Chương 101
Cuộc tỷ thi lần này mục đích chính là thi xem ai có thể giết được nhiều yêu thủ nhất. Vì yêu thủ của Bích Luân phải thực sự chính là của nhà trống được, cho nên bọn họ cũng không tiếc lắm.
Dù sao thì da, lông, thủ đan gì đó cuối cùng vẫn về tay bọn họ. Có người giết hộ mấy con yêu thủ, sao bọn họ có thể từ chối được chứ.
Trình Diệu Vì đối với chuyện tỷ thí này hoàn toàn không quan tâm, miễn là không có ai đụng vào đồ để của cô, vậy thì cô cũng sẽ không để ý là ai giết được nhiều hơn. Loại chuyện như giết động vật này, cô cũng không phải rất tán thành.
Nhưng vào hai ngày đi tìm kho báu mà Tư Tĩnh lại để thua đám nhóc kia vậy thì lúc đó cô sẽ cho nhóc con biết thế nào là lễ Cuộc tỷ thi lần này mục đích chính là thi xem ai có thể giết được nhiều yêu thủ nhất.
Vì yêu thủ của Bích Luân phải thực sự chính là của nhà trống được, cho nên bọn họ cũng không tiếc lắm. Dù sao thì da, lông, thủ đan gì đó cuối cùng vẫn về tay bọn họ. Có người giết hộ mấy con yêu thủ, sao bọn họ có thể từ chối được chứ.
Trình Diệu Vì đối với chuyện tỷ thí này hoàn toàn không quan tâm, miễn là không có ai đụng vào đồ để của cô, vậy thì cô cũng sẽ không để ý là ai giết được nhiều hơn.
Loại chuyện như giết động vật này, cô cũng không phải rất tán thành.
Nhưng vào hai ngày đi tìm kho báu mà Tư Tĩnh lại để thua đám nhóc kia vậy thì lúc đó cô sẽ cho nhóc con biết thế nào là lễ hôi.
Các trường lão thì tầm này cũng chẳng cần ăn uống ngủ nghỉ gì, cho nên việc ngồi ở đây sáu, bày ngày hoàn toàn không phải là vấn đề, nhất là khi Bích chưởng môn cũng đã bài trí ổn thoả chỗ ngồi cho bọn họ. Không nắng không mưa, đồ ăn thức uống được dâng lên cử như đang vỗ béo, hoàn toàn chẳng phải động tay.
Người hài lòng nhất với chuyện này có lẽ là Trình Diệu
Vị, vì tất cả mọi người đều thấy được từ khi cuộc thi bắt đầu tới bây giờ, cô đã ôm cái khay linh quả ăn không ngừng mồm, chủ yếu là bỏ lên mồm cắn cắn cho vui chứ có phải là ăn vì đói khát gì đâu.
Vậy cho nên một hồi sau, cũng có người bắt đầu cầm hôi.
Các trường lão thì tầm này cũng chẳng cần ăn uống ngủ nghỉ gì, cho nên việc ngồi ở đây sáu, bày ngày hoàn toàn không phải là vấn đề, nhất là khi Bích chưởng môn cũng đã bài trí ổn thoả chỗ ngồi cho bọn họ. Không nắng không mưa, đồ ăn thức uống được dâng lên cử như đang vỗ béo, hoàn toàn chẳng phải động tay.
Người hài lòng nhất với chuyện này có lẽ là Trình Diệu
Vị, vì tất cả mọi người đều thấy được từ khi cuộc thi bắt đầu tới bây giờ, cô đã ôm cái khay linh quả ăn không ngừng mồm, chủ yếu là bỏ lên mồm cắn cắn cho vui chứ có phải là ăn vì đói khát gì đâu.
Vậy cho nên một hồi sau, cũng có người bắt đầu cầm đã lên nhanh.
Gì chứ việc ăn nhìn người khác thế này mình cũng thấy hơi buồn mồm thật.
Thế là các vị trưởng lão dần dần ngừng việc nói chuyện lại, bắt đầu ngồi cắn linh quả.
Ở trên đài, Bích chưởng môn nhìn bọn họ như vậy, trong lòng tự nhủ đáng ra nên mua vài chục cân hạt dựa ở dưới trấn. Chứ cứ thế này thì bao nhiêu linh quà cho bọn họ ăn trong bảy ngày?
