Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhật Kí Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn - Khương Lăng

Chương 517

Chẳng biết tại sao, tôi vậy mà cảm thấy nó đang cười sung sướng.

Là nụ cười nham hiểm khi gian kế đã thực hiện được. Chu Nguyên Hạo lảo đảo lui về phía sau vài bước, cúi đầu nhìn xuống dao găm cắm trên ngực. Anh ấy có khả năng trùng sinh, chỉ cần trái tim không bị thương tổn là anh có thể sống lại vô số lần.

Nhưng mà một đao này, vừa vặn đã đâm trúng tim của anh.

“Không! Nguyên Hạo!” Tôi bổ nhào qua ôm lấy anh ấy, nước mắt rơi xuống như những hạt châu: “Không, Nguyên Hạo, thật xin lỗi, thật xin lỗi…”

Tôi cũng không chú ý tới Khương Kha đứng ở phía sau đang dùng một loại ánh mắt phức tạp mà nhìn chúng tôi.

Trong ánh mắt kia có sự hài lòng, cũng có đau lòng.

“Khương Lăng…” Chu Nguyên Hạo dùng ánh mắt bi thương nhìn tôi: “Em vẫn không chịu tha thứ cho anh sao?”

“Không, không.” Tôi khóc lắc đầu: “Em tha thứ cho anh, cho dù anh có làm cái gì em cũng tha thứ cho anh. Thật xin lỗi, Nguyên Hạo, em không muốn anh chết, không muốn anh chết đâu.”

Sau khi bị ma thuật của Quái vật trăm mắt điều khiển, trải qua ảo giác như vậy, tôi vốn nghĩ bản thân mình sẽ hận anh ấy, nhưng mà khi tôi nhìn thấy anh ấy sắp chết đi, tôi bỗng cảm thấy lòng mình đau đớn tới vỡ vụn.

Tôi bỗng dưng có thể hiểu được bà nội, có lẽ ngay từ đầu bà ấy đã biết Trần Hoành Thi là dạng người gì rồi. Chẳng qua bà ấy lại không thể khống chế được bản thân, cứ như một con thiêu thân lao đầu vào lửa, nhào vào lòng ông ta.

Hành động này thật sự ngu ngốc, ngu ngốc hết chỗ nói.

Còn tôi lại chính là một con ngốc đáng thương như vậy.

Một đao này đâm trúng trái tim Chu Nguyên Hạo, tôi có thể cảm giác được, thân thể anh ấy từ từ trở nên trong suốt, nhìn thấy tôi khóc thành như vậy, anh ấy nhịn không được nâng mặt của tôi lên, thấp giọng nói: “Cô bé ngốc, đừng khóc, anh chính là quỷ đế, anh sẽ không thật sự chết đâu, chẳng qua… linh hồn của anh sẽ phân tán thành mảnh nhỏ, phiêu tán ở trong không khí. Nếu như vận khí tốt mà nói, có lẽ mấy trăm năm sau chúng sẽ ngưng tụ lại, chỉ là… lúc đó không biết em đang ở nơi nào rồi? Thời hạn thi hành án hẳn là đã kết thúc rồi thì phải?”

“Không, em sẽ không để cho anh hồn phi phách tán đâu.” Tôi bắt lấy tay anh ấy, khớp hàm cắn chặt, cảm giác tất cả sức mạnh trong thân thể tôi toàn bộ đều tuôn ra tụ tập về phía trán. Cái trán của tôi trở nên nóng hổi, chưa bao giờ nóng đến như vậy, quả thật giống như lửa bình thường.

Vẻ mặt Khương Kha khiếp sợ, đây là… thiên nhãn cấp hai sao?

Từ trong thiên nhãn của tôi bắn ra một tia sáng màu đỏ, bao phủ trên người Chu Nguyên Hạo, khiến cho con dao găm đang cắm trên ngực anh ấy rõ ràng tự mình chui ra, rơi xuống trên mặt đất. Ánh sáng đỏ hướng về phía trái tim, ngưng tụ lại một chỗ ngay miệng vết thương, tạo thành một chùm sáng hình tròn lớn nhỏ bằng một trái bóng bàn, sau đó cứ thế chìm vào trong miệng vết thương.

Miệng vết thương rõ ràng đã tan biến, Chu Nguyên Hạo ngồi dậy, kinh ngạc nhìn bản thân, lại nhìn sang tôi. Gương mặt tôi đầy nước mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười: “Nguyên Hạo, em đã nói rồi, em sẽ không để cho anh chết mà!”

Nói xong, thân thể tôi yếu ớt ngã vào trong lồng ngực của anh, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!