Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Đoạn Tranh Vanh đã sắp xếp rõ ràng kế hoạch công việc trong ba ngày tới rồi.

Quý Lan liếc mắt nhìn thời gian cụ thể.

Đầu anh có chút choáng váng nhưng vẫn còn tỉnh táo. Anh nhíu mày khi nhìn thấy lịch làm việc: “Ngày kia sẽ phải nhanh chóng trở về thủ đô tham gia show rồi. Vậy đoàn phim bên này phải làm sao?”

Từ lâu Đoạn Tranh Vanh đã biết rằng Quý Lan không muốn rời đoàn giữa chừng nên đã sớm trao đổi rõ ràng về việc của đoàn phim với Trương Lê và Mạch Tử.

Vì vậy, anh ấy nói: “Cảnh quay trong mấy ngày này của cậu vốn đã rất ít. Vì vậy, tôi đã trao đổi với bọn Trương Lê, Mạch Tử một chút để thay đổi lịch chạy show và sắp xếp lại cảnh quay của cậu trong hai ngày sau rồi. Cho nên trong ba ngày này, cậu hoàn toàn rảnh rỗi, yên tâm đi sẽ không làm chậm trễ tiến trình của đoàn phim đoàn đâu.”

“Lần này hợp tác với thương hiệu P là do phía “Căn phòng kỳ diệu” làm cầu nối. Tôi nghe nói thương hiệu bên đấy có ý định để cậu trở thành người đại ngôn toàn cầu. Sự kiện thương hiệu lần này là để cho các cậu tiếp xúc trước một chút. Tôi đoán trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đất nước Trung Quốc sẽ không có ai lấy được quyền người đại ngôn toàn cầu của thương hiệu này đâu. Người ta cũng đã tự tìm đến cửa rồi, cũng không có lý gì lại từ chối, cậu nói xem có đúng không?”

Đoạn Tranh Vanh đẩy kính rồi liếc mắt nhìn Nhâm Xử An một cái nhưng cũng không tránh nói điều không nên nói gì. Dù sao Quý Lan cũng đã chơi pháo hoa cùng với vị “ân nhân” Nhâm Xử An rồi mà. Loại chuyện này còn cần phải tránh sao?

“Tôi đã nói chuyện được vài ngày rồi, cảm thấy ý muốn hợp tác của thương hiệu P rất lớn. Sau sự kiện thương hiệu lần này và bữa tiệc tối nay, họ sẽ mở một cửa hàng trải nghiệm ở thủ đô vào tháng tới, chắc cũng sẽ mời cậu đến đó. Sau khi việc mở cửa hàng trải nghiệm xong, cậu có thể sẽ phải ký hợp đồng đại sứ thương hiệu ba tháng với thương hiệu. Nếu suôn sẻ thì sau khi làm đại sứ thương hiệu sẽ có thông báo chính thức của người đại ngôn toàn cầu.”

Quý Lan không có sở thích cá nhân đối với các thương hiệu nào. Anh cũng tin tưởng tuyệt đối vào hoạt động kinh doanh của công ty và khả năng chuyên môn của Đoạn Tranh Vanh. Những đại ngôn và sự kiện trước đây tuy ít nhưng cũng rất tốt, đảm bảo việc này sẽ không chiếm quá nhiều thời gian quay phim. Vì vậy, bất kể đó là các sự kiện thương mại hay quảng cáo đại ngôn, anh cũng rất ít khi đưa ra ý kiến.

Việc quay “Căn phòng kỳ diệu” lần này là anh chủ động muốn Đoạn Tranh Vanh nhận về.

Mà người đại ngôn của thương hiệu P, anh cũng biết đây thực sự là cơ hội cực kỳ hiếm có, chỉ là…

Anh nhanh chóng giương mắt liếc một chút, ánh mắt quét qua người Nhâm Xử An đang giả bộ như “Tôi không nghe thấy gì hết á.”

Anh còn mong muốn có thể nói chuyện với thần tiên tỷ tỷ nhiều hơn trong thời gian quay phim nữa.

Nếu ngày kia anh không có mặt ở đoàn phim ba ngày liên tục, đợi khi anh quay lại thì thần tiên tỷ tỷ cũng gần như đã quay xong tất cả các cảnh quay, rời đoàn phim rồi.

Diễn viên không cùng một đoàn làm phim thì thời gian gặp nhau rất ít.

Thế là anh dừng lại một chút, lắc cái đầu đang mơ hồ, hỏi: “Có thể sắp xếp lịch chạy show lùi lại vài ngày được không?”

Đoạn Tranh Vanh nhíu lông mày lại, vô cùng ngạc nhiên liếc nhìn Quý Lan.

“Không phải nói là muốn mau chóng đi quay căn phòng…”

Lời mới nói được nửa nhưng dưới cái nhìn chằm chằm của Quý Lan, anh ấy đành phải nén lại những lời muốn nói.

Cúi đầu nhìn xuống lịch sử trò chuyện trên điện thoại di động của mình, anh ấy nói: “Mặc dù việc quay “Căn phòng kỳ diệu” và chụp hình tạp chí có thể hoãn lại được nhưng sự kiện thương hiệu đã được lên lịch từ trước và không có cách nào để hoãn lại. Nếu không tham gia các hoạt động thương hiệu thì điều đó cũng thể hiện thái độ của cậu rồi. Nếu cậu còn muốn hợp tác trong tương lai, thì e rằng là không dễ nói chuyện như vậy nữa.”

Quý Lan yên lặng một chút, sau đó quay đầu lại nhìn về phía Nhâm Xử An.

Nhâm Xử An ngơ ngác, chớp mắt nhìn anh.

Đôi mắt đen tuyền như có sức hấp dẫn ấy lặng lẽ nhìn cô.

Mặc dù Quý Lan không nói gì nhưng lại mím nhẹ đôi môi mỏng, khóe miệng hơi cong xuống khiến cho cô đột nhiên cảm thấy vẻ mặt của Quý Lan lúc này dường như có hơi… Tủi thân?

Một lúc lâu sau, cuối cùng Quý Lan cũng gật đầu: “Tôi biết rồi, cứ làm theo sự sắp xếp của anh đi.”

Dù sao thì thần tiên tỷ tỷ cũng đã ký hợp đồng với Ám Lam, sau này sẽ có cơ hội để ở chung cùng với nhau mà.

Cũng không thể nóng vội trong chốc lát như vậy được.



Nhâm Xử An trở về khách sạn cùng với hai người Đoạn Tranh Vanh và Quý Lan.

