Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Chương 78

Nghe giọng nói của Thịnh Hành Nam một lần nữa, cô thấy cứ như đã xa cách cả đời, những giọt nước mắt không ngăn được của Nhan Nhã Quỳnh lại trào ra.

Thím Hoa ở bên cạnh tỏ vẻ đau khổ, nhẹ nhàng vỗ lưng Nhan Nhã Quỳnh để giúp cô nhuận khí. “Con gái, con còn đang mang thai đó, khóc nhiều cũng không tốt, đợi lát nữa cúp điện thoại ăn cơm rồi đi lau người bằng nước nóng, nghỉ ngơi một giấc cho khỏe. Chắc ngày mai sẽ có người đến đón con rồi”

Làng chài nhỏ cách Hải Phòng không xa, trời còn sáng, ngày mai là có thể đến đón người.

“Quỳnh, anh đang ở Mỹ. Giáo sư nói khoảng hai tháng nữa anh trai em sẽ tỉnh lại, giờ anh đi đón em ngay, em ngoan ngoãn đợi anh nhé.”

Anh ta lo lắng nói.

Nhan Nhã Quỳnh hòa hoãn tâm tình, trong mắt mang theo ý cười: “Được rồi, em ở đây chờ anh… Sau đó, như đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt cô càng thêm u ám: “Đừng để cho Giang Anh Tuấn biết chuyện này. Cứ để anh ấy tưởng em chết rồi đi, em và anh ấy không có duyên phận mà là nghiệt duyên, sớm hiểu rõ điều này cũng tốt: Đương nhiên Thịnh Hành Nam đồng ý hai tay, cho dù là em Quỳnhđược cứu, cũng không có nghĩa là anh ta đã tha thứ cho Giang Sâm. Anh ta cũng chưa từng nghĩ tới việc nói cho Giang Sâm, làm gì có chuyện hời để anh chiếm hết chỗ tốt như vậy chứ.

“Quỳnh, đừng lo lắng… không có chuyện điều gì cũng như ý anh ta đâu, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt thôi”

Sau khi trấn an Nhan Nhã Quỳnh, Thịnh Hành Nam quay người đi đến sân bay.

Thời gian chẳng đợi ai, trước khi tận mắt nhìn thấy Nhan Nhã Quỳnh, anh ta không thể yên tâm.

Từ sáng sớm đến tối khuya, rồi đến bình minh lần nữa, gần như là một ngày một đêm không chợp mắt, Thịnh Hành Nam vượt ngàn dặm đến từ nước Mỹ, vội vã đến một làng chài nhỏ bên cạnh Hải Phòng. Vẻ ngoài anh ta trông vô cùng bụi bặm, đôi mắt đỏ hoe và bộ râu xôm xoàm, nhưng bất ngờ lại khiến Nhan Nhã Quỳnh cảm thấy ấm áp.

Giờ phút này ở làng chài nhỏ đang có một trận mưa phùn, như sợi như sương, lượn lờ mờ mịt, không gây chú ý nhưng dần dà tích tụ lại thấm ướt ngói đỏ trên mái, cũng làm ướt vai hai người họ. Bọn họ cứ như vậy đứng bên ngoài nhìn nhau từ xa, như đang chìm trong mưa bụi Giang Nam.

Nhan Nhã Quỳnh được thím Hoa kịp thời kéo lại, yêu cầu cô nhanh chóng thay quần áo sạch sẽ để không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!