Tòa cao ốc Empire State, là khu tiêu dùng mua sắm đắt tiền, sang trọng nhất của thành phố, là nơi tụ tập của những người nổi tiếng, miễn là các thương hiệu nổi tiếng thế giới, ở đây đều không thiếu thứ gì. Mục đích chính của nó, chỉ để nhằm phục vụ giới thượng lưu!
“Thác Dã, anh xem, lễ phục này mặc đẹp không?”
“Hừm, không tệ.”
“Thiết kế của Chanel, vẫn luôn khiến em yêu thích.”
“Em thích là được rồi.”
“Anh thấy, vũ hội vào đầu tháng sau, em mặc bộ này được không?” Trong giọng nói nhẹ nhàng của cô gái, nghe ra được cảm giác háo hức như đang nhảy nhót.
“Được.” Người đàn ông trả lời gãy gọn.
“Thưa ngài, vợ của ngài thật là tinh mắt, đây là thiết kế mới nhất của Chanel, số lượng giới hạn trên toàn thế giới.” Người phục vụ đứng bên cạnh nhiệt tình giải thích. Ở khu này, người có tiền cô gặp đã nhiều, nhưng hầu hết không phải béo ục ịch lùn tịt, thì cũng chỉ có dáng vẻ hết sức bình thường, rất khó để gặp được người đẹp giống như đôi tình nhân hoàn mỹ trước mắt này. Người đàn ông thì cao to tuấn tú, tao nhã lịch sự, còn cô gái thì xinh đẹp mỹ lệ, dịu dàng động lòng người.
“Ha ha, cô nói đùa, anh ấy không phải là chồng tôi.” Cô gái mỉm cười nói, nhưng lờ mờ có thể nghe ra kỳ vọng của cô đối với người đàn ông.
“Ha ha, hai người quả thật rất xứng đôi. Khu chuyên kinh doanh thương hiệu Chanel Châu Á, mới đây có ra vài thiết kế đặc biệt dành cho phụ nữ châu Á. Cô có thể xem qua, tôi nghĩ nó rất phù hợp với cô.
Cô gái dịu dàng gật đầu. Giờ khắc này, cô chỉ muốn làm một người phụ nữ xinh đẹp nhất trong mắt anh!
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
“Cô đi vào nhanh lên, còn lề mề gì vậy?” Cô hầu gái kéo tay Lăng Vũ Hi đang đứng ì ở cửa chậm chạp không chịu đi vào.
“Không thích! Nơi này dường như quá…” Vừa nhìn liền biết đây là một nơi sang trọng cao cấp, Lăng Vũ Hi kiên quyết bám chặt vào tường không chịu đi vào.
Đang giỡn sao, cao ốc Empire State này, vừa nhìn cách trang hoàng liền biết chỉ những người giàu có cao quý mới có thể mua sắm được những thứ đắt tiền trong đó.
“Cô à, cô không cần phải trả tiền, cậu chủ chi nha!” Cô hầu gái không nhịn được liếc trắng mắt. Người muốn ra ngoài đi dạo là cô ấy, bây giờ người không chịu vào trung tâm mua sắm cũng là cô ấy.
“Híc, tôi vốn chỉ định đi dạo miễn phí như đi dạo công viên …”
“Thôi xin đi, cô bao nhiêu tuổi rồi, giống bình thường một chút có được hay không? Công viên? Cô nghĩ bọn tôi là vú em hả?” Đó là nơi mà chỉ những đứa trẻ mới đến chơi. Tuy rằng hai chị em cô nhìn bề ngoài chỉ là hầu gái, nhưng trên thực tế lại chính là song thù Bá Vương hoa của Xích Long bang, chị cả của giới hắc đạo, không vào nơi cao cấp chẳng lẽ thật sự mang cái cô ngốc Lăng Vũ Hi này dung dăng dung dẻ đi công viên ngắm hoa sao?
“Ây… Đừng, đừng kéo!” Không chịu nổi sức lực dã man của cô hầu gái, Lăng Vũ Hi liền bị lôi kéo vào cao ốc Empire State.
“Cô xem, quần áo GUCCI rất hợp với cô!”
“Không sai, khí chất của cô rất thích hợp với phong cách ngây thơ!”
“À, cô cũng phải mua mỹ phẩm nữa, Lancome nhé?”
“Hey, chúng ta cũng rất lâu rồi không đi shopping…”
Tất nhiên, các cô hầu gái này còn tích cực hơn cả người trong cuộc như cô. Lôi kéo cô hết chạy đông lại chạy tây, chỉ một lát sau, vật phẩm mua được gần như đã xếp thành một núi nhỏ.