Trên hành lang, cô nắm chặt hai tay, nở nụ cười với hai người đối diện, nói: “Chúc trước một câu năm mới vui vẻ, lần đầu tiên trải qua năm mới trong đoàn phim, tôi rất vui khi có thể ở bên mọi người.”

“Năm mới vui vẻ, mong rằng chúng ta có thể thuận lợi hợp tác trong năm mới, phải không, Quý Lan?

Đoạn Tranh Vanh nói rồi giơ khuỷu tay lên, huých vào cánh tay của Quý Lan.

Quý Lan bị huých mạnh một cái nhưng cũng không hề động đậy.

Anh không quay đầu lại nhìn Đoạn Tranh Vanh, mà chỉ đứng ở hành lang khách sạn, nhìn Nhâm Xử An ở một bên.

Yên lặng không nói lời nào.

Trên người anh cũng không có khí thế bức bách người khác như ngày thường nữa, mà thu lại đến mức khiến cho người ta cảm thấy rất vô hại. Trong đôi mắt đen tuyền ấy, dường như đang hy vọng điều gì đó, không chớp mắt mà nhìn Nhâm Xử An.

Dưới ánh đèn của khách sạn phản chiếu ra một luồng ánh sáng dịu nhàng, nhàn nhạt. Nhâm Xử An có thể cảm nhận được anh giống như có điều gì đó muốn nói, hoặc là có vẻ như đang mong đợi một thứ gì.

Nhưng Quý Lan chỉ im lặng trong mười mấy giây rồi nhắm mắt lại, cho hai tay vào túi áo rộng rồi quay lưng bỏ đi.

Trước khi rời đi, anh nhẹ nhàng nói: “Năm mới vui vẻ.”

Thần tiên tỷ tỷ, năm mới vui vẻ.

Hy vọng rằng một năm mới này, trong cuộc sống của anh có thần tiên tỷ tỷ, mà trong cuộc sống của thần tiên tỷ tỷ cũng có anh.

Vì muốn bàn bạc một chút với Quý Lan về lịch trình tiếp theo nên Đoạn Tranh Vanh đi cùng Quý Lan về phòng của anh.

Ở chỗ của Quý Lan bên này, anh ấy không khách khí ngồi lên chiếc ghế sofa. Đoạn Tranh Vanh nhìn về phía Quý Lan, vẻ mặt của anh ấy có chút đùa cợt, nói: “Tại sao tôi luôn cảm thấy hình như vừa nãy, cậu có chuyện muốn nói với Nhâm Xử An nhỉ?”

“… Ừm.”

Quý Lan đáp lại một tiếng rồi cầm lấy cốc nước mà Tiểu Tống đưa cho, ngẩng đầu uống hai ngụm.

Sau một thời gian dài, sắc mặt ửng hồng của anh đã nhạt dần đi, cả người trở lại bộ dáng lạnh lùng, yên lặng như lúc ban đầu.

Anh thực sự là có điều muốn nói với thần tiên tỷ tỷ. Anh hy vọng thần tiên tỷ tỷ có thể đối xử với anh giống như lúc đón Tết nguyên đán trước đây.

Đáng tiếc là thần tiên tỷ tỷ không có như vậy.

Anh ngồi trên ghế sofa, dựa người ra phía sau. Hiếm khi thấy anh không ngồi nghiêm chỉnh như vậy.

Làm thế nào mới có thể khiến quan hệ với thần tiên tỷ tỷ trở lại như trước đây?

Đôi mắt anh trống rỗng nhìn vào khoảng không.

Một lúc lâu sau, Quý Lan ngồi thẳng người dậy. Anh gạt hết suy nghĩ của mình ra, rồi nhàn nhạt nói: “Nói một chút về lịch trình tiếp theo đi.”



Ngay khi Nhâm Xử An trở về phòng của mình, âm thanh cuộc gọi điện video của Wechat “Ong ong” mang theo chút chấn động vang lên.

Cô vốn nghĩ rằng đó là bố mẹ mình, mở màn hình khóa, nhưng phát hiện vậy mà là cuộc gọi Wechat của Sở Dĩ Lam.

Sở Dĩ Lam bị gọi về nhà để tham dự một bữa tiệc rất quan trọng nên đã rời đoàn phim trước đó một ngày. Vì vậy hôm nay anh ta không thể ở cùng với bọn họ.

Ngay khi cuộc gọi video được kết nối, khuôn mặt to lớn không hề quan tâm đến hình ảnh của Sở Dĩ Lam lập tức tràn ngập màn hình.

“Xử An ơi, blog chính thức của “Ám Dũng” đã đăng một bức ảnh nhóm hôm nay của mọi người rồi này. Anh đặc biệt tag tên em em ở bên dưới, muốn tương tác với em một chút. Vậy mà hai tiếng đồng hồ rồi em còn không trả lời lại anh, khiến cho anh bị fan hùa vào cười nhạo. Em đúng là không cho anh chút mặt mũi nào mà! Tiếp tục như thế này, đoán chừng sớm muộn gì hai chúng ta cũng sẽ kết thúc tình bạn ở đây!”

Sở Dĩ Lam lớn tiếng nói, vô tư bày tỏ sự không hài lòng của mình với Nhâm Xử An.

Anh ta cong môi lên, làm ra vẻ ta đây là người ngầu nhất trong tam giới, giọng điệu gấp gáp, rõ ràng là đang nói đùa: “Cho dù kỹ thuật diễn xuất của em rất tốt, có thể giúp anh tìm cảm hứng thì anh cũng sẽ tức giận đấy. “

Nhâm Xử An không nhịn được mà thấp giọng cười khẽ một tiếng.

“Tôi vừa về đến khách sạn, còn chưa xem Weibo. Nếu không thì làm sao dám không trả lời @ của anh chứ.”

Cô tự mình tạo ra một bộ dáng đẹp mắt, rồi “Răng rắc” một tiếng ảnh chụp màn hình, chụp lại biểu cảm cười toe toét của Sở Dĩ Lam.

Nhìn Sở Dĩ Lam vẫn còn không biết cái gì ở bên kia, cô phải dùng hết sức lực của toàn thân, mới có thể cố nén nụ cười khó che giấu ở nơi khóe miệng xuống.

“Bây giờ, tôi sẽ đi trả lời @ của anh đây. Vậy cúp trước nhé!”

Nói xong, cô cũng không đợi Sở Dĩ Lam trả lời mà trực tiếp ngắt kết nối cuộc gọi video, mở Weibo ra.

