“Về phần ba bồn chứa nuôi quỷ trùng kia, hiệu trưởng Lý lựa chọn cô học sinh kia, lúc trước ông ấy muốn làm chuyện đó với cô gái này, cô gái này không đồng ý, lần này ông ấy gặp chuyện không may, học sinh nữ lập tức tố cáo ông ấy. Tô Thiên Phan chọn cậu học sinh ở trên sân thượng kia, bởi vì cậu ta thích nhất là gây khó dễ cho cậu học sinh này, còn tôi, tôi chọn học sinh có năng khiếu thể dục, cánh tay này, chính là cậu ta cố ý đá gãy ở trên sân bóng”
“Về phần thầy Lang Thành, đây là chuyện ngoài ý muốn, ai bảo ông ấy phát hiện ra sách bài tập của Tô Thiên Phan đâu, giết ông ấy là chính ý của Tôi Thiên Phan.
Cổ Long một hơi nói nhiều như vậy, giống như nói hết những hận thù cùng đau khổ trong suốt thời giản dài tích tụ lại, sau đó cậu ta cười với tôi: “Đã muộn rồi, đám trùng ăn não này đã được thả ra hết rồi
Lúc này, không biết ai hô to ở ngoài cửa siêu thị: “Có trùng!” Đột nhiên có một lượng lớn trùng màu đen bỗng nhiên trào ra từ miệng cống thoát nước, sau đó chúng nhanh chóng bò đến đám người như sóng triều ập tới.
Tiếng hét chói tại vang lên, mọi người chạy khắp nơi, xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn.
“Sao lại có nhiều trùng như vậy?”
“Trùng chui vào tại tôi rồi.”
“A, cứu mạng!”
Đông Phương Lân kinh hãi, một chân đá bay một con trùng ăn não, đang muốn đứng lên lại cảm thấy đầu choáng váng, ngãi ngồi trở về.
Anh ấy đã bị thương nặng, lại sử dụng bí thuật, thả rồng lửa ra, lúc này căn bản không thể cử động.
Xong rồi, vụ án này, anh ấy làm hỏng rồi.
Tôi oán hận nhìn Cổ Long, Cổ Long hỏi: “Mẫu trùng đã chui vào cơ thể của tôi, cô muốn cứu những người ngoài đó thì cách duy nhất chính là giết chết tôi mà thôi.”
Tay tôi khẽ run lên, tuy rằng tôi cũng từng thao túng Quỷ Hồn đi giết người bảo thủ, nhưng loại chuyện tự tay giết người thì tôi chưa làm bao giờ.
Muốn tôi giết chết một người đang sống sở sở, lại còn chưa thành niên, tôi không làm được.
Cổ Long nhìn tôi, nói: “Nếu cô không giết tôi thì tôi sẽ đi đó.”
Cậu ta lên chậm, chậm rãi lái xe ra ngoài, tôi cắn chặt răng, nhắm hai mắt lại.
Khi xe đi ngang qua tôi, tôi thả tướng quân Kim Giáp ra.
Tướng quân Kim Giáp bay lên, nhanh chóng chui vào xe của Cổ Long, bay đến sau cổ cậu ta, cần mạnh xuống.
Sắc mặt Cổ Long thay đổi, cậu ta hết thảm lên một tiếng, xe vòng quanh rìa trái, sau đó đâm vào vách tường.
Tôi đi đến cạnh cửa xe, Cổ Long nằm ở chỗ ghế lái, cả người đầy máu, cậu ta ngước mắt nhìn tôi “Nếu tôi không làm chuyện này, mười năm sau, tôi thật sự có cơ hội không?”
Tôi hơi ngạc nhiên, lúc này mới nhớ tới khi cậu ta đùa với tôi, tôi nói để cậu ta mười năm sau rồi lại đến.
Trong lòng khó tránh khỏi chua xót, tôi nói: “Vậy phải xem diện mạo cậu có đẹp trai hay không, nói không chừng khi lớn lên rồi lại xấu thì sao”
Cậu ta nở nụ cười, vừa cười vừa họ ra máu: “Tôi đẹp trai như vậy, sao có thể… Câu nói kế tiếp, cậu ta không nói gì cả, cũng rốt cuộc không nói ra được, thép đâm xuyên quan ngực cậu ta, đầu cậu ta nghiêng qua một bên, hoàn toàn tắt thở.
