Bây giờ Tiêu Chấn Long nhớ lại biếu cảm ban đầu của Cao Liên Khói, đoán chừng lúc đó biếu cảm bất đâc dĩ của Cao Lièn Khởi có thể là vì kiêng nể thực lực của binh đoàn Tiêu Chấn Long mà có, về phần hợp tác với Cao Liên Khởi trong tương lai sau khi khổng chế được tập đoàn Cao thị thì sức hấp dẫn không lớn như thế. Chỉ vì thực lực ám sát của binh đoàn Tiêu Chấn Long có thế khiến hai giới hăc bạch điên cuồng một thời mới khiến tập đoàn Cao thị sợ động sợ tây, trước đó Tiêu Chấn Long không nghĩ đến, nhưng từ lúc Cao Liên Khởi lộ biếu cảm bất đầc dĩ, Tiêu Chấn Long hiếu sơ cách nghĩ thật trong lòng Cao Liên Khởi rồi. Nhận điện thoại của Hỏa Phượng, Tiêu Chấn Long biết chí ít bây giờ ân oán của Thanh bang đã tạm thời kết thúc, chỉ đợi nhóm Hỏa Phượng đến Hồng Kông rồi cùng đi Thượng Hải, đó mới là thiên đường chân chính của bọn họ.
Có lẽ có một ngày nào đó tôi lại đặt chân về lại quê hương này, Thanh bang, hoặc có thể nói là cả giang hồ mới biết rõ thực lực của Tiêu Chấn Long tôi, Tiêu Chấn Long nghĩtrong lòng.
Trải qua nhiều ngày gió tanh mưa máu như thế, Tiêu Chấn Long cực kỳ trân trọng thời gian rảnh rồi hiếm có, nên quyết định đi tám xông hơi với anh em, đến từ xông hơi này, Tiêu Chấn Long cũng biết được trong phim trước khi vào tù. Vê ý nghĩa chân chính mà nó đại diện, chỉ e sau khi Tiêu Chấn Long biết sẽ không dám đi. Nhóm người Tiêu Chân Long đến một nơi xông hơi tên là “Trên đất cỏ trời”, Tiêu Chấn Long cám thấy tương tự tầm công cộng ớ Đại lục, nhưng xa xỉ hơn. Nhản viên lễ tân thấy người trẻ tuổi đi đầu ra tay hào phóng, không dám lơ là, vội dần mọi người đến phòng xa xỉ tốt nhất. Tiêu Chấn Long đế ý tất cả nhân viên tiếp khách đều là những cô gái trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp, khoảng chừng mười mấy tuổi, lúc này vô cùng cung kính đứng một bên đợi dặn dò, với lại lúc nhóm Tièu Chấn Long thay đồ cũng không có ý đi ra.
Tiêu Chấn Long tự hỏi chầng lẽ đây chính là tám xông hơi ờ Hồng Kông sao? Anh thật sự không quen cởi đồ trước mát mấy cô gái trẻ không quen, vội bảo mấy cô gái ra ngoài trước, sau khi thay đồ xong rồi vào. Ai biết Tiếu Chấn Long vừa nói ra, cô gái trẻ trông như gái Nhật vội cúi người xin Tiêu Chân Long đừng đuổi bọn họ ra, ông chủ lại nghĩ mấy cỏ gái phục vụ không tốt mới bị khách đuổi, bọn họ sẽ bị đánh. Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Tiêu Chấn Long, chú Lục vội bước lên giải thích với Tiêu Chấn Long, đây là quy tác của tắm xông hơi, nói Tiêu Chấn Long nhập gia tùy tục. Thật sự Tiêu Chấn Long cũng không muốn cô gái này vào thế khó, thế là đồng ý. Đến nổi Tiêu Chấn Long không biết hôm đó mình cởi đồ ra thế nào, mặt đỏ như quả táo nhìn Hoàng Tây, Trương Anh Tú vui thầm trong lòng, nhưng lại không dám cười thành tiếng. Đương nhiên nhìn biểu cảm của bọn họ Tiêu Chấn Long biết họ đang cười gì, nhưng cũng chẳng có cách nào.
Tâm trong phòng tắm xong, mười mấy người cười nói quay về phòng bao, nầm trên sô pha thoải mái, nhấm mát hướng thụ khoảnh khác tĩnh lặng. Không bao lâu sau, một ỏng chủ nam dần một nhóm cô gái mặc bikini, vóc dáng cao khều đi vào, nặn ra nụ cười giả trân, giới thiệu với nhóm Tiêu Chấn Long bảo bọn họ tự chọn một cô gái massage, nếu có yêu cầu đặc biệt thì có phòng bên cạnh.
Ống chủ nói xong nhìn về phía Tiêu Chấn Long trước, ông ta biết hình như người trẻ tuối này là người dẫn đầu nhóm người này, Tiêu Chấn Long nhìn về phía Dương Tuấn Phương, Bùi Đức Lâm, tam đại hộ pháp đến cả mấy người Hoàng Tây đều lộ ra biếu cám mong mỏi, chú Lục còn đỡ, vẻ mặt bình thường, Tiêu Chấn Long lác đầu nói: “E rầng đây cũng là quy tầc nhập gia tùy tục.” Nghe câu này, mấy người Dương Tuấn Phương đều sáng mất, vì anh ấy hiếu ý trong lời Tiêu Chấn Long.
