Chương 434
“Tại sao lại không thể nào?” Khúc Giai Kỳ cười khẩy và nói: “Ông thật sự nghĩ rằng, sau khi ông hại chết bố tôi, ép mẹ tôi đi, thì ông vẫn có thể là người bố hiền, con hiếu thảo với tôi à?” Trương Xương Thành cau mày lại, nói: “Bố con là vì cứu bố mà chết, chuyện này bố vẫn luôn cảm thấy rất áy náy, cho nên bố luôn muốn đối xử tốt với con, đền bù cho lỗi lầm của bố…” “Có thật chỉ như vậy không?” Khúc Giai Kỳ bật cười và nói: “Vậy ông giải thích thế nào về việc ông có cảm tình với mẹ tôi?”
Cô ấy vừa thốt ra lời đó, tất cả mọi người đều kinh hãi, Trường Hoằng Thái vừa tức giận vừa sợ hãi mà nói: “Giai Kỳ, cô đang nói hưu nói vượn gì vậy?”
Khúc Giai Kỳ chỉ tay về phía Trương Xương Thành rồi nói: “Vậy anh hỏi ông ta thử đi, hỏi xem rốt cuộc ông ta đã làm cái gì? Ban đầu, khi bố tôi với mẹ tôi kết hôn, ông ta lập tức có ý đồ bất chính với mẹ tôi, sau khi bố tôi chết, vào một năm ngày giỗ của bố tôi, ông ta đã uống rất nhiều rượu, rồi mò tới phòng của mẹ tôi, còn động tay động chân với mẹ tôi!” Chuyện xảy ra đột ngột này quá mức chấn động, mọi người ai cũng đều cảm thấy khiếp sợ, họ bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Trường Hoằng Thái tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng, nói: “Em! Sao Đại sư có thể là loại người như vậy được? Nhất định là quỷ vật kia đã lừa em!”
“Những chuyện đó đều là do tôi tận mắt chứng kiến.” Ánh mắt của Khúc Giai Kỳ sắc bén giống như một con dao đâm về phía của Trương Xương Thành: “Đêm hôm đó, các người cũng cho là tôi đã ngủ, nào đâu biết, nửa đêm tôi tỉnh, ngồi dậy đi nhà vệ sinh, thì nghe được ở trong phòng mẹ tôi có tiếng của một người đàn ông, tôi nằm sấp ở trên cửa sổ nhìn, đúng lúc thấy ông say khướt, kéo tay của mẹ tôi, ông nói ông thích bà ấy! Nói rằng từ lúc thấy bà ấy, thì ông đã lập tức thích bà ấy!”
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kỳ dị để nhìn Trương Xương Thành, ngay cả Trường Hoằng Thái cũng lộ ra vẻ mặt không dám tin, bởi vì thể chất của anh ta có vấn đề, từ nhỏ là anh ta đã có thể nhìn thấy quỷ vật, người nhà anh ta đều nghĩ rằng anh ta là người đem tới bất hạnh nên đã đưa anh ta tới một thành phố xa lạ, rồi quăng xa xa.
Anh ta vào cô nhi viện, kết quả là bị những bạn cô nhi khác chối bỏ, các dì ở trong cô nhi viện cũng nghĩ anh là một kẻ xảo trá, nên họ thường xuyên trừng phạt anh ta, nhốt anh ta ở trong căn phòng tối nhỏ.
Là Đại sư đã đưa anh ta đi, dẫn anh ta lên núi, dạy anh ta cách luyện công, tất cả đều là nhờ có Đại sư, nhờ Đại sư mà anh ta mới có thể có được hôm nay. Đại sư ở trong lòng anh ta giống như là một vị thánh nhân vậy.
Nhưng mà bây giờ, nghe qua những lời mà cô ấy nói, Đại sư – vị thánh nhân ở trong lòng anh ta lại từng làm qua loại chuyện dâm tà đó!
Anh ta không dám tin, không muốn tin chút nào.
“Ông nói đi!” Khúc Giai Kỳ chỉ về phía Trương Xương Thành, lớn tiếng nói: “Ông nói đi, có phải chuyện là như vậy không.”
Trương Xương Thành nhìn cô ấy, trong ánh mắt thoáng xẹt qua vẻ thương yêu, trong lòng tôi bỗng nhiên rúng động một chút, không phải chứ, chẳng lẽ là cẩu huyết như vậy thật? Khúc Giai Kỳ sẽ không phải là con gái ruột của Trương Xương Thành đâu nhỉ?
Đây quả thật là một tuồng kịch cẩu huyết trái luân thường đạo lý gia đình, người anh trai yêu vợ của người em, lén lút qua lại với em dâu, sau đó sinh ra một đứa con gái.