Hứa Hạo Nhiên lập tức nhảy dựng lên, nhào về phía tên côn đồ tóc vàng.
“Ông đây liều mạng với mày!”
Không thể không nói, Hứa Hạo Nhiên thật sự không có chút năng lực và kinh nghiệm đánh nhau nào.
Cậu ta mới vừa nhào qua đã bị tên côn đồ tóc vàng đá một cước lên mặt.
Hứa Hạo Nhiên lập tức bị đá sang một bên.
Cậu ta lăn liên tục mấy vòng dưới đất, đụng vào chân bàn cách đó không xa mới dừng lại.
Tên côn đồ đi tới túm lấy đầu của Hứa Hạo Nhiên.
Duỗi tay vỗ vài cái lên khuôn mặt đã bị đánh đỏ của cậu ta.
“Ranh con, mày là người đầu tiên tao đánh khi đến Đông Hải đó”.
“Vì anh tao sẽ nhanh chóng trở thành người có tiếng tăm ở Đông Hải thôi”.
“Đông Hải của tụi mày sẽ trở thành địa bàn của Lang Gia”.
“Đến lúc đó, tao chính là đại ca của khu vực này!”
“Sao này thấy tao thì phải cúi đầu khom lưng, lễ phép chào hỏi có biết chưa”.
“Nếu không, ông đây gặp mày lần nào sẽ đánh mày lần đó!”.
Nói xong, tên côn đồ mới buông tay ra, dẫn đám người bên cạnh lắc lư đi tới cửa quán bar.
Lúc này, hai người Lý Phong và Hứa Mộc Tình vừa lái xe đến chỗ đỗ xe ngoài cửa quán bar.
Khoảng thời gian gần đây, sự nghiệp của tập đoàn Lăng Tiêu không ngừng phát triển.
Hứa Mộc Tình vẫn luôn bận trước bận sau.
Vì bên cạnh thiếu nhân tài, cũng chỉ có một vài người đáng tin cậy.
Nhưng một mình cô thật sự quá bận rộn, Hứa Mộc Tình bèn nghĩ đến Hứa Hạo Nhiên.
Ở trong nhà, Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân không biết đã khuyên nhủ Hứa Hạo Nhiên biết bao nhiêu lần.
Muốn cậu ta đến tập đoàn của gia đình làm việc, nhưng Hứa Hạo Nhiên cứ không chịu.
Nói theo cách của Liễu Ngọc Phân là lúc còn nhỏ Hứa Hạo Nhiên sốt đến 42 độ nên đầu óc nóng quá hỏng rồi.
Cả ngày chỉ ôm giấc mộng trở thành ngôi sao ca nhạc.
Có thể nói, Lý Phong là người duy nhất trong nhà ủng hộ Hứa Hạo Nhiên.
Theo anh thấy, Hứa Hạo Nhiên chỉ đang thiếu chút cơ hội mà thôi.
Chỉ cần cơ hội đến, người anh rể là anh sẽ đưa cậu ta lên mây xanh!
Lý Phong và Hứa Mộc Tình vừa mới đến cửa quán bar.
Tên tóc vàng kia chợt nhảy cẫng lên như nhìn thấy lục địa mới.
“Wow, người đẹp kìa!”
“Không ngờ một Đông Hải nho nhỏ cũng có một cô gái xinh đẹp như vậy”.
“Nhìn còn đẹp hơn cả siêu sao ấy chứ”.
Tóc vàng vừa nói vừa duỗi tay về phía Hứa Mộc Tình.
Cổ tay của hắn ta đột nhiên bị chặn lại.
Lý Phong kéo nhẹ một cái.
Tên tóc vàng lập tức la lên.
Lý Phong trực tiếp vặn trật khớp tay tên tóc vàng.
Tên tóc vàng đau đến mức trên trán thấm ướt mồ hôi lạnh, hắn ta quát to một tiếng: “Lên cho tao! Giết chết thằng này ngay!”
Mấy tên lưu manh còn đang oai phong tuỳ ý đập đồ trong quán bar lập tức kêu gào xong lên.
Trong nháy mắt, bọn họ đã bị Lý Phong đánh ngã hết xuống đất.
Không ai thấy rõ anh vừa ra tay thế nào.
Chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết khi có người bị đánh vang lên.
Thấy thế, tên tóc vàng hoảng sợ vội lùi về sau.
Lý Phong và Hứa Mộc Tình cứ thế đi vào trong quán bar.
Kết quả phát hiện trong quán bar vô cùng hỗn loạn.
Nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của Hứa Hạo Nhiên, Hứa Mộc Tình vội xông lên.
“Hạo Nhiên, em không sao chứ?”
Hứa Hạo Nhiên không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm tên tóc vàng.
Trong mắt cậu ta lúc này có lửa giận hừng hực thiêu đốt.
Cậu ta không nói gì, cầm một chai bia bên cạnh lên đi về phía tên tóc vàng.
Lúc này, tên tóc vàng chỉ lo chú ý đến Lý Phong.
Hoàn toàn không biết Hứa Hạo Nhiên đang đến gần.
Đợi nghe thấy tiếng quát to của Hứa Hạo Nhiên rồi quay đầu lại theo phản xạ có điều kiện, hắn ta nhìn thấy một chai bia đập từ trên xuống.
“Bốp!”
Tiếng chai rượu vỡ nát vang lên lanh lảnh!