Chương 872: Cảm ơn anh đã sống sót mà quay về
Khúc Thanh Ca đến nửa đêm bỗng tỉnh dậy, nhìn thấy đèn trong thư phòng vẫn còn sáng, bèn pha một chén trà cho anh ta: “Anh vẫn chưa ngủ sao?”
Diệp Quân Tước lắc đầu nói: “Tôi không ngủ được, ngày nào mà chưa giết được tên Kỷ Thừa Hoằng đó thì ngày đó tôi vẫn không thể ngủ ngon được.”
Khúc Thanh Ca hỏi: “Là bởi vì…Kỷ Thừa Hoằng đã hại anh cả sao?”
Diệp Quân Tước bực tức nói: “Cô thấy là có khả năng đó không? Là bởi vì cái thằng đó làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của ông đây, lại còn hại chết bao nhiêu người cấp dưới của tôi như thế nữa, ngoài số tiền được bồi thường bảo hiểm, tôi còn phải tự móc túi tiền ra một đống để an ủi người nhà của những người gặp nạn, tôi tổn thất rất lớn cô có biết không hả? Đàn bà như cô thì hiểu gì chứ? Đi về đi ngủ đi!”
Khúc Thanh Ca biết là anh ta chỉ là miệng nói một đường, trong lòng thì nghĩ một nẻo, thế nên không những không quay về phòng mà còn kéo ghế ngồi xuống bên cạnh anh ta, cô ta rõ ràng là mặc một bộ đồ ngủ rất kín đáo, áo dài quần dài, nhưng mà vẫn thu hút ánh mắt của Diệp Quân Tước. cùng với động tác của cô ta, đường cong vòng eo thon thả nửa ẩn nửa hiện, màu hồng phấn của bộ đồ ngủ càng khiến làn da trắng như trứng gà bóc của cô ta nỗi bật hơn, nói thật lòng thì cô ta xinh đẹp hơn Trần Mộng Dao, sau khi sinh con thì càng có vẻ đẹp nữ tính hơn nữa.
Cảm nhận được ánh mắt của anh ta, Khúc Thanh Ca ngước mắt nhìn anh ta, nghi ngờ hỏi: “Sao thế? Em tỉnh dậy cũng không ngủ được, nói chuyện với anh nhé.”
Tâm tư của Diệp Quân Tước thì không còn chú ý gì đến lời nói của cô ta: “Nói chuyện gì…”
Cô ta biết là lúc này trong đầu của anh ta đang nghĩ đến cái gì, rất là nghiêm túc nói: “Anh cả đúng là phúc lớn mạng lớn, như thế mà vẫn sống sót quay về được, mà cũng may là anh ấy quay về được chứ không bỏ lại chị dâu và đứa trẻ, không có gì còn tốt hơn việc cả gia đình được đầm ấm bên nhau cả.”
Diệp Quân Tước lơ đễnh đổi đề tài: “Nhuế Nhuế ngủ rồi à2”
Khúc Thanh Ca nghĩ đến con gái mình, khóe miệng liền nở ra một nụ cười: “Đương nhiên là đã ngủ rồi, tối hôm nay rất ngoan, không hề quấy khóc, uống sữa xong là ngủ luôn rồi.”
Yết hầu của Diệp Quân Tước không tự chủ được mà lăn động: “Cô đi về ngủ đi…”
Khúc Thanh Ca vẫn không đi, đột nhiên giọng nói của cô ta mang một chút buồn thương: “Diệp Quân Tước, cảm ơn anh có thể quay về, sau khi biết được con thuyền đó xảy ra chuyện, em đã sợ đến gần chết, khi biết được là cả con thuyền đó chỉ có một mình anh sống sót quay về, em vừa thấy đau lòng vừa cảm thấy may mắn, anh có biết đấy là cảm giác như thế nào không? Nếu như mà anh xảy ra chuyện thật, thì em và Nhuế Nhuế phải làm sao đây? Tuy là anh không hề yêu em, nhưng mà em vẫn hy vọng là anh có thể sống tốt, còn sống được là quan trọng hơn bắt cứ điều gì.”
Diệp Quân Tước lầm bầm hỏi: “Cô thật là cảm thấy như vậy sao? Cô thật là sợ tôi sẽ chết sao?”
Khúc Thanh Ca rất nghiêm túc gật đầu: “Đúng thế, rất sợ hãi anh sẽ chết. Lúc đó em đã nghĩ là, anh yêu hay không yêu em thì em cũng chịu, chỉ cần anh có thể sống sót là tốt rồi.”
Có lẽ là vì những lời nói chân tình của cô ấy đã khơi dậy tình cảm mềm yếu trong đáy lòng của anh ta, Diệp Quân Tước không kìm nỗi lòng mà ngả người về phía trước, ôm cô ta vào lòng, hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô.
Khúc Thanh Ca rất kinh ngạc, cơ thể theo bản năng mà ưỡn ra sau, sau lần trước hai người họ cãi cọ đòi ly dị thì đã không còn ở cùng nhau nữa, hành vi thân mật như thế này chắc chắn là cũng không có. Không hài lòng vì hành động muốn trốn chạy của cô ta. Cô ta thì hoảng sợ muốn đầy anh ta ra: “Em…em đi về ngủ trước đây! Anh cũng nghỉ ngơi sớm đi!”
Không đợi cô ta đứng dậy, Diệp Quân Tước đã vươn tới túm lấy eo của cô ta, nhấc bổng cô ta lên đặt lên đùi mình, anh ta vùi đầu vào ngực của cô ta, hít thật sâu mùi hương chỉ thuộc về cô, nói: “Đêm này ở lại với anh.”
Cô ta không biết phải mở miệng từ chối như thế nào nữa, muốn chấp nhận nhưng mà hình như vẫn có cảm giác muốn chống đối lại, cái cảm giác muốn chống đối này hình như có từ khi cô ta sinh con xong, cô ta cũng không phải là không muốn làm chuyện này, nhưng cũng chỉ là nghĩ đến mà thôi, thật sự lúc chuẩn bị làm thì cô ta lại lùi bước, nói cho cùng thì đều là do sinh con mà thôi, cô ta cũng có lên mạng tra về chuyện này, có một số người cũng có tình trạng như cô ta, cũng chẳng phải là bệnh tật gì cả.
Ba ngày sau, bên A Trạch đã có được kết quả, A Trạch đưa người đi thăm hỏi tất cả người nhà của những thuyền viên bị nạn mà vẫn chưa tìm được thi thể, viện cớ là đến đưa tiền trợ cấp, thăm dò phản ứng của những người này. Hầu hết bọn họ là vẫn còn rất đau lòng, kể cả thời gian đã trôi qua lâu như vậy, mọi người vẫn không cách nào quên được người đã khuất. Chỉ có một hộ gia đình, vốn là rất thương tâm, nhưng mà khi nhìn thấy tiền thì lại vui sướng đến cười ra tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!