Weibo chính thức của “Ám Dũng” đã đăng lên một bức ảnh nhóm của toàn bộ đoàn làm phim. Trên tay mỗi người đều cầm một chiếc phong bì màu đỏ, kèm theo đó là dòng chữ ban tổ chức “Ám Dũng” chúc mọi người một năm mới vui vẻ. Trong ảnh, Quý Lan không đứng ở vị trí C mà đứng lệch về phía sau Nhâm Xử An, sắc mặt lộ rõ nét dịu dàng. Nếu phóng to bức ảnh thì gần như có thể chụp lại một bức ảnh riêng của cả hai người.

Lúc Nhâm Xử An đăng nhập Weibo trên blog chính thức của “Ám Dũng” thì thấy bình luận của Sở Dĩ Lam đã được fan đẩy lên trên trên đầu.

Sở Dĩ Lam V: Mọi người năm mới vui vẻ! Đặc biệt là đại tiểu thư của tôi @Nhâm Xử An, ngày mai chúng ta gặp lại!

Bởi vì có một số cảnh phim nhằm gia tăng tình cảm giữa vai diễn của Sở Dĩ Lam và con gái lớn nhà họ Hạ do Nhâm Xử An thủ vai nên trên mạng đã xuất hiện những lời bàn tán nhỏ về sự việc này. Tuy nhiên, từ trước đến nay chưa bao giờ được nhà sản xuất công khai xác nhận nó. Vì vậy, nhiều người cũng không biết đến chuyện này.

Sau khi được Sở Dĩ Lam gọi theo cách này, không ít fan đã làm cho bình luận bên dưới loạn hết cả lên trở thành một đống hỗn độn.

[Chà! Đại tiểu thư của tôi? Sẽ không giống những gì tôi tưởng tượng chứ?]

[Tôi đến phổ cập khoa học một chút nha. Chị Nhâm Xử An đóng vai con gái lớn nhà họ Hạ trong phim “Ám Dũng”, có cảnh quay phim tình cảm với nhân vật mà anh Lam diễn. Do đó, anh Lam mới gọi chị Nhâm Xử An như vậy trong bình luận thôi. Mọi người đừng tùy tiện đoán bừa nhé! Nói chung, chỉ cần chờ cho đến khi bộ phim được phát sóng là biết!]

[Dọa chết tôi rồi! Tôi còn cho rằng anh Lam hài hước của tôi đã có bạn gái rồi cơ. /Đầu chó/]

[Anh Lam đặc biệt muốn tương tác với chị Nhâm Xử An nhưng chị Nhâm Xử An luôn không trả lời anh Lam ha ha ha. Anh Lam cũng quá đáng thương đi!]

[Anh Lam đáng thương như thế nhưng tại sao tôi lại cười như vậy chứ ha ha ha.]

[Anh Lam đã đáng thương như vậy rồi thì tôi sẽ thuận tiện giúp anh Lam @ chị Nhâm Xử An một chút vậy. Tôi chỉ có thể giúp anh Lam đến đây thôi. /Đầu chó/]

Có rất nhiều bạn bè trên mạng tới giúp Sở Dĩ Lam @Nhâm Xử An bên dưới phần bình luận.

Sở Dĩ Lam dường như rất rảnh rỗi, không có chuyện gì, trả lời ở phía dưới những bình luận giúp đỡ anh @ cô một biểu cảm [Chắp tay], còn tích cực hơn cả nick giả mạo.

Nhâm Xử An đã sử dụng phần mềm trên điện thoại di động để chỉnh sửa hình ảnh, thêm các biểu tượng cảm xúc và văn bản vào ảnh chụp màn hình cuộc gọi điện video vừa rồi của hai người họ.

Sau đó, trực tiếp đăng ảnh chụp ở phần trả lời bên dưới bình luận mà Sở Dĩ Lam @ cô.

Nhâm Xử An V: Cảm ơn mọi người đã giúp anh Lam @ tôi. Anh Lam đã đợi không nổi nữa nên đã trực tiếp gọi video đến nói rằng nếu tôi không trả lời Weibo của anh ta thì tình bạn của chúng tôi sẽ kết thúc. Vì vậy, để không kết thúc tình bạn với anh Lam, tôi đã phải nhanh chóng chạy qua đây để trả lời anh ta rồi đó. [Đầu chó].

Ngay sau khi trả lời xong, Wechat của Sở Dĩ Lam đã nhảy ra với tiếng “Ting ting”.

Sở Dĩ Lam: Xử An, anh nhìn nhầm em rồi!

Sở Dĩ Lam: Vậy mà lại đăng ảnh xấu của anh lên Weibo!

Sở Dĩ Lam: Tình bạn của chúng ta đến đây là chấm dứt rồi!

Nhâm Xử An nhịn cười, nhìn ảnh chụp màn hình của cuộc trò chuyện video mà mình đã đăng trên Weibo.

Sau đó, cô mới gõ chữ trả lời Sở Dĩ Lam: Tôi chỉ là đang khôi phục tình bạn giữa chúng ta mà thôi.

Nhấn ngón tay gửi đi, sau đó…

Nhận được thông báo của Wechat “Bạn chưa phải là bạn bè của đối phương”.

Nhâm Xử An:…

Sở Dĩ Lam là một thanh niên to xác, thẳng thắn và có đôi khi có chút ngây thơ.

Và còn… luôn khiến cô cảm thấy vui vẻ.

Dựa vào khoảng thời gian ở bên nhau, cô biết Sở Dĩ Lam sẽ không bao giờ tức giận vì chuyện như vậy, việc xóa bạn cô chắc là cố tình như vậy trong một thời gian ngắn thôi.

Vì vậy, cô mím môi cười, chụp lại một bức ảnh màn hình tin nhắn Sở Dĩ Lam đã gửi cho cô.

Làm mờ những nơi cần thiết trong bức ảnh lại, sau đó gửi cho Sở Dĩ Lam ở khu bình luận.

Nhâm Xử An V: Chúng tôi đều là bạn của nhau. Cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Tôi cũng chúc mọi người và anh Lam một năm mới vui vẻ. [Ảnh]

Đoạn đối thoại giữa Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam như một cái giật tít, khiến những người hâm mộ đều thả một làn sóng “ha ha ha” dưới bình luận của Sở Dĩ Lam, hàng nghìn cái chất thành đống như tòa nhà cao tầng.

[Anh Lam của tôi dễ thương quá ha ha ha!]

[Không hiểu sao tôi có cảm giác Nhâm Xử An là một người rất hài hước? Tôi buồn cười quá!]

