu tự làm ẩm, cho nên Trình Diệu Vi ngủ mãi tới lúc hết giấc mới tỉnh.
Lúc cô tỉnh dậy, cả người đều cảm thấy khoan khoái, tinh thần cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. Trình Diệu Vi hoá lại thành hình người, vươn vai, giãn cơ một chút rồi luyến tiếc rời khỏi bồn tam.
Khi nhìn thấy con hàng một lần nữa, cô vẫn có chút mông lung, mãi sau mới bình tĩnh lại được.
Không biết lắc vòng thì con hàng có xoay tròn theo không nhể?
Trình Diệu Vị thắc mắc một hồi, sau đó thử lắc lắc hai cái để xác nhận rồi mới đi tới trước gương.
Nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp.
Trình Diệu Vi quấn một tấm khăn ra khỏi khỏi không gian, sau đó trở về phòng mình, chọn một bộ đồ hợp tâm trạng rồi mặc lên người. Gu thời trang của cô và Dinic đều khá ổn, cho nên mặc lên rất dễ nhìn.
Sau khi thay quần áo xong, cô xuống nhà ăn sáng. Đồ ăn của Dinic đương nhiên đều là thượng hạng được người máy chuyên nấu nướng chuẩn bị, cũng không phải chuột hay thỏ sống gì đó, rất vừa ý Trình Diệu Vi. Đang ăn, chuông cửa vang lên. Người máy quản gia lập tức thông báo.
Người tới là cậu chủ Adam. Xin hỏi có mở cửa hay không?
Adam?
Mở – Trình Diệu Vi đặt dao nĩa xuống.
Adam tự dưng qua nơi này làm gì?
Có chuyện?
Adam là một giống cái với vẻ ngoài xuất sắc, tính tình cũng ôn nhu thiện lương, rất ít khi chủ động gây hấn với người khác. Nhưng cậu cũng không phải là lúc nào cũng lương thiện. Nếu gặp người nhằm vào mình, Adam nhất định sẽ đáp trả lại. Chính vì vậy, khi gặp nữ chính suốt ngày nhằm vào mình, Adam cũng không để yên, kết cục liên tục ăn thiệt.
Cửa mở, Adam được người máy dẫn vào chỗ Trình Diệu Vi. Thấy vành mắt cậu đỏ ửng, vẻ mặt lại vô cùng uỷ khuất, tâm Trình Diệu Vi giật nảy. Cô đứng dậy, đi tới chỗ cậu.
Làm sao thế? Ai bắt nạt em?
D… Xavier nói không muốn kết hôn với em…- Adam ôm chầm lấy
Trình Diệu Vi.
Trình Diệu Vi ngơ ra một lúc, dường nhớ nhớ ra đúng là có chuyện này trong cốt truyện. Xavier chính là thắng ngáo đá để cho nữ chính mê hoặc kia, sau đó vứt Adam sang một bên. Mà dù chưa có sự xuất hiện của Adam, Xavier đã không thích Adam, vì địa vị của gia tộc Adam cao hơn gia tộc của gã một bậc, cho nên gã nghĩ lấy Adam về là một nỗi nhục lớn.
Mẹ kiếp. Họ chó săn thôi mà cũng đòi trèo cao à?
Vốn ban đầu Adam cũng không phải rất thích Xavier, thế nhưng vì gia đình ép, hơn nữa cậu cũng không có đối tượng, cho nên thử chấp nhận một lần. Nhưng cố gắng thì không thể chỉ tới từ một phía.
Xavier không những không hiểu được cố gắng của Adam mà còn nghĩ là cậu đang quyến rũ mình, liên tục nói những lời không hay.
Hình như sau sự việc này, hai bên vẫn không huỷ hôn. Xavier bị người nhà giáo huấn một phen, hiểu được rằng gia tộc gã đang muốn lợi dụng gia tộc của Adam, cho nên gã liền bắt đầu lừa Adam rơi vào lưới tình. Khoảng thời gian đó, Dinic đang bận huấn luyện tân binh cho nên không để ý. Tới khi để ý, Adam đã vướng vào rắc rối kia với nữ chính rồi. Ngay cả lần này cũng vậy. Dinic dù giận nhưng cũng chỉ khuyên bảo Adam là nếu không thích thì huỷ hôn mà quên là không phải chuyện gì cũng làm theo ý mình được.
Cho nên Trình Diệu Vi cảm thấy, kết cục của Dinic trong thế giới nguyên bản cũng đáng lắm. Ban đầu ai bảo người không quan tâm người ta
CƠ.
Trình Diệu Vì đỡ Adam ngồi xuống, sau đó hỏi.
Vì sao đột nhiên lại nói như vậy?
Adam ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt của người đối diện, cảm thấy có chút gì đó khác với ngày thường, thế nhưng cậu lại bỏ qua, lau nước mắt nói. Em rủ anh ấy đi ăn, thế nhưng gọi món ra thì anh ấy bảo không thích, sau đó nói một tràng, bảo là em bám riết không buông, không biết xấu hổ, cuối cùng kết lại một câu như vậy.
Adam càng nói càng uỷ khuất.
Cậu hiểu bản thân không phải thích Xavier, nhưng thời gian lâu như vậy, một chút thiện cảm thì vẫn có. Bao nhiêu thời gian cố gắng, cuối cùng lại bị đối phương dội cho một gáo nước lạnh, dẫm đạp lên, còn bị sỉ nhục, là người thì ai cũng sẽ uỷ khuất thôi.
Trình Diệu Vì nhíu chặt mày, sau đó cười khẩy.
Thằng ranh con ấy dám?
Adam ngẩng đầu nhìn Trình Diệu Vi, dường như đúng là cảm thấy khác thường thật, hơi lo lắng hỏi.
D… Anh không sao chứ? Sao trăng gì? Người có sao không là em mới đúng.
Adam nhìn thấy sự tức giận trong ánh mắt Trình Diệu Vĩ, tâm tình đột nhiên tốt hơn. Mỗi lần đều như vậy, chỉ cần tới bên cạnh anh, liền cảm giác được an ủi thật lớn. Cảm giác như dù cả thế giới có quay lưng lại với cậu, anh cũng vĩnh viễn không thay đổi vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!