Con trùng ăn não trong cơ thể cậu ta vừa chui ra lập tức bị tướng quân Kim Giáp ăn sạch sẽ.
Lúc này, đám trùng ăn não đang tấn công mọi người ở ngoài cũng đều hóa thành một làn khói màu đen, hoàn toàn tiêu tán trong không trung.
Mọi người đang chạy trốn thấy vậy thì ai nấy đều lộ ra vẻ mặt kinh dị, chẳng lẽ vừa rồi cả đám bọn họ gặp ảo giác hay sao?
Vốn là Đông Phương Lẫn đang chuẩn bị liệu
mạng, lúc này cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tôi yên lặng nhìn Cổ Long, nâng tay vuốt mắt cho cậu ta, sau đó xoay người rời đi.
Tất cả đều đã kết thúc rồi.
Cùng ngày, các phương tiện truyền thông đưa tin về siêu thị Xuân Hoà, thổi phồng nói ngoài cổng vòm của siêu thị Xuân Hoà sử dụng chất khí hóa học, làm mấy nghìn vị khách ở đây đều xuất hiện ảo giác.
Lấy cớ thế nào, dù bạn có tin hay không thì tôi cũng tin.
Khi Đông Phương Lần đi cùng cảnh sát đuổi tới bãi đỗ xe ngầm, xe Cổ Long đã nổ mạnh, bị ngọn lửa bao trùm, sau khi dập tắt, bọn họ tìm ra ba thi thể trong xe, chính là Cổ Long cùng mẹ đẻ và bố dượng của cậu ta.
Đông Phương Lân bị thương nặng, bèn trở về tĩnh dưỡng, trước khi đi đã để lại số điện thoại tư nhân cho tôi, nói tôi có chuyện gì gọi cho anh ấy.
Tôi thầm nghĩ trong lòng, anh ấy không đến tìm tôi gây phiền toái là tôi đã rất vui rồi.
Tôi vừa định sống yên ổn hai ngày, bỗng dưng phiền toái lại tự mình tìm đến cửa.
Buổi sáng hôm nay, vừa mới tỉnh tôi đã nhận được điện thoại của thầy giáo hướng dẫn Bành Liễu Phi gọi tới, ngữ khí của anh ta có vẻ vô cùng lo lắng: “Khương Lăng, thầy nhận được tin tức, nói rằng Vương Tư Kỳ sẽ đối phó em.
Tôi chỉ biết Vương Tư Kỳ sẽ không chịu để yên, sớm hay muộn thì cô ta cũng sẽ tới tìm tôi gây chuyện.
“Thầy Bành, thầy có biết cô ta định đối phó em thế nào không?” Tôi hỏi.
Bành Liễu Phi nói: “Thầy nghe nói Vương Tư Kỳ có một người bạn trai, mở sòng bạc ngầm. Có lẽ cô ta nhờ bạn trai ra tay hộ.”
Sòng bạc ngầm?
Cái này tôi từng nghe nói nhưng vẫn chưa nhìn thấy lần nào.
“Tóm lại mấy ngày nay em vẫn nên cẩn thận một chút.” Bành Liễu Phi nói: “Thế lực ở giới giang hồ của bạn trai Vương Tư Kỳ rất lớn, nếu rơi vào tay anh ta thì sẽ không có kết quả tốt. Nếu thuận tiện thì em vẫn nên ra ngoài trốn đi.
Trốn? Tôi cười khổ, có thể trốn đi đâu đây? Huống chi trốn được nhất thời, có thể trốn được cả đời sao?
Tôi nói cảm ơn Bành Liễu Phi, vẫn sinh hoạt như thường ngày, không ngờ rằng tôi lại nhận được một cuộc gọi nữa, là dì hai gọi tới.