Thời gian rất nhanh đã trôi qua một ngày. Khi trời tối, các đệ tử có người tiếp tục đi, có người dừng lại dựng trại đốt lửa, có người lại bắt đầu dựng kết giới phòng yêu thủ. Các đệ tử mang theo lều trong nhân không gian, lấy ra bắt đầu dựng. Có người thì chống đã lên nhanh.
Gì chứ việc ăn nhìn người khác thế này mình cũng thấy hơi buồn mồm thật.
Thế là các vị trưởng lão dần dần ngừng việc nói chuyện lại, bắt đầu ngồi cắn linh quả.
Ở trên đài, Bích chưởng môn nhìn bọn họ như vậy, trong lòng tự nhủ đáng ra nên mua vài chục cân hạt dựa ở dưới trấn. Chứ cứ thế này thì bao nhiêu linh quà cho bọn họ ăn trong bảy ngày?
Thời gian rất nhanh đã trôi qua một ngày. Khi trời tối, các đệ tử có người tiếp tục đi, có người dừng lại dựng trại đốt lửa, có người lại bắt đầu dựng kết giới phòng yêu thủ.
Các đệ tử mang theo lều trong nhân không gian, lấy ra bắt đầu dựng. Có người thì chống kiểm, ngồi ở gốc cây tỉnh cứ như vậy qua đêm, có người lại leo lên cành cây cao, vắt vẻo năm đó, trồng vô cùng có phong phạm của đại hiệp giang hồ.
Mọi người lúc này bắt đầu đổ dồn sự chú ý vào Tư Tĩnh, người từ nãy tới giờ vẫn đứng lập kết giới. Nhìn vào cách cậu dựng kết giới, có lẽ cậu cũng định dựng lều ngủ trên đất. Nhưng mà cũng chưa chắc được. Người ta là đồ đệ của Bạch Vẫn đại tiên mà lại.
Quả nhiên, sau đó, Tư Tĩnh lấy ra một cái pháp bảo nhìn không rõ hình thù, đặt xuống đất.
Trình Diệu Vi nhận ra thứ kia, là thứ mà trước kia cô cho Tự Tình khi đi làm nhiệm vụ, đề cậu đỡ phải ngủ bên ngoài. Không phải là cô đã cho cậu những thứ khác tốt hơn rồi sao?
Lạ lùng kiểm, ngồi ở gốc cây tỉnh cứ như vậy qua đêm, có người lại leo lên cành cây cao, vắt vẻo năm đó, trồng vô cùng có phong phạm của đại hiệp giang hồ Mọi người lúc này bắt đầu đổ dồn sự chú ý vào Tư Tĩnh, người từ nãy tới giờ vẫn đứng lập kết giới.
Nhìn vào cách cậu dựng kết giới, có lẽ cậu cũng định dựng lều ngủ trên đất. Nhưng mà cũng chưa chắc được. Người ta là đồ đệ của Bạch Vẫn đại tiên mà lại.
Quả nhiên, sau đó, Tư Tĩnh lấy ra một cái pháp bảo nhìn không rõ hình thù, đặt xuống đất. Trình Diệu Vi nhận ra thứ kia, là thứ mà trước kia cô cho Tự Tình khi đi làm nhiệm vụ, đề cậu đỡ phải ngủ bên ngoài. Không phải là cô đã cho cậu những thứ khác tốt hơn rồi sao?
Lạ lùng Chỉ thấy pháp bảo kia sau khi chạm đất liền biến thành một túp lều nhỏ không có gì đặc biệt. Đảm người chưởng môn và các trường lão quay sang nhìn Trình Diệu Vị, có chút không tin được. Cô thực sự đưa cho đồ đệ cái này sao? Một người đàn ông ngồi xổm vào còn không vừa nữa là nằm ngủ.
Nhưng không để mọi người nghĩ nhiều, pháp bảo ghi hình rơi trên vai Tư Tĩnh, theo cậu đi vào trong lều, Kế đó, mọi người há hốc mồm nhìn bên trong cải căn lều kia. Bên trong phải rộng tới bốn mươi mét vuông, có đầy đủ nhà bếp, nhà tắm, giường ngủ, phòng khách và nơi đọc sách, hoàn toàn giống như một căn nhà cỡ nhỏ.