[Đệch! Ha ha ha, tôi đến đây để đọc bình luận và muốn lấy một loạt ảnh của Quý Đại, nhưng không ngờ Sở Dĩ Lam và Nhâm Xử An lại buồn cười như vậy. /Đầu chó/]

[Cảm giác như không phải ở đâu em gái Nhâm Xử An cũng hài hước, chính anh Lam là người đã mang đến cho cô ấy điều đó. Ha ha ha, Em gái dễ thương quá!]

[Khóc! An An của chúng ta sao có thể đáng yêu như vậy chứ! Yêu rồi! Yêu rồi nha!]

[Nghe nói Anh Lam và An An còn đóng cảnh tình cảm? Hai con người hài hước này kết hợp với nhau như vậy, cảnh tượng mới tuyệt vời làm sao… /Đầu chó/ /Đầu chó/]

Nhâm Xử An cười nghiêng ngả khi lần lượt lướt qua các bình luận của cư dân mạng đang nói về sự hài hước của bản thân.

Đột nhiên, một tin nhắn từ Sở Dĩ Lam hiện lên phía trên màn hình.

Sở Dĩ Lam: [Giang hồ tương trợ.jpg]

Sở Dĩ Lam: Xử An, anh đã gửi cho thần tượng của mình một tin nhắn chúc mừng năm mới, nhưng thần tượng chưa bao giờ trả lời anh. Em nghĩ anh nên làm gì?

Sở Dĩ Lam: [Tôi quá yếu.jpg]

Sở Dĩ Lam vừa xóa Nhâm Xử An ra khỏi danh sáng bạn bè không chút do dự. Giờ lại chủ động thêm bạn WeChat của Nhâm Xử An chỉ trong vòng vài phút, kèm theo một biểu tượng cảm xúc không giống phong cách mà anh chàng to xác này sẽ sử dụng.

Nhâm Xử An càng tiếp xúc với Sở Dĩ Lam, cô càng cảm thấy Sở Dĩ Lam thật sự hài hước khiến người ta không biết phải làm sao.

Cô khẽ khịt mũi, cố ý không trả lời ngay.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay bộ đồ ngủ thoải mái, cô đi thẳng vào giường định là sẽ ngủ sớm.

Sau đó từ từ bắt đầu trả lời tin nhắn.

Gấu túi không ngủ: Ồ, xóa bạn bè tôi rồi bây giờ quay lại muốn “giang hồ tương trợ” sao?

Gấu túi không ngủ: [Thờ ơ.jpg]

Lần này Sở Dĩ Lam phản ứng cực kỳ nhanh, thông báo tin nhắn mới liền xuất hiện trong hộp thoại WeChat.

Sở Dĩ Lam: Vừa rồi chỉ là đùa tí thôi, em và thần tượng của anh đều chung một người quản lý, em hỏi thăm tình hình giúp anh đi.

Sở Dĩ Lam: [Chúc bạn năm mới vui vẻ.jpg]

Nhâm Xử An nhìn vào các biểu tượng cảm xúc mà Sở Dĩ Lam gửi qua, cô vừa đảo mắt vừa cười.

Cô chưa kịp trả lời, thông báo tin nhắn mới của Sở Dĩ Lam liền hiện lên.

Sở Dĩ Lam: Thần tượng lúc nóng lúc lạnh với anh. Anh thực sự không biết tâm trạng của thần tượng thế nào, nhưng phần lớn thời gian là lạnh nhạt. Có thể là đã xem tin nhắn nhưng không thèm trả lời. Anh nghi ngờ là có phải vì kỹ năng diễn xuất của anh quá tệ nên thần tượng ghét bỏ, rồi không muốn nói chuyện với anh nữa.

Khóe miệng Nhâm Xử An giật giật.

Quý Lan có thời gian để ghét bỏ khả năng diễn xuất của anh sao? Là ghét bỏ anh nói quá nhiều đó.

Gấu túi không ngủ:… Bây giờ anh giống như một cô gái đang mơ mộng trong tình yêu vậy, trong đầu có quá nhiều kịch bản rồi đó.

Gấu túi không ngủ: [Nhìn là biết.jpg]

Sở Dĩ Lam: Này!

Sở Dĩ Lam: Anh là thẳng! Là thẳng nha!

Sở Dĩ Lam: Người hâm mộ anh có người còn là ngôi sao, anh còn không thể có ngôi sao hâm mộ của mình à?

Sở Dĩ Lam: Ai mà không muốn thần tượng của mình thích mình?

Sở Dĩ Lam: [Tôi cắn.jpg]

Sau một hồi gầm gừ, anh ta thậm chí còn gửi một biểu tượng cảm xúc dữ tợn với cái miệng há rộng.

Nhâm Xử An không thể nhịn cười được.

Quý Lan nhìn không giống là người thường xuyên nghịch điện thoại, không xem WeChat là chuyện bình thường.

Nhâm Xử An muốn an ủi Sở Dĩ Lam và nói rằng Quý Lan đối với mọi người đều là như vậy đó.

Nhưng chợt nghĩ đến cảnh trên ban công ngoài trời của nhà hàng hôm nay, khi Quý Lan cúi xuống, nhẹ nhàng cởi khóa áo khoác, cô bỗng thấy có chút không nói lên được câu “Quý Lan đối với ai cũng thế”.

Khi đối mặt với cô, tảng băng lớn Quý Lan dường như chưa bao giờ lạnh lùng đến thế.

Suy nghĩ cứ thế trôi đi, Nhâm Xử An sững sờ nhìn vào điện thoại.

Mãi cho đến khi điện thoại rung lên lần nữa, cô mới giật mình phản ứng lại.

Cô gõ WeChat và an ủi Sở Dĩ Lam: Thần tượng của anh chắc đã không xem điện thoại, nếu thầy ấy nhìn thấy thì sao không trả lời cho anh được.

Tin nhắn WeChat vừa được gửi đi, trên màn hình đột nhiên xuất hiện giao diện lời mời cuộc gọi video.

Nhưng chỉ trong một giây, bên kia lại hủy lời mời cuộc gọi video.

Nhâm Xử An:…

Hình như vừa rồi Quý Lan đã gọi video cho cô.

Trước khi Nhâm Xử An có thể thích ứng trước cú sốc bất ngờ này, một tin nhắn khác lại hiện ra.

Quý Lan: Sau này hỏi ý Đoạn Tranh Vanh trước rồi hãy tương tác với các nghệ sĩ khác trên Weibo.

Một dòng tin nhắn lạnh lùng như không có bất kỳ cảm xúc nào cứ như trực tiếp dội một chậu nước lạnh vào người Nhâm Xử An, khiến lòng cô lạnh như băng.