“Khương Lăng, trước kia là dì sai, cháu tha thứ cho dì hai đi, nếu không dì hai có chết cũng không nhắm mắt.” Vừa nghe máy, dì hai đã khóc lóc nói liên thanh, tôi rất không bình tĩnh: “Nếu dì gọi điện thoại chỉ vì chuyện này thì tôi cúp máy đây
“Đừng cúp, tuyệt đối không được. Dì hai hét lên: “Khương Lăng à, lần này cháu nhất định phải cứu bạn dì, bọn dì bị ép không còn đường sống rồi, nếu cháu không cứu, bọn dì chỉ có thể đốt than tự sát mà thôi.”
Tôi lạnh lùng nói: “Các người cứ tự nhiên, không liên quan gì đến tôi.”
“Khương Lăng, cháu thật sự nhẫn tâm như vậy hay sao?” Dì hai lại thét chói tai, chấn động đến nỗi màng nhĩ tôi phát đau.
“Là các người bất nghĩa trước, không trách tôi được. Tôi tắt điện thoại, lại chọn chế độ không làm phiền, sau đó tiếp tục quấn người giấy của mình.
Tôi không ngờ hai giờ sau dì hai lại tự mình tìm tới, vừa thấy tôi liền quỳ xuống, hai tay cầm một món đồ, khóc lóc nói: “Khương Lăng, cháu cứu ông Hùng nhà dì đi, cháu không cứu ông ấy, lần này ông ấy thật sự sẽ chết đấy!”
Tôi nhíu mày: “Đây là có chuyện gì?”
“Đây là ngón tay của dượng cháu, gần đây không biết ông ta bị làm sao, đột nhiên lại mê đánh bạc giống như thằng nhóc Hùng Huy, mang nhà và chút tiền còn lại của nhà đi cầm đồ, còn vay nặng lãi một đồng tiền, bây giờ bị sòng bạc ngầm cắt ngón tay, bắt dì đi lấy tiền chuộc lại, nếu không thì sòng bạc sẽ gửi tới các bộ phận khác trên cơ thể tới cho dì.
Dì hai khóc khàn cả giọng, bà ta quỳ rạp trên mặt đất không ngừng kêu rên, tôi thấy dáng vẻ này của bà ta thì có hơi mềm lòng: “Dì đứng lên trước đi, có chuyện gì thì đứng lên rồi nói.”
Tôi tới nâng bà ta, nhưng nói gì bà ta cũng không chịu đứng lên, tôi tức giận không biết nói gì cho phải: “Sòng bạc ngầm nào bắt dượng?”
“Hình như tên là câu lạc bộ giải trí Venus. Dì hai lau nước mắt nói.
Tôi ngạc nhiên, câu lạc bộ giải trí Venus sao?
Tôi nhớ rõ Bành Liễu Phi từng nói câu lạc bộ giải trí này chính là của bạn trai Vương Tu Kỳ.
Thế mà dượng tôi lại bị sòng bạc ngầm này bắt, là trùng hợp thôi sao?
không có khả năng, đây chính là ván cờ mà Vương Tư Kỳ bày ra, lợi dụng người thân bên người tôi để ép tôi? Cô ta bị ngu sao? Không biết tôi và nhà dì hai đã sớm không còn quan hệ gì rồi à?
Tuy nhiên chuyện này tôi vẫn nên ra mặt, nếu tôi bỏ mặc, không biết Vương Tư Kỳ còn làm ra chuyện gì nữa, không bằng tôi đánh cho bọn họ sợ, bọn họ cũng không dám ra tay thêm nữa.
Tôi cầm lấy đoạn ngón tay kia: “Tôi biết rồi, dì hai, dì cứ về đi, đêm nay tôi sẽ đi câu lạc bộ giải trí Venus nhìn xem thế nào.”
Dì hai ngước đôi mắt đã sưng như quả hạch đào nhìn tôi: “Cảm ơn, Khương Lăng, dì biết cháu là nói năng chua ngoa nhưng tâm mềm như đậu hũ, cháu sẽ không bỏ mặc để nhà dì phải chết.
Tôi lười trả lời bà ta, bà ta cũng biết tôi không thích bà ta cho nên không ở lại lâu mà nói cảm ơn rồi đi luôn,
Nếu là trước kia, loại địa phương như sòng bạc ngầm là nơi tôi tuyệt đối không dám đi, nhưng hiện tại tôi đã có tướng quân Kim Giáp giúp đỡ, mọi chuyện không còn giống trước nữa rồi.
