Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhật Kí Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn - Khương Lăng

Chương 418

Hơn ba mươi năm trước, tầng bên ngoài của tòa địa cung này cũng từng bị phát hiện ra, còn cử một đội ngũ đến điều tra, bọn họ bất ngờ mở ra một lối đi ở tầng ngoài của địa cung, nhưng trong lối đi kia căn bản là giống như một mê cung vậy, mở rộng theo mọi hướng, nhưng toàn ở vòng ngoài của địa cung, căn bản là không đi vào bên trong địa cung.

Bọn họ bị lạc đường trong mê cung ở vòng ngoài của địa cung, không tìm được đường ra, dọc theo đường đi xảy ra rất nhiều chuyện kinh khủng, tranh chấp nội bộ, tàn sát, ăn thịt người, giáo sư này họ Mễ, dưới tình huống bất đắc dĩ cũng không tránh khỏi phải ăn thịt một đệ tử đã chết của mình, mới có thể sống sót đến cuối cùng.

Nhưng từ đầu đến cuối ông ta không thể tìm được đường ra ngoài, cuối cùng ông ta không đi nổi nữa, tê liệt ngã xuống, cuối cùng viết ra một cuốn nhật ký, sau đó uống một chai thuốc ngủ lớn để tự sát.

Quyển nhật ký này khiến tôi không khỏi thổn thức, ông ta đến chết cũng không nghĩ tới, mình cách cửa ra chỉ có một bức tường, cách sự sống gần như vậy.

Vân Kỳ nói: “Bây giờ những tu sĩ này còn chưa phát hiện ra mê cung ở vòng ngoài, chắc là cha con nhà họ Chu biết tin tức này thì mới có thể tới đây để tìm cửa vào.”

Tôi gật đầu nói: “Có lẽ là đôi nam nữ kia biết chút gì đó.”

Tôi cúi đầu nhìn về phía thi thể, nói: “Đã nhiều năm vậy rồi tại sao vẫn không bị thối rữa?”

Vân Kỳ hơi híp mắt, nói: “Không biết, hoặc có thể là trong mê cung có vật gì đó đã khiến thi thể của ông ta có thể bất diệt.”

Chúng tôi không quan tâm đến thi thể này nữa, lấy đèn pin mắt sói ra, bắt đầu đi vào trong mê cung, mới vừa đi được hai bước thì bỗng nhiên tiếng pằng pằng pằng vang lên, trước mắt đột ngột sáng lên.

Tôi và Vân Kỳ nhìn nhau một cái, nói: “Bọn họ đã chạm vào cơ quan rồi!”

Trên vách tường của mê cung, cứ mỗi năm mươi mét thì có một ngọn đèn, trong đèn còn đầy dầu, loại dầu này dĩ nhiên chính là dầu cá mập có thể sáng mãi không tắt trong truyền thuyết.

Vân Kỳ đưa tay ra bảo về tôi ở đằng sau, thấp giọng nói: “Cẩn thận chút, trong mê cung này chỉ sợ sẽ không yên bình như vậy đâu.”

Vừa dứt lời thì ở vách tường bên cạnh liền có một chùm tóc màu đen lao ra, cuốn về phía tôi, tôi phản ứng rất nhanh, giơ tay chém xuống, sợi tóc kia rơi xuống đất, tiếp theo, vô số sợi tóc màu đen phun ra mãnh liệt từ bốn phương tám hướng, tôi cười lạnh một tiếng: “Trò mèo.”

Ngọn lửa màu xanh bắn ra từ cơ thể tôi, điên cuồng đốt cháy những sợi tóc đen kia, trong trận gào thét chói tai, những sợi tóc đen kia đã bị thiêu đốt hoàn toàn.

Ngay lúc này, tôi nghe được một tiếng kêu sợ hãi.

Tiếng kêu sợ hãi này là do phụ nữ phát ra, chẳng lẽ là người phụ nữ đi cùng cha con nhà họ Chu kia?

Tôi gật đầu một cái với Vân Kỳ, hai chúng tôi bước nhanh hơn, rẽ ở khúc cua thì nhìn thấy cha con nhà họ Chu đang chiến đấu với một sinh vật hình người.

Sở dĩ nói là sinh vật hình người là vì nó hoàn toàn không phải là một người hoàn chỉnh, chỉ có một bộ khung xương ở đó, thịt trên người hình như đã bị cắt hết đi, chỉ còn lại một vài mảnh máu thịt dán sát vào xương, đầu bị đập vỡ, nửa bên mặt thì lại mềm mềm như miếng bánh ngọt vậy.

Đột nhiên tôi nghĩ tới trong cuốn nhật ký của vị giáo sư họ Mễ kia, đây chính là đệ tử đang sống sờ sờ mà bị ông ta dùng đá đập chết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!