“Chờ thêm vài ngày nữa cũng được, tôi cũng không phải là người thích ép người khác, nhưng tôi hy vọng mọi người không kéo dài thời gian, dù sao tôi cũng còn rất nhiều việc cần phải hoàn thành.”
Giang Anh Tuấn cười lạnh một tiếng, đứng dậy trực tiếp bước đi, ở cùng chỗ với một đám người này đúng là lãng phí thời gian, không bằng anh trở về văn phòng xem lại các văn kiện vận chuyển của công ty.
Sáng sớm Nhan Nhã Quỳnh đã bị Giang Anh Tuấn đưa đến văn phòng, lúc này cô cùng Hướng Minh đang ghé sát vào nhau thì thầm to nhỏ gì đó. Bé Tinh Hòa được gửi đến phòng chăm sóc trẻ, hiện tại chắc vẫn còn đang ngủ ngon.
“Chơi mệt, trong phòng có phòng ngủ, có thể vào đó ngủ một lát.”
Giang Anh Tuấn trở về thấy hai người đang cười nói vui vẻ, anh đi đến đưa cho NhanHướng Minh một túi hạt dưa, thuận tay nhéo má Nhan Nhã Quỳnh một cái rồi mới quay về bàn làm việc.
Lâm Tiến Quân dường như đã quá quen với cảnh này, cúi đầu không để ý mọi chuyện, chờ anh vê bàn làm việc.
Lần đầu tiên đến công ty khảo sát lại phát hiện ra chút bất thường, trước bàn làm việc có rất nhiều văn kiện, nhưng khi đến tận nơi cùng xem những văn kiện này, anh mới phát hiện có rất nhiêu văn kiện không đúng.
“Anh đã điều tra ra được gì chưa?”
Giang Anh Tuấn vừa lật dở văn kiện, vừa hỏi.
Lâm Tiến Quân tiến lên vài bước, cầm tập văn kiện trong tay đưa cho anh nói: “Chỉ có 40% những người trong dòng họ tham gia vào vị trí chủ chốt của công ty Sunrise, nhưng thực tế lại có đến 60%, qua điều tra người của Giang Húc Đông chiếm không đến 10%, còn những người cấp dưới nữa, hiện chưa điều tra rõ được, 50% còn lại là những người của dòng họ Sunrise..
“Tiếp tục điều tra, những phần khác tạm thời cứ mặc kệ, trước tiên điều tra toàn bộ những người có liên quan đến Giang Húc Đông cho tôi!”
Hoác Anh Tuấn nhíu mày, cho dù ông ngoại trước kia có thanh lọc một lân, nhưng tay chân của Giang Húc Đông rất nhiều, hiện vẫn ẩn nấp trong bóng tối.
Anh phải xử lý những tên đầu sỏ trước, diệt cỏ phải diệt tận gốc, nếu không sẽ để lại tai họa ngầm, về sau những người đó sẽ làm tổn thương đến chính mình cùng người thân, nếu tình hình hiện tại không cho phép, anh không thể giữ lại người đó.
“Tổng giám đốc yên tâm, tôi đã giao chuyện này cho cấp dưới điều tra, những vị trí quan trọng đêu được người của chúng ta thay thế, những ông già kia tạm thời không có động tĩnh gì. Lâm Tiến Quân vừa nghĩ vừa nói.
Trong một buổi sáng, có thể xử lý mọi chuyện được như vậy đã là quá tốt rôi, Giang Anh Tuấn cảm thấy hài lòng, gật đầu nói.
‘Chuyện này tạm thời giao cho trợ lý, còn công ty bên Hoa Kỳ tạm thời tôi không có thời gian quản lý, hiện tại giao cho anh xử lý mọi chuyện, nửa năm lại báo tình hình cho tôi biết một lần”
“Tôi sẽ chuẩn bị để lập tức ra nước ngoài, tổng giám đốc cứ yên tâm.”
Vẻ mặt Lâm Tiến Quân lộ ra sự vui mừng, đáp lại.
Giang Anh Tuấn gật đầu không nói thêm gì cả, cúi đầu xử lý công việc, Lâm Tiến Quân thu dọn các tài liệu rồi xoay người rời đi.
Sau khi xuống máy bay, Abel đã không đến gặp những người của dòng họ Sunrise mà dọn đến một căn phòng cũ để ở, cũng không vội vã xử lý mọi chuyện mà mỗi ngày luôn thong thả đi tập thể dục xung quanh khu vườn.
Bên kia, Yaren cũng hiểu rõ sự tình xảy ra trong ba năm trở lại đây, ông ấy tính nghỉ ngơi một thời gian, hiện tại đang ngồi trên phi cơ riêng để trở về quê nhà ở Châu Âu.