Đây thật sự là giống với những gì Sở Dĩ Lam nói, lúc nóng lúc lạnh, không thể đoán ra tâm trạng của thầy ấy.

Vừa rồi còn cúi xuống kéo khóa chiếc áo khoác cho cô, giờ lại trở thành giọng điệu ra lệnh lạnh lùng như vậy.

Nói chung, hầu hết các nghệ sĩ đều phải nộp tài khoản xã hội cho công ty quản lý.

Ngay cả khi bạn quản lý tài khoản của mình, bạn thực sự phải liên lạc với người quản lý của mình để trao đổi trước khi đăng một nội dung hoặc tương tác để đảm bảo rằng những gì bạn sắp nói hoặc làm sẽ không gây ra bất kỳ tác động tiêu cực nào.

Nhâm Xử An thực sự không được coi trọng trong công ty trước đây, ngay cả Trương Lan là người đại diện cũng phớt lờ cô.

Weibo của cô thật sự cũng không có nhiều người hâm mộ, vì vậy cô vẫn hoạt động một cách tùy hứng, quen với tình trạng không ai kiểm soát rồi.

Bây giờ cô đã ký hợp đồng với một công ty chuyên nghiệp như Ám Lam, cô chưa thể thích ứng được điều này trong thời gian ngắn được.

Hèn chi Quý Lan có vẻ hơi tức giận.

Hơn nữa, Quý Lan đã gửi tin nhắn cho cô, nhưng sao lại không trả lời tin nhắn của Sở Dĩ Lam.

Cái này… Chẳng lẽ Sở Dĩ Lam chọc thầy ấy giận thật?

Nhâm Xử An vò đầu bứt tóc, thở dài trong lòng.

Cô suy nghĩ miên man, gõ điện thoại hồi lâu, cuối cùng cũng trả lời Quý Lan.

Gấu túi không ngủ: Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý hơn.

Gấu túi không ngủ: Tôi lập tức giao tài khoản và mật khẩu Weibo cho Đoạn Tranh Vanh quản lý.

Cô nghĩ rằng trả lời như vậy sẽ làm hài lòng Quý Lan nhưng không ngờ Quý Lan trả lời lại cô chỉ trong vài giây ngắn ngủi.

Quý Lan: Không.

Quý Lan: Nếu em muốn đăng cái gì, em có thể trao đổi trước với anh ấy, để anh ấy kiểm tra giúp em.

Nhìn thấy lịch sử trò chuyện của anh với thần tiên tỷ tỷ cuối cùng cũng được lật sang trang, Quý Lan nhếch miệng lên một cách khó hiểu.

Nhưng nhìn lại nội dung mình đã gửi, anh lại thấy giọng điệu có vẻ hơi khó tính.

Có vẻ như… nếu gửi thêm một vài biểu tượng cảm xúc sẽ tốt hơn.

Vì vậy, anh gửi ngay tin nhắn cho Đoạn Tranh Vanh yêu cầu anh ấy gửi cho anh một số biểu tượng cảm xúc.

5 giây sau.

Tranh Vanh: [An An đã cho bạn 2 lượt thích.jpg]

Tranh Vanh: [Đau lòng quá.jpg]

Tranh Vanh: [Kẻ ác cười.jpg]

Tranh Vanh: [He he he.jpg]

Tranh Vanh: [Piu piu – Bắn tim.jpg]

Tranh Vanh: [Đừng sợ, thường thôi.jpg]

Tranh Vanh: [Đặt đúng vị trí đi.jpg]

Tranh Vanh: [Yêu bạn.jpg]

Tranh Vanh: [Nhóc con đáng yêu của ba ba.jpg]

Tranh Vanh: [Nạp tiền.jpg]

Một danh sách biểu tượng cảm xúc được gửi từ WeChat của Đoạn Tranh Vanh đến không chút chậm trễ.

Tất cả các biểu tượng cảm xúc được gửi qua là ảnh tĩnh hoặc ảnh gif của Nhâm Xử An.

Trên biểu tượng cảm xúc, Nhâm Xử An hoặc xấu hổ hoặc tự hào, hoặc nở nụ cười ngọt ngào đến mức rúng động, nhìn chằm chằm ra khỏi màn hình, đôi mắt cong lại thành một hình lưỡi liềm đẹp đẽ.

Khi nhận được bảng biểu tượng cảm xúc, Quý Lan nhíu mày thật chặt.

Cuối cùng… anh hơi rũ lông mày xuống, mím chặt đôi môi mỏng.

Vành tai và gò má nhẹ ửng hồng theo cách chính anh cũng không thể kiềm chế được.

Ngón tay di chuyển một cách mất kiểm soát, nhấn và giữ màn hình để lưu gói biểu tượng cảm xúc [Nhóc con đáng yêu của ba ba.jpg].

Gói biểu tượng cảm xúc này đã trở thành biểu tượng cảm xúc đầu tiên của anh trong WeChat.

Anh chạm tay vào màn hình một lần nữa để gửi đi một biểu tượng cảm xúc.

Trên ảnh gif, Nhâm Xử An hung hăng cong khóe môi, lộ ra một chút kiêu ngạo và nụ cười hết sức cưng chiều.

Thần tiên tỷ tỷ từng có biểu hiện như vậy khi trò chuyện với anh lúc anh còn nhỏ.

Quý Lan nhìn chằm chằm vào tấm hình gif trên màn hình, trong mắt có chút chờ mong.

Khi nào thì thần tiên tỷ tỷ sẽ biểu hiện thế này trước mặt anh? Khi nào thì cô ấy sẽ nghĩ về anh?

Khi thấy Quý Lan đột nhiên gửi một biểu tượng cảm xúc như vậy, biểu cảm của Đoạn Tranh Vanh cứng đờ.

Tranh Vanh:… Quý Lan, cậu có nhầm không?

Tin nhắn của Đoạn Tranh Vanh khiến Quý Lan giật mình, bản thân khẽ ho nhẹ một tiếng.

Anh không thể gửi biểu tượng cảm xúc của thần tiên tỷ tỷ cho chính cô ấy được.

Sau đó, anh gửi một tin nhắn thoại và nói: “Hãy cho tôi một vài biểu tượng cảm xúc khác, ừm… dễ thương một chút, ừm… ngoan ngoãn một chút.”

Nói xong, tai anh đỏ bừng.

Anh biết rằng thế giới bên ngoài mọi người cho rằng anh quá lạnh lùng và không dễ gần, thần tiên tỷ tỷ có lẽ cũng sẽ nghĩ như vậy.

Nếu anh ngoan một chút, thần tiên tỷ tỷ có lẽ sẽ… liên lạc với anh nhiều hơn không?

