Kẻ chen ngang là một người đàn ông cao lớn đeo một chiếc mặt nạ xấu xí màu xanh biếc, thời điểm khi hắn ta tháo mặt nạ của mình xuống, Úy Trì Thác Dã bỗng nhiên cười nói: “Đã lâu không gặp, cảnh sát Lôi.”
“Ha ha, cũng gần hai năm rồi nhỉ.” Người đàn ông đeo mặt nạ có đôi mắt híp, dài cực kỳ giống người Hàn Quốc.
Nếu như nói Úy Trì Thác Dã là thần thoại thế giới ngầm, vậy thì Lôi Hách cũng có thể nói là truyền kỳ của giới chánh đạo. Dù chánh tà hai bên từ trước đến nay luôn như nước với lửa, nhưng rồi vẫn phải gắn bó chặt chẽ với nhau.
Hai năm trước trong một trận sống mái, Lôi Hách bắt được một kẻ phản bội Xích Long bang, mong tìm thấy được chứng cớ phạm tội của Xích Long bang. Nhưng cuối cùng lại bị Úy Trì Thác Dã sớm đoán trước mà hóa giải. Lôi Hách chỉ còn cách không đánh mà thua. Bởi vì không thể tìm thấy bất kỳ sơ hở nào của Úy Trì Thác Dã nên hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Úy Trì Thác Dã diễu võ dương oai, tiếp tục mở rộng lực lượng băng đảng của mình.
Thật ra Úy Trì Thác Dã dựa vào cái gì mà có thể ở thế giới ngầm tung hoành ngang dọc, chỉ không đến mười năm, cả giới bạch đạo cũng phải kính sợ hắn vài phần? Hôm nay, hắn đạt được thành công trong lĩnh vực kinh doanh cũng lại khiến cho nhiều người phải ngạc nhiên. Úy Trì Thác Dã cuối cùng là loại người như thế nào?
Dù cho Lôi Hách cũng rất tò mò, nhưng hắn tin rằng, không có con mèo nào không muốn ăn cá, không có người đàn ông nào là không thích ăn vụng, cũng như không có loại băng đảng nào mà không làm việc phi pháp. Hắn rất muốn tự tay bắt được Úy Trì Thác Dã, một đại nhân vật nổi tiếng trong thế giới ngầm này. Mặc dù trong nhiều năm qua cũng đã tốn công vô ích, nhưng hắn vẫn tin rằng, trò chơi cảnh sát bắt trộm này vẫn còn chưa có chơi xong.
“Sao cảnh sát Lôi lại có nhã hứng tới cái loại vũ hội như đêm nay vậy?” Úy Trì Thác Dã nhìn người đàn ông trước mặt —— đã nhiều năm qua cố săn đuổi anh không buông, người có thể hô mưa gọi gió, cảnh sát Lôi Hách, trong đôi mắt đen thâm trầm của anh lộ ra một tia tán thưởng. Lôi Hách được xem là một trong số ít người có thể đối đầu với anh. Anh rất tán thưởng sự gan dạ, sáng suốt và tính quyết đoán của Lôi Hách. Nếu như không phải vì bất đồng chính kiến, thì anh và Lôi Hách có lẽ có khả năng đã trở thành bạn bè rồi .
“Đêm nay đơn thuần chỉ là đi cùng cha tôi, nghe nói ông anh Úy Trì xưa nay không bao giờ tham gia vào các cuộc tụ họp như thế này, ha ha, không biết đợt góp tiền từ thiện lần này, ông anh Úy Trì định xếp thứ mấy đây?” Lôi Hách xảo quyệt nói, sau đó lấy chiếc mặt nạ xanh biếc đang cầm trên tay đeo lên lại. Hắn cười một cách châm biếm, một ông trùm xã hội đen trở thành một mạnh thường quân, chẳng lẽ một tay thì giết người phóng hỏa còn tay kia lại chăm sóc người bị thương sao? Ha ha, cái tiêu đề tin tức này được đăng lên, bảo đảm đủ sức gây chấn động….
Khóe miệng Úy Trì Thác Dã nhếch lên, vẻ mỉa mai của Lôi Hách anh hoàn toàn nhìn thấy, nhưng chỉ giữ im lặng. Mặt nạ ‘Xích Long’ trước sau chưa từng bỏ xuống nên Lôi Hách cũng không thể thấy rõ vẻ mặt của anh. Có lẽ, chính anh cũng rất tò mò, ông trùm xã hội đen trở thành một mạnh thường quân, nếu một khi cái tiêu đề tin tức này được đăng tải, thì sẽ nảy sinh ra hiệu ứng to lớn đến đâu.
Nhìn thấy Úy Trì Thác Dã không trả lời, Lý Doanh Doanh đang đứng bên cạnh vội vàng lên tiếng giảng hòa, cười nói: “Cảnh sát Lôi, một lát nữa kết quả sẽ được công bố thôi, không biết thị trưởng Lôi năm nay sẽ đứng thứ mấy nhỉ?” Lôi Hách là con trai thị trưởng, tuy rằng người cô yêu tha thiết là Úy Trì Thác Dã, nhưng cô cũng không thể làm mất lòng Lôi Hách được.
Bỗng nhiên, toàn bộ hội trường tối đen, lúc này tất cả ánh sáng đều tập trung trên người dẫn chương trình ngay chính giữa sân khấu: “Chào mừng các vị quan khách đã đến đây tham gia buổi vũ hội từ thiện của chúng tôi đêm nay, sự hiện diện của các vị, mặc dù bận rộn trăm công ngàn việc vẫn cố bớt chút thời gian ghé qua, hiệp hội từ thiện với tư cách là nhà tổ chức cảm thấy vô cùng vinh hạnh…”
Người dẫn chương trình vẫn còn tiếp tục thao thao bất tuyệt, nước miếng bay tứ tung mà phát biểu bài diễn văn của mình. Úy Trì Thác Dã nhân cơ hội này, đi vào một góc tối khuất ngồi xuống. Anh lãnh khốc, khinh thường bộ mặt lá mặt lá trái (giả tạo) của đám người kia.
Lôi Hách và Lý Doanh Doanh ai nấy đều đã trở về vị trí cũ, bọn họ đều đang chờ đợi đáp án được công bố, năm nay giải nhà đại từ thiện cuối cùng sẽ rơi vào tay ai?