"Trời đất, cậu Long à! Anh nói thế lẽ nào người dạy anh là thần tiên à? Chỉ có thần tiên mới có thể dạy anh những pháp thuật sắc bén như vậy".
Long Hải Lượng cười tự tin: "Hôm nay mọi người cứ yên tâm đi sau lưng tôi, tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào là cao thủ chân chính".
"Tôi thấy mấy thứ kia cũng thường thường thế thôi, chỉ hai ba chiêu là giải quyết gọn lẹ".
"Bọn chúng có thể lên mặt với người bình thường chứ trước mặt tôi bọn chúng chả là cái thá gì".
Long Hải Lượng vừa nói vừa liếc mắt nhìn Tina, nhưng lúc này Tina không thèm nhìn đến hắn, cô ấy đang nhìn về phía cầu thang ở tầng hai.
Ngay sau đó một người đang livestream bên cạnh Long Hải Lượng đột nhiên hét toáng lên: "Cậu Long, anh mau nhìn kìa, ở cầu thang có thứ gì không sạch sẽ ý".
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, ở đầu cầu thang đúng là có một thứ toàn thân bị đốt cháy.
Mà thể hình người này lớn hơn người vừa nãy một chút, toàn thân hắn ta chìm trong màn sương mù màu đen.
"Chuyện nhỏ, xem tôi xử lí nó đây.", Long Hải Lượng lại làm lại trò cũ, giơ cái gậy gỗ trong ngực mình lên cao.
Ngay khi hắn đang lẩm bẩm thứ tiếng khó nghe, Hứa Hạo Nhiên hỏi Lý Hùng: "Anh rể, hình như cái tên này không học đạo thuật đúng không?"
Lý Hùng gật nhẹ đầu: "Đây là một loại vu thuật có nguồn gốc từ Nam Dương".
"Chắc tên cậu ấm nhà họ Long này bị người nào đó lừa hoặc gia tộc nhà hắn vốn luyện loại vu thuật này".
"Còn đạo sĩ lang thang chỉ là bọn họ tự bịa ra mà thôi".
"Người như Long Hải Lượng ra ngoài thể nào cũng gây chuyện, nếu gặp phải cao thủ thực thủ rồi bị đánh cho lăn lê bò càng như chó thì gia tộc Long Thị cũng có thể vịn vào cái cớ Long Hải Lượng bị người ta lừa, chả liên quan gì đến gia tộc nhà bọn họ cả".
Lý Hùng vừa nói vừa nhìn về sau lưng Long Hải Lượng, ánh mắt anh sắc bén. Anh lạnh lùng nói: "Nếu anh đoán không sai thì Long Hải Lượng cũng chỉ là một quân cờ của nhà họ Long mà thôi, một đại gia tộc vứt bỏ một quân cờ là chuyện đơn giản".
Ngay khi Long Hải Lượng còn đang lẩm bẩm, cái thứ màu đen bỗng gầm lên giận dữ, hai tay nó giang rộng ra lao về phía mọi người.
Bởi vì Long Hải Lượng lẩm bẩm quá lâu nên không kịp phản ứng, tay phải của tên đang livestream bên cạnh hắn bị nắm lấy, gã đó lập tức hét lên thảm thiết. Lúc bàn tay gã bị cái thứ màu đen đó đụng trúng lập tức cháy đen, thậm chí còn bốc khói.
Nhìn thấy thế, Lý Hùng giơ tay vỗ nhẹ lên vai Hứa Hạo Nhiên, cậu ta lập tức lấy một lá bùa màu vàng từ trong túi ra, đọc một câu thần chú mà Lý Hùng đã dạy.
Ngay sau đó, lá bùa màu vàng liền hóa thành một tia sáng màu vàng lao về phía thứ màu đen, dán chặt lên trán nó.
Nó rống lên một tiếng thảm thiết, sau đó ôm chặt lấy đầu mình, cơ thể không ngừng vặn vẹo lắc lư, cái khí đen trên người nó khiến mọi người ho sặc sụa nhanh chóng lan ra, tràn đầy cả cầu thang.
"Anh rể à, cái thứ này ghê thế cơ á?"
Hứa Hạo Nhiên chưa gặp trường hợp này bao giờ, cậu ta luống cuống không biết làm sao.
Vẻ mặt Lý Hùng vô cảm chỉ tay vào túi Hứa Hạo Nhiên, ngón tay anh hơi cong lên, một lá bùa màu vàng tự bay từ trong ra.
Lá bùa màu vàng này bắt đầu quay nhanh trên đầu mọi người, tạo thành một vòng xoáy, hút toàn bộ khí đen sang nơi khác.
Sau đó lá bùa màu vàng này nhanh chóng đậu xuống đỉnh đầu thứ đó.
Hai ngón tay của Lý Hùng búng nhẹ một cái trong không trung "bốp" một tiếng, cái thứ vốn đã bị lửa thiêu cháy lập tức lại cháy bùng lên, ngọn lửa này cháy khắp người nó, thiêu nó thành tro.
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, so với vẻ mặt của những người đang livestream thì vẻ mặt của hắn xấu hơn nhiều, hắn cứ tưởng ba người Lý Hùng chỉ đến đây thám hiểm thôi, không ngờ Lý Hùng lại là một cao thủ.
Ban đầu Long Hải Lượng chỉ định tỏ vẻ trước mặt Tina mà thôi, nhưng giờ phút này trong lòng hắn thầm quyết định sẽ chơi chết Lý Hùng rồi hút hết tinh khí thần hồn Lý Hùng, biến những thứ đó thành của mình.
Thế là hắn thay đổi kế hoạch, hắn hạ mình nói chuyện với Lý Hùng: "Ôi, người anh em này, nếu anh đã giỏi thế sao không đi trước chúng tôi?"
"Hôm nay mọi người đến đây để tìm hiểu, có lẽ sau này không còn cơ hội gặp lại nữa. Sao anh không đưa chúng tôi đi một vòng quanh đây nhỉ?"
Long Hải Lượng vừa nói thế, lập tức có người đứng bên phụ họa: "Đúng đấy, đúng đấy, nhìn có vẻ anh giỏi thế, sao lại để những người thường như chúng tôi đi trước được?"
"Mà nơi này là một trong bốn ngôi nhà ma ở Ninh Châu chúng ta, nếu có thể xử lý sạch những thứ đó ở đây thì đúng là tạo phúc cho dân đấy".
Lý Hùng mỉm cười nói: "Tôi không có năng lực xử lý sạch sẽ những thứ ở đây đâu".
"Tối nay tôi chỉ đi thám hiểm cùng em gái thôi, mấy người muốn đi đâu thì tùy, chúng tôi chỉ đi dạo chơi chơi thế thôi.", Lý Hùng nói xong thì cầm tay Tina xuống lầu.