“Này, cô cầm hộ tôi cái này một lát, tôi đi chọn giúp cô.”
“Hừm, cô chịu khó một chút, chúng tôi sẽ giúp cô chọn lựa cẩn thận. Cô xem những bộ váy áo xinh đẹp kia một chút, có phải rất hợp với cô không?”
“…” Lăng Vũ Hi không nói gì, lúc này, cô đang đẩy xe đẩy chất đầy túi lớn túi nhỏ, bất đắc dĩ đi theo đuôi hai cô hầu gái. Mà cuối cùng thì ai đang phục vụ cho ai đây?
Các bạn nói, nếu như trên thế giới thật sự có chuyện trùng hợp đến vậy, thì đó sẽ là chuyện gì?
Khi Lăng Vũ Hi đang ngây ngốc đứng trên hành lang, đợi các cô hầu gái, vỗ vỗ lên cánh tay có chút nhức mỏi, nhìn quanh quẩn xung quanh.
Trang hoàng đẹp đẽ lộng lẫy, trung tâm mua sắm được thiết kế xung quanh một vòng tròn, một khoản tròn trống rỗng thông lên bầu trời, làm cho mỗi một tầng lầu đều trong suốt lóa mắt. Khắp nơi đều có thể trông thấy mọi người ăn mặc sang trọng, cầm theo túi to túi nhỏ, đi dạo khắp các gian hàng hiệu có trên thế giới được tập trung lại ở nơi này.
Bỗng nhiên, một bóng người xinh đẹp hấp dẫn sự chú ý của cô.
Đó là một đôi tình nhân hoàn mỹ, hai người đều có vóc người cao gầy, giống người mẫu, cô gái xinh đẹp đến không dính chút khói bụi trần gian, dịu dàng khoát tay người đàn ông bên cạnh, đang chậm rãi đi thẳng về phía Lăng Vũ Hi.
Mà người đàn ông, Lăng Vũ Hi ngơ ngác nhìn, quả nhiên là… Anh ta!
Cô gái kia thân mật khoát tay anh, vô thức nhìn anh mỉm cười, mà anh ta, với ánh mắt dịu dàng, mang theo cưng chiều xoa xoa tóc cô gái. Hai người trông thật xứng đôi, thoáng nhìn như một đôi tình nhân đang yêu!
Trái tim có chút âm ỉ đau, Lăng Vũ Hi đứng lặng nơi đó, cũng không kịp né tránh, anh ta… Dường như cũng nhìn thấy cô!
“Thác Dã, lễ phục Armani chuyên dùng của anh, ước chừng phải mất mấy ngày nữa mới có thể hoàn thành. Anh sẽ không trách em đã quyết định thay anh làm bộ lễ phục này thế nào chứ?” Cô gái cất tiếng nói, chất giọng mềm mại, truyền vào tai Lăng Vũ Hi, giống như bị kim đâm.
Không trách, anh ta luôn nói giọng cô khó nghe, thì ra giọng cô gái kia mới xứng là giọng nói trời ban.
Anh thực sự đã nhìn thấy cô, nhưng ánh mắt của anh ta, giống như đang nhìn vào một người xa lạ, cũng không hề dừng lại chút nào trên người cô, chớp mắt đã chuyển sang cô gái bên cạnh, khóe miệng khẽ cong lên, “Tuyết Nhi, không cần áy náy, em nên biết, anh sẽ không quở trách em bất cứ chuyện gì.”
“Hì hì, Thác Dã anh thật tốt.” Cô gái như được cho ăn mật, mỉm cười e thẹn, ôm lấy cánh tay anh ta, đi lướt qua bên cạnh Lăng Vũ Hi…
Có âm thanh vỡ vụn, trong ngực Lăng Vũ Hi nổ tung ra, cô không rõ đó là tiếng gì, không dám nhìn thêm một chút nào đôi tình nhân hoàn mỹ kia nữa.
“Cô làm sao vậy? Sắc mặt sao kém thế này?” Các cô hầu gái mang theo túi lớn túi nhỏ từ trong cửa hàng đi ra.
“Không thoải mái sao? Có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”
Cô mỉm cười cứng ngắc, “Không có chuyện gì, chúng ta đi đâu tiếp đây?”
Cô giả vờ trấn tĩnh, nhưng trong lòng là sóng ngầm dậy sóng.
Tuyết Nhi là ai?
Bọn họ trông thật, xứng đôi!
Anh ta đã có vợ rồi sao? Vậy tại sao lại còn trêu chọc cô?