Trình Diêu Vì cười cười, đời trước cô cũng có xem Chỉ thấy pháp bảo kia sau khi chạm đất liền biến thành một túp lều nhỏ không có gì đặc biệt. Đảm người chưởng môn và các trường lão quay sang nhìn Trình Diệu Vị, có chút không tin được. Cô thực sự đưa cho đồ đệ cái này sao? Một người đàn ông ngồi xổm vào còn không vừa nữa là nằm ngủ.
Nhưng không để mọi người nghĩ nhiều, pháp bảo ghi hình rơi trên vai Tư Tĩnh, theo cậu đi vào trong lều, Kế đó, mọi người há hốc mồm nhìn bên trong cải căn lều kia. Bên trong phải rộng tới bốn mươi mét vuông, có đầy đủ nhà bếp, nhà tắm, giường ngủ, phòng khách và nơi đọc sách, hoàn toàn giống như một căn nhà cỡ nhỏ.
Trình Diêu Vì cười cười, đời trước cô cũng có xem phim đầy, trí tưởng tượng hoàn toàn không thua nguyên chủ đầu.
Ảnh mắt mấy vị trưởng lão lại sáng thêm một chút, bắt đầu tính toán. Nếu có thứ này, vậy thì sau này đi ra ngoài sẽ không cần thuê nhà trọ, cũng không cần ở tạm bợ trong rừng nữa, vào bị cảnh cũng không cần phải chật vật dựng lều.
Trình Diệu Vi cười cười nhìn mấy người kia tính toán, sau đó lại nhìn về phía cô với ánh mắt mong chờ. Tới đi, đừng thương tiếc ta, ta đã chuẩn bị đủ hàng cho các người rồi này, chỉ cần các người giao tiền, hàng sẽ lập tức tới tay.
Quả nhiên, sau đó không lâu liền có người quyết định hỏi, mà người đó không phải ai khác, chính là Bích phim đầy, trí tưởng tượng hoàn toàn không thua nguyên chủ đầu.
Ảnh mắt mấy vị trưởng lão lại sáng thêm một chút, bắt đầu tính toán. Nếu có thứ này, vậy thì sau này đi ra ngoài sẽ không cần thuê nhà trọ, cũng không cần ở tạm bợ trong rừng nữa, vào bị cảnh cũng không cần phải chật vật dựng lều.
Trình Diệu Vi cười cười nhìn mấy người kia tính toán, sau đó lại nhìn về phía cô với ánh mắt mong chờ. Tới đi, đừng thương tiếc ta, ta đã chuẩn bị đủ hàng cho các người rồi này, chỉ cần các người giao tiền, hàng sẽ lập tức tới tay.
Quả nhiên, sau đó không lâu liền có người quyết định hỏi, mà người đó không phải ai khác, chính là Bích chưởng môn.
Trình độ luyện khí của Bạch Vân đại tiên đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Bích chưởng môn quá khen. – Trình Diệu Vì cười cười đáp lại. – Chi là thứ lặt vặt ta luyện cho đệ tử mấy năm trước để nó ra ngoài không phải chịu khổ mà thôi. Nếu Bích chưởng môn muốn, ta có thể tặng không cũng được.
Bích chưởng môn im lặng một lúc, cười trong lòng. Haha, ai mà không biết vị Bích Vân đại tiên này ham mê vàng bạc châu báu của nhân gian. Cũng chính vì cô mà hiện tại mấy môn phái lớn lúc nào cũng có vàng trong bảo khố, để chờ một ngày nếu cô cao hứng, họ sẽ dâng hết lên nhờ cô luyện pháp khí. Mà chưởng môn.
Trình độ luyện khí của Bạch Vân đại tiên đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Bích chưởng môn quá khen. – Trình Diệu Vì cười cười đáp lại. – Chi là thứ lặt vặt ta luyện cho đệ tử mấy năm trước để nó ra ngoài không phải chịu khổ mà thôi. Nếu Bích chưởng môn muốn, ta có thể tặng không cũng được.
Bích chưởng môn im lặng một lúc, cười trong lòng. Haha, ai mà không biết vị Bích Vân đại tiên này ham mê vàng bạc châu báu của nhân gian.
Cũng chính vì cô mà hiện tại mấy môn phái lớn lúc nào cũng có vàng trong bảo khố, để chờ một ngày nếu cô cao hứng, họ sẽ dâng hết lên nhờ cô luyện pháp khí. Mà độ tốt của pháp khí pháp bảo là dựa vào số tiền mà đối phương đưa lên.