Tôi thật muốn đi nhìn xem người yêu của Vương Từ Kỳ ra sao.
Lúc trước khi Lâm Thương còn sống, hắn ta hoàn toàn xứng đáng là đại ca Bảo Đen của thế giới ngầm ở thành phố Hà Thành này, sau đó Lâm Thương chết đi, Hà Thành nhanh chóng xuất hiện rất nhiều đại ca, đều tự chiếm núi làm vua, suốt ngày đấu đá lộn xộn với nhau.
Người yêu này của Vương Tư Kỳ, nghe nói được gọi là anh Diệp, là đại ca Bảo Đen của vùng này, hang ổ của hắn ta chính là câu lạc bộ giải trí Venus kia.
Câu lạc bộ giải trí Venus, mặt ngoài chính là
câu lạc bộ giải trí, thật ra bên trong lại là câu lạc bộ ngầm, kinh doanh cực kỳ thịnh vượng, không biết có bao nhiêu người đã táng gia bại sản, cửa nát nhà tan ở đây.
Tôi mặc chiếc váy gợi cảm màu đỏ rượu được Chu Nguyên Hạo tặng lúc trước, trang điểm đậm, đi vào câu lạc bộ giải trí Venus, đưa thiệp mời cho người giữ cửa.
Người giữ cửa nhìn thoáng qua, cười nói: “Mời đi bên này.”
Hiện tại thế lực ngầm đang bị điều tra rất nghiêm, cho nên muốn tiến vào sòng bạc ngầm thì phải có thiệp mời mới được.
Nghe nói loại thiệp mời này là dành riêng cho khách quen, tôi bỏ một trăm năm mươi triệu mới mua được từ tay một lão nghiện cờ bạc.
Người giữ cửa đưa tôi đi qua một hành lang thật dài, mở thang máy cuối hành lang ra, nói với tôi: “Tầng bốn dưới lòng đất là khu bình thường, thiệp mời này của cô chỉ có thể sử dụng ở khu bình thường mà thoio
Tôi gật đầu đi vào thang máy, trong thang máy có một người đàn ông trung niên, dáng vẻ rất đáng khinh, ông ta cầm một cái túi, tôi nhìn cái túi kia, có vẻ rất nặng, hình như bên trong đều là tiền.
Cửa thang máy từ từ mở ra trước mặt, tôi đi vào, tình huống bên trong không khác sòng bạc ở Macao mà tôi nhìn thấy trên TV là bao. Có đủ loại trò chơi cờ bạc, người chia bài mặc đồng phục rất chuyên nghiệp, cách chia bài không thần kỳ như TV nói, nhưng cũng không kém là bao
Tôi tùy ý nhìn xung quanh, cũng không quá hiểu biết, có cái cò quay, nhìn có vẻ khá đơn giản, tôi đặt sáu trăm nghìn lên số 15 của cò quay, rất nhiều người thích đặt vào dãy số này, dù sao cũng là chơi, tôi thấy không sao cả.
Người chia bài đặt một hình cầu bằng ngà voi lên mặt cò quay, sau đó quay cò quay theo hướng cùng chiều kim đồng hồ, trong quá trình này, những người khác chăm chú nhìn, chẳng mấy chốc, quả cầu ngà voi dần quay chậm lại, cuối cùng kêu tích tích rồi dừng ở ô số 15.
Xung quanh lập tức truyền đến tiếng thở dài, người chia bài xinh đẹp đẩy hết tiền thưởng đến trước mặt tôi, tôi hơi ngây ra, vậy là mình thắng rồi sao? Còn thắng gần ba triệu?
Tôi cất tiền đi, lại đứng dậy đi dạo xung quanh, ngẩng đầu nhìn camera trên trần nhà, khóe miệng cong lên cười nhẹ.
không mất bao lâu, một nhân viên phục vụ mặc tây trang đi tới, nói: “Chào cô, ông chủ chúng tôi cho mời cô..
Tôi cười, anh Diệp này nhất định đã phát hiện ra tôi từ khi tôi vừa bước vào, tôi còn đang đoán xem anh ta có thể quan sát bao lâu, không ngờ anh ta lại thiếu kiên nhẫn như vậy.