Đoạn Tranh Vanh xem tin nhắn trên WeChat mà chớp mắt mấy lần.

Khá lắm! Khá lắm luôn.

Đây là WeChat chính chủ đúng không? Không phải là có ai đang giả mạo chứ?

Anh ấy nuốt một ngụm nước bọt vì bị sốc, sau đó bắt đầu trả lời tin nhắn của Quý Lan.

Tranh Vanh:…

Tranh Vanh: Được rồi.

Từ dễ thương thoát ra khỏi miệng Quý Lan, thật sự là không thể diễn tả được… sai quá sai.

Quý Lan: Sau này trước khi Nhâm Xử An đăng bài trên Weibo, anh hãy trao đổi với cô ấy và giúp cô ấy phân tích các vấn đề của dư luận.

Tranh Vanh: Tôi biết rồi, hôm nay tôi sơ suất, tôi sẽ hỏi cô ấy mật khẩu và tài khoản Weibo.

Quý Lan: Cô ấy tự quản lý Weibo, anh chỉ cần liên lạc trước với cô ấy là được rồi.

Quý Lan: Sau khi cô ấy ký hợp đồng với Ám Lam thì có một giai đoạn để phát triển, khoảng thời gian này không thích hợp để cô ấy thân thiết với các nghệ sĩ nam khác.

Tranh Vanh: Được rồi, hiếm khi cậu có thể nhắn tin cho tôi nhiều như vậy. Thực ra, cậu không cần nói…

Tranh Vanh: Tôi cũng hiểu được điều này.

Đoạn tin nhắn dừng lại ở lời của Đoạn Tranh Vanh.

Quý Lan đã lưu lại tất cả các biểu tượng cảm xúc của Đoạn Tranh Vanh gửi.

Do dự một lúc, anh gửi một tin nhắn thoại cho Nhâm Xử An.

Anh cố tình làm cho giọng nói của mình nhẹ nhàng nhất có thể.

“Về tin nhắn trên mạng xã hội, Đoạn Tranh Vanh sẽ giúp em xem xét các vấn đề về dư luận. Sau khi em đầu quân vào Ám Lam, sẽ có rất nhiều cơ hội để phát triển, em đang trong giai đoạn phát triển. Thời gian này không phù hợp để em xuất hiện quá nhiều cùng nam nghệ sĩ khác, quá thân thiết sẽ làm dấy lên nghi án tự làm nổi bản thân, tôi chỉ mong em có thể phát triển tốt hơn, không có ý tứ gì khác, em cũng đừng suy nghĩ nhiều.”

Sau khi gửi tin nhắn thoại, anh chọn một biểu tượng cảm xúc con mèo rồi gửi đi.

Quý Lan: [Dễ thương.jpg]

Gửi xong gói biểu cảm như vậy, gương mặt của Quý Lan đỏ bừng lên.

Anh chỉ đang muốn hỗ trợ Đoạn Tranh Vanh khống chế dư luận thôi.

Anh sẽ không ghen chỉ vì thần tiên tỷ tỷ thân thiết với Sở Dĩ Lam đâu.

Chắc chắn không.



Như mọi ngày cho đến tận bây giờ của anh truyền ra từ ống nghe cũng lạnh như băng nhưng lúc này giọng anh cứ như bị máy điều hòa không khí thổi cho ấm nóng lên vậy, vừa trầm thấp lại vừa dịu dàng. Trong nháy mắt sự lo lắng của Nhâm Xử An đã được xoa dịu.

Vốn dĩ cô cho rằng mình sẽ nghe thấy giọng nói cứng rắn và lạnh lùng ấy, nhưng không ngờ lại như thế… Dịu dàng.

Cố gắng điều chỉnh giọng nói trở nên mềm mỏng hết sức, hoàn toàn khớp với nhãn dãn con mèo “Khôn khéo. jpg”, cô để cho anh gửi tin nhắn đến trước, ngay lập tức mọi thứ đều trở nên rất dịu dàng.

Ngoại trừ lúc đóng phim có mấy tình tiết yêu đương thì Quý Lan biết nói mấy lời ngọt ngào này từ lúc nào vậy chứ?

Nhâm Xử An lục tìm trong trí nhớ của mình nhưng không có kết quả.

Dường như Quý Lan chưa bao giờ dịu dàng với ai như vậy.

Coi như anh từng đối mặt với scandal của Chu Mạt Mạt trong thời gian ngắn, cho đến bây giờ giọng nói của anh vẫn luôn lạnh lùng cứng nhắc.

Đó là tương tác của họ trên phim trường, cũng không khó để nhìn ra được.

Trí nhớ của cô lại trở về lúc hai tiếng trước.

Trên phòng ăn ngoài trời ở ban công, Quý Lan không do dự cúi người xuống, ngón tay thon dài ấy giúp cô kéo khóa áo lông lên, đôi mắt từ từ nhìn lên trên, cuối cùng… Đối mặt với cô.

Không biết là trong đầu cô xuất hiện ảo giác sai lệch hay là ánh sáng màu vàng khi đó quá dễ chịu, trong trí nhớ của Nhâm Xử An, đôi mắt của Quý Lan nhìn vào cô, chút ánh sao và chút mong đợi không thể nói thành lời…

Cuối cùng băng lạnh cũng bị hơi ấm làm cho tan chảy, trở thành một giọt dịu dàng rơi xuống.

“Đừng để cảm lạnh.”

“Sau khi đốt pháo và viết tâm nguyện của mình trên không trung thì nó sẽ thành sự thật.”

Âm thanh khi ấy cũng nhẹ nhàng như vậy, thậm chí còn có chút dè dặt.

Đằng sau dáng vẻ cao ngạo chính là sự nhanh nhẹn và ngoan ngoãn, cứ như trở thành một cậu nhóc vậy.

Cứ liên tưởng như vậy khiến Nhâm Xử An giống như đột nhiên bị cái gì đó đánh trúng.

Cô vùi mình trong chăn, lỗ tai cô không kiềm được đỏ ửng lên.

Cổ họng cô khàn khàn, cô khẽ hít thật sâu vào.

Xong rồi xong rồi, câu chuyện dường như bắt đầu phát triển theo chiều hướng không tốt lắm.

Đúng như lời Quý Lan nói, cô đến ký với Ám Lam sẽ có được không ít tài nguyên, được gia tăng độ nội tiếng trong một thời điểm quan trọng như vậy, cô có lẽ chỉ cần cố gắng hoàn thành sự nghiệp diễn xuất cho tốt mà không phải suy nghĩ thứ này có thứ này không có!