Tiêu Chân Long phất tay nói: “Massage thì có thế nhưng mà
vào phòng thì không được.” Tuy các anh em hơi thất vọng, nhưng có người đẹp massage là chuyện vô cùng thoải mái. Cũng thoải mái chọn cô gái mình ưng ý, đương nhiên động tay động chân trong lúc massage không thế tránh khỏi.
Trong tất cả mọi người chí có Tiêu Chấn Long và chú Lục không gọi gái massage, đồng thời Tiêu Chấn Long dặn ông chủ, không có lời dặn của bọn họ đừng để người khác vào.
Õng chủ đồng ý một tiếng rồi dần mấy người còn lại ra ngoài.
Chú Lục rất tò mò Tiêu Chấn Long sức lực dồi dào vì sao không gọi một cô gái phục vụ, nên hỏi Tiêu Chấn Long.
Tiêu Chấn Long nói: “Tôi là đàn õng bình thường, đương nhiên cũng muốn, nhưng bây giờ không phải lúc, nhìn bọn họ, nếu đám người này có sát thủ nào đó, đột nhiên vung một dao thì không ai tránh được, phải có người canh.”
Chú Lục quay đầu nhìn mấy người Dương Tuấn Phương, Trương Bá Chính đã bị mấy cô gái kia làm cho mê muội, không biết sao thầm lắc đầu, đồng thời càng thêm phục Tiêu Chấn Long từ đáy lòng.
Tất cả mọi người, kể cả Tiêu Chấn Dương đều nhám mát thưởng thức nhạc nhẹ trong phòng, hoàn toàn thư giãn.
Lúc này, đột nhiên nghe thấy tiếng hét bén nhọn của một cô gái: “Á! Chết người rồi!”
Tiêu Chấn Long đang nhám mát lập tức đứng dậy theo phản xạ có điều kiện, những anh em khác sau khi nghe thấy cũng lập tức đấy cô gái bên cạnh ra đứng dậy, thay đổi đột ngọt khiến mấy người Tiêu Chấn Long bất giác rơi vào trạng thái
chuẩn bị chiến đấu, không khí trong phòng bao căng thầng hần, dọa mấy cô gái kia hết hồn hết vía, giống như không phải bên ngoài có người chết mà trong phòng bao có người chết.
“Các người đợi trong phòng, tôi ra ngoài xem thứ.” Tiêu Chấn Long ra lệnh.
“Đại ca, tôi đi với cậu.” Chú Lục nói.
“Được.” Tiêu Chân Long đồng ý. Nói xong hai người cùng ra ngoài tìm nơi phát ra âm thanh, người khác ngồi đợi tin trên sô pha trong phòng bao, mấy cô gái kia thấy được tình huống này bèn hỏi: “Anh, còn cần phục vụ không?”
“Ra đi, ra ngoài hết cho tôi.” Trương Anh Tú hung dữ nói.
Câu này khiến mấy cô gái hết hồn, không ngờ mấy người này vừa mới động tay động chân đã trờ mặt, nhưng nghe lời Trương Anh Tú, mấy cô cũng cúi đầu tức giận ra khỏi phòng bao.
Tiêu Chấn Long và chú Lục đi theo âm thanh kia, phát hiện tiếng phát ra từ phòng tâm bén kia, sau mấy ngã rẽ, Tiêu Chấn Long phát hiện trước mặt có nhiều người vây quanh. Anh đấy đám người nhìn qua, thấy một người nầm ngang bên bồn tám, máu đỏ trên cổ chảy ra nhuộm đỏ cả nước, máu liên tục tràn ra chảy xuống cống. Rất rõ ràng, người này bị người khác dùng dao cắt cố họng đến chết.
“Hần không phải sát thủ làm.” Chú Lục nhìn rồi nói.
“Chú Lục, sao biết được?” Tiêu Chấn Long hỏi.
“Cậu thấy trên lưng thi thể kia có chồ bầm, hai tay có vết xước, rõ ràng lúc sáp chết người này có vùng vẫy, nếu thật sự là sát thủ làm, vốn dĩ gã không có cơ hội vùng vẫy, một dao cầt đứt cố họng và cắt vỡ cô’ họng khác nhau.” Chú Lục phân tích.
Quả nhiên Tiêu Chấn Long thấy lưng và hai tay người nầm bèn bồn tắm có chồ bầm và vết xước, trong lòng tán thường gừng càng già càng cay!
“Đại ca, cảnh sát sắp đến rồi, chúng ta rút trước thôi.” Chú Lục nói.
“Đi thôi.” Tiêu Chấn Long đồng ý.
Hai mươi người ra khỏi tăm xông hơi “trên đất có trời”, Tiêu Chấn Long muốn tránh cảnh sát đến nên đi qua con đường sau tòa nhà.
Đường lớn ở Hồng Kông rộng rãi sạch sẽ, nhưng đường ờ cách xa đường lớn lại dài hẹp như Đại Lục, có bóng tối ấm ướt. Bây giờ Tiêu Chấn Long biết vì sao nơi xảy ra đánh nhau trong phim Hồng Kông đều là nơi không thấy ánh sáng thế này, vì thật sự rất ít người đến, thậm chí XG cũng ít đi ngang. Tiêu Chấn Long nhớ lúc đại học đã từng xem bộ phim “Young and Dangerous” vô cùng nổi tiếng lúc đó, không biết ở đây có thể gặp Trần Hạo Nam hay Gà Rừng không?
Lúc này, tiếng bước chân từ xa đến gần, từng tiếng mâng chửi truyền đến.
“Các anh em, bát lấy nó!”
‘Chính là nó giết đại ca!’