Chương 228
Trân Hiền nghiêm mặt, cau mày ngồi trên ghế. Vừa sáng sớm đã xem một màn kịch như vậy, anh ta cảm thấy nhức đầu, khó chịu.
¡ nhanh một chút, sắp muộn giờ rồi!”
Trân Hiền nhìn đồng hồ, bây giờ đã sắp tới chín giờ, anh †a nhíu chặt mày lại.
Lái xe nghe thấy thế, từ từ đạp chân ga xuống, đưa anh ta tới nơi đúng giờ với tốc độ nhanh nhất. Trân Hiền vội vàng đi vào biệt thự nhà họ Trần.
Hôm qua vừa xảy ra chuyện kia, trông toàn bộ khu biệt thự vô cùng u ám.
Quản gia đã đứng chờ ở cổng từ lâu, thấy Trần Hiền tới thì lập tức dẫn anh ta lên phòng sách ở trên lầu, mà không nói câu nào. Sau khi dẫn người tới phòng sách, quản gia lập tức đi ra ngoài.
Trân Tuấn Tú đang đứng trước cửa sổ, quay lưng về phía anh ta: “Tới rồi à, chuyện tôi giao cho anh thế nào rồi?”
Bố à, người kia không nhảy xuống, là do con làm việc không chu đáo”
Trần Hiền đứng ở đằng sau bàn sách, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Hừi Tôi vừa nghe chuyện này rồi.
Giang Anh Tuấn và NhanKiến Định rất đa mưu túc trí, không dễ đối phó như vậy đâu. Lần sau, nhớ cẩn thận một chút.
Nếu không phải tôi cắt đuôi giúp, e rằng người của Giang
Anh Tuấn đã theo tới chỗ này rồi”
Ông ta xoay người ngồi vào bàn sách, mặt trầm xuống, giọng nói cũng hơi gắt gỏng.