Cô nhìn vào ảnh đại diện của Quý Lan, bàn tay nắm chặt lại.

Quý Lan là người như vậy đấy, đứng ở nơi quá cao.

Cô… cũng phải cố gắng nhiều mới được.



“Xử An à… Hôm qua em bỗng nhiên không báo tin gì liền trở về, có biết anh đã phải đối mặt với cái gì không?”

Mới sáng sớm mà Sở Dĩ Lam đã có vẻ mặt như đưa đám, nhìn biểu hiện chẳng khác gì đang bị bắt nạt vậy.

Nhâm Xử An vỗ gáy anh ta một cái.

Ngày hôm qua nói chuyện phiếm với Sở Dĩ Lam nhưng bị Quý Lan đột ngột cắt ngang, còn đỏ mặt một cách khó hiểu. Vậy nên cô trực tiếp đi ngủ sớm, gạt hết chuyện của Sở Dĩ Lam qua một bên.

Cô nuốt xuống điểm tâm trong miệng mình, cầm lấy khăn giấy lau môi nói: “Đối mặt với cái gì?”

“Anh đối mặt với bạo kích!”

Sở Dĩ Lam trực tiếp kéo ghế ra, ngồi đối diện với Nhâm Xử An, lấy ghi chép nói chuyện phiếm trong điện thoại mình ra.

Vào 0h tối hôm qua anh ta gửi tin nhắn chúc năm mới vui vẻ, Quý Lan vẫn chưa có hồi đáp.

Cho đến bây giờ cũng im ắng, không có chút động tĩnh nào.

Nhâm Xử An bỗng nhiên giơ tay lên che điện thoại di động của mình và nhấn nút màn hình khóa lên.

Trên màn hình là khung chat với Quý Lan mà cô vừa mới mở.

00:00

Quý Lan: Năm mới vui vẻ.

Nếu để cho Sở Dĩ Lam thấy tin nhắn Quý Lan nhắn tin cho cô lúc 0h thì chắc chắn sẽ rơi lệ ngay tại chỗ mất.

Nhâm Xử An biết trong lòng Sở Dĩ Lam vẫn luôn xem Quý Lan như mục tiêu, bị thần tượng của mình coi nhẹ chắc chắn rất đau buồn.

Trong lòng cô có chút đồng tình với Sở Dĩ Lam nhưng đồng thời cũng lo sợ vì mình được sủng ái.

Người không bao giờ xem tin nhắn người khác như Quý Lan đây vậy mà đúng 0h nhắn tin chúc mừng năm mới cho cô.

Mà cô lại nói ngủ sớm đi.

Là ngủ sớm đi.

Sở Dĩ Lam nói xong liền tiếp tục lên tiếng khiến Nhâm Xử An không kịp tịnh tâm suy nghĩ.

Nhìn biểu cảm khoa trương trên mặt Sở Dĩ Lam, cô buồn cười nói: “Sao anh giống đứa con nít vậy, rõ ràng lớn hơn tôi mấy tháng.”

Nghe câu nói của Nhâm Xử An, Sở Dĩ Lam lập tức giận dỗi.

Anh ta phồng má tức giận rồi sau đó bỗng nhiên ý thức được mình hình như đang tỏ vẻ con nít nên nản lòng, nghiêng đầu sang một bên, bụm miệng.

Anh ta lọng ngọng nói: “Đã không giúp anh thân thiết với thần tượng thì thôi, còn cười nhạo anh giống đứa con nít.”

Như vậy mà còn không giống con nít sao.

Cô nuôi Quý Hưng trong trò chơi nên so với đại nhân hai mươi bốn tuổi này thì cô hiểu rõ hơn nhiều. Nhân Xử An càng tiếp xúc càng cảm thấy Sở Dĩ Lam rất trẻ con, cô không kiềm được bật cười. Cô đưa tay vuốt ve mái tóc bồng bềnh của Sở Dĩ Lam: “Anh cũng không phải là đứa con nít mà…”

Nói được một nửa cô liền cứng đờ người, nụ cười trên mặt cũng cứng lại. Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng u ám đó của Quý Lan khiến cô thấy hơi chột dạ. Cô nhanh chóng rút tay về, dùng diễn xuất của mình giả vờ cười cho qua: “Năm mới vui vẻ nha, ông chủ.”

Sở Dĩ Lam nghe vậy liền nghiêng đầu, vừa thấy Quý Lan anh ta lập tức đứng dậy: “Thần tượng, anh có thấy tin nhắn Wechat của em chưa?”

Quý Lan nhìn sang Nhâm Xử An đang ngồi ngay ngắn trên ghế như học sinh tiểu học vậy, cuối cùng thấy hơi buồn cười.

Thần tiên tỷ tỷ thật là… Có chút dễ thương.

Lúc nhỏ anh luôn bị thần tiên tỷ tỷ chọc là dễ thương, anh còn chẳng hiểu nổi. Bây giờ nhìn lại thì mới thấy, có người chỉ cần ngồi đó thôi cũng cảm thấy dễ thương rồi.

Chờ cả đêm không thấy Nhâm Xử An trả lời tin nhắn Wechat, vừa sáng sớm lại thấy hai người Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam hi hi ha ha tụm lại, tâm trạng của anh không ổn chút nào.

Nhưng nhìn thấy nụ cười của Nhâm Xử An khiến lòng anh cũng vui theo. Tâm trạng anh rất tốt nhìn Sở Dĩ Lam rồi gật đầu nói: “Tôi không thấy tin nhắn.”

Anh dừng một chút rồi nói: “Năm mới vui vẻ.”

Sở Dĩ Lam như mở cờ trong bụng, đôi mắt sáng bừng lên, còn ngâm nga một bài trước mặt Quý Lan.

Anh ta tung tăng đi bên cạnh Quý Lan, ha ha cười lớn: “Quả nhiên là như vậy, ha ha ha còn tưởng rằng thần tượng ghét bỏ nên không trả lời tin nhắn của em! Ăn tết xong phải chăm chỉ học tập noi gương thần tượng thôi!”

Nhâm Xử An nhìn vẻ mặt vui vẻ của Sở Dĩ Lam, cô vẫn khéo léo duy trì nụ cười của mình.

Cô nhìn về phía Quý Lan nhưng cảm thấy có gì đó hơi kỳ lạ. Rốt cuộc là tối hôm qua ai nhắn chúc cô giàu có rồi còn năm mới vui vẻ lúc 0h?

Cô còn tưởng rằng Quý Lan là một người đàn ông thẳng tính, không hiểu chuyện thường ngày và cảm xúc của người khác, không ngờ cô đã nhìn lầm anh rồi!