Nếu hiện tại Bích chưởng môn mà nhận không, vậy thì hàng nhận được có khi không bằng một góc của cái pháp khí cũ kia đâu.
Sao vậy được. Bích chưởng môn luyện đổ ra cũng đâu phải không tốn nguyên liệu công sức. – Bích chưởng môn lấy một cái túi không gian ra, đưa sang chỗ Trình Diệu Vị.
Đối với độ thức thời này của y, Trình Diệu Vi cực kỳ hài lòng. Cô lấy từ trong không gian ra một viên xúc xắc nhỏ màu tím, ném qua. Bích chưởng môn bắt lấy, nhìn ngắm thứ kia.
Có thể thử một chút được không?- Bích chường môn hỏi. độ tốt của pháp khí pháp bảo là dựa vào số tiền mà đối phương đưa lên.
Nếu hiện tại Bích chưởng môn mà nhận không, vậy thì hàng nhận được có khi không bằng một góc của cái pháp khí cũ kia đâu.
Sao vậy được. Bích chưởng môn luyện đổ ra cũng đâu phải không tốn nguyên liệu công sức. – Bích chưởng môn lấy một cái túi không gian ra, đưa sang chỗ Trình Diệu Vị.
Đối với độ thức thời này của y, Trình Diệu Vi cực kỳ hài lòng. Cô lấy từ trong không gian ra một viên xúc xắc nhỏ màu tím, ném qua. Bích chưởng môn bắt lấy, nhìn ngắm thứ kia.
Có thể thử một chút được không?- Bích chường môn hỏi. Trình Diều Vì không đáp, chỉ làm tư thế xin mới.
Quảng cáo miễn phí cho ta, ta còn từ chối được sao?
Bích chường môn nóng lòng, đi xuống giữa sân. Các chưởng môn và trưởng lão cũng đứng dậy đi theo. Chỉ có Mạc Quân, Khinh Vân, và Trình Diệu Vi là vẫn ngồi im một chỗ, hoàn toàn không có ý định đi theo. À, còn có Bạch Cốt phải cũng không di chuyển.
Ai cũng biết, mối thù của Bạch Cốt phải và Trình Diệu Vì cũng không phải là nhỏ.
Bích chưởng môn truyền linh lực vào trong pháp khí, sau đó ném nó xuống đất. Viên xúc xắn rơi xuống, mặt hưởng lên hiện số 2. Lập tức, một căn lều màu xanh dương xuất hiện, kích thước thậm chí còn nhỏ hơn so với lều của Tư Tĩnh. Bích chưởng môn nóng Trình Diều Vì không đáp, chỉ làm tư thế xin mới.
Quảng cáo miễn phí cho ta, ta còn từ chối được sao?
Bích chường môn nóng lòng, đi xuống giữa sân. Các chưởng môn và trưởng lão cũng đứng dậy đi theo. Chỉ có Mạc Quân, Khinh Vân, và Trình Diệu Vi là vẫn ngồi im một chỗ, hoàn toàn không có ý định đi theo. À, còn có Bạch Cốt phải cũng không di chuyển. Ai cũng biết, mối thù của Bạch Cốt phải và Trình Diệu Vì cũng không phải là nhỏ.
Bích chưởng môn truyền linh lực vào trong pháp khí, sau đó ném nó xuống đất. Viên xúc xắn rơi xuống, mặt hưởng lên hiện số 2. Lập tức, một căn lều màu xanh dương xuất hiện, kích thước thậm chí còn nhỏ hơn so với lều của Tư Tĩnh. Bích chưởng môn nóng lòng, đi vào bên trong. Các chưởng môn và trường lão cũng đi theo.
Bên trong căn lều nhìn bên ngoài có vẻ bé teo là một căn phòng xa hoa vô cùng, bên trong ngoài giường tủ còn có bồn tắm đẹp để có thể tự động đổ đầy nước ẩm, bàn ghế, giá sách các loại. Còn có một tủ chứa đầy những loại đạn dược cơ bản dùng để chữa thương.
Mọi người chưa từng thấy thứ gì thần kỳ như vậy, trầm trồ trong này cả nửa tiếng đồng hồ mới ra ngoài. Bích chưởng môn tâm tình vui sướng thu xúc xắc lại, nhưng Trình Diệu Vi lại lên tiếng trước.
Chi xem một cái thôi à?