Đúng là sai lầm khi nghĩ tảng băng lớn này là người như vậy.

Nhâm Xử An biết tất cả mọi chuyện tối hôm qua nhưng chỉ cười mà không nói gì. Cô thầm cảm thấy đáng thương thay Sở Dĩ Lam rồi nhanh chóng đi theo bước chân của Quý Lan.

Sau đó cô vô tình thấy được màn hình điện thoại của anh…

Quý Lan đang xóa Sở Dĩ Lam khỏi danh sách đen.

Nhâm Xử An:…

Sao bỗng nhiên cô lại cảm thấy, Quý Lan dường như… Còn có chút trẻ con?

Quý Lan không phát hiện ra việc Nhâm Xử An nhìn thấy động tác nhỏ của mình, anh trực tiếp cuối thấp đầu đi về phía trước. Đoạn Tranh Vanh xuất hiện sau lưng Quý Lan, đi tới bên cạnh Nhâm Xử An.

Anh ấy gật đầu với Sở Dĩ Lam rồi nói với cô: “Đi thôi, hôm nay lịch trình có điều chỉnh nên cảnh quay tăng lên khá nhiều, chúng ta nên qua đó sớm chút.”

“Hả? Lại thêm cảnh quay sao?”

Nhâm Xử An nhanh chóng chào hỏi Sở Dĩ Lam rồi đi theo bước chân của Đoạn Tranh Vanh. Đoạn Tranh Vanh cầm trong tay chiếc máy tính bảng, trực tiếp lấy bút của máy tính bảng ra viết viết vẽ vẽ thay đổi lịch trình.

“Vốn dĩ thời gian khai máy phim mới “Tam Nhật” của Do Nghệ mà cô sắp thử vai khác với tin tức được thông báo. Bây giờ thời gian rất gấp, tôi đã lấy được đoạn phim thử vai, hai ngày tới tôi sẽ thương lượng với bọn người Mạch Tử một chút để giảm bớt lịch trình của cô, cô cũng có thể dành công sức để nghiên cứu nhân vật.”

Vừa nghe tên phim mới của Do Nghệ, Nhâm Xử An lập tức hứng thú, trong mắt như mang theo ánh sáng.

Cô bước đi nhanh đến bên cạnh Đoạn Tranh Vanh, nói rất nhanh: “Do Nghệ ra phim mới? Tôi có thể đi được không? Lời thoại có nhiều không?”

Ba câu hỏi liên tục khiến Đoạn Tranh Vanh bật cười, anh ấy vừa cười vừa lắc đầu một cái.

“Ân nhân” của Quý Lan này, đôi lúc khiến anh ấy cảm thấy rất chuyên nghiệp nhưng thỉnh thoảng cũng chẳng khác gì người mới cả.

Anh ấy cười nói: “Chúng ta đi thử vai nữ một, làm sao có thể ít lời thoại được? Tôi cảm giác cô có thể điều khiển nhân vật này, chúng ta tranh thủ đoạt lấy nhân vật thôi.”

“Chúa ơi!”

Nhâm Xử An không khống chế được miệng mình, trực tiếp ngạc nhiên thở dài ra.

Nhưng sau đó cô cảm thấy phản ứng như vậy của mình không phù hợp lắm, nhanh chóng lấy tay bịt miệng, quan sát biểu tình của Đoạn Tranh Vanh và Quý Lan, thấy bọn họ không lộ ra vẻ mặt không vui gì nên lúc này cô mới cười vì xấu hổ và vui sướng.

“Nữ một à, bọn họ sẽ đồng ý một diễn viên nhỏ như tôi đóng sao?”

Mặc dù đang thử thăm dò đặt câu hỏi như vậy nhưng Quý Lan thấy được ánh mắt kiên định và đầy mong đợi muốn thử vai của Nhâm Xử An.

Toàn bộ vòng giải trí của nghệ sĩ, không có nhiều người có thể diễn phim của Do Nghệ, huống chi là Nhâm Xử An… có kỹ thuật diễn xuất cực kỳ tốt nhưng vẫn luôn im lặng không nổi tiếng.

Diễn viên như vậy, càng hy vọng có thể được khen thưởng, có được nhiều người xem, được những giám khảo chuyên nghiệp đồng ý.

Anh có thể hiểu được trong lòng của thần tiên tỷ tỷ đang cực kỳ mong đợi.

Vì vậy không đợi Đoạn Tranh Vanh trả lời, anh bỗng dừng chân lại, quay người nhìn Nhâm Xử An, nói: “Chỉ cần diễn xuất của cô phù hợp với nhân vật khiến đạo diễn hài lòng, nhân vật này nhất định là của cô.”

Giọng nói vẫn bình thản như ngày thường nhưng lại khiến Nhâm Xử An cảm thấy như đó là một lời thề vô cùng chắc chắn vậy.

Cái cảm giác này rất khác thường, len lỏi vào tận sâu đáy lòng của cô.

Nhâm Xử An bỗng nhiên có chút không quen, gương mặt lại nóng ran lên còn bị gió lạnh thổi vào nữa.

Tay cô vuốt chiếc áo lông của mình, trầm ngâm một chút, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn ông chủ rất nhiều, tôi sẽ cố gắng.”

Cặp mắt đen nhánh của anh nhìn chằm chằm Nhâm Xử An hai giây.

Anh mấp máy đôi môi mỏng của mình, dường như hơi không hài lòng, anh vừa nghiêng đầu vừa nhẹ giọng lẩm bẩm…

“Quá trang trọng.”

Giọng nam trầm thấp, có hơi không hài lòng truyền vào trong lỗ tai Nhâm Xử An.

Cô kinh ngạc “Hả?” một tiếng.

Quý Lan vừa mới bảo lời nói của cô trang trọng quá mức sao?

Một giây trước hình tượng của Quý Lan trong lòng cô là một bạo chúa, thoáng qua cái liền trở thành kiểu giống như nhóc con khiến Nhâm Xử An hơi hoảng hốt.

Quý Lan cho cô cảm giác thật kỳ diệu mà, dường như là sự kết hợp giữa chuyên nghiệp và trẻ con vậy.

Hơn nữa… Chỉ khi ở trước mặt cô mới lộ ra vẻ mặt con nít ấy thôi.

Cô cũng vô cùng thích thú khi nhìn thấy phương diện bí mật kia của Quý Lan.

Hai gò má ửng đỏ, lỗ tai hồng hồng, vừa ngượng ngùng vừa hơi cáu kỉnh một chút.

Thật sự vô cùng dễ thương.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!