Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 843: Trong đầu em luôn nghĩ cái gì thế?

Loại chuyện này Trần Mộng Dao khẳng định không nín được, vừa từ công quán Kính gia ra nàng liền cùng Giang Linh thấu phong thanh, thái độ Giang Linh cũng là muốn nhìn thấy người rồi lại nói, ngã một lần khôn hơn một chút, lần này phải hảo hảo giữ cửa ải. Nhoáng một cái đến cuối tuần, Trần Mộng Dao đem kế hoạch ban đầu hẹn cùng Ôn Ngôn hủy bỏ, thời điểm Ôn Ngôn biết Trần Mộng Dao muốn cho mẹ ruột xem mắt, cũng không có cảm thấy kinh ngạc, người chính là như vậy, mặc kệ tuổi trẻ hay là đã già đi, đều nên có cái thuộc về, người vốn chính là động vật quần cư, không có người muốn một mình, một mực cô đơn.

Đến nhã gian Bạch Thuỷ Loan, Kính Thiếu Khanh an bài món ăn, vạn sự sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, cái người “Đông Phong” kia còn chưa đến.

Giang Linh bảo dưỡng khá tốt mang trên mặt điểm khả nghi đỏ ng: “Chị Lam, người kia chị từng gặp rồi? Nói ra sợ chị cười, tôi còn có chút khẩn trương. Loại chuyện này còn để mọi người đồng thời xuất động, thật ngại quá.”

Hạ Lam cười nói: “Từng gặp, nhìn đoan chính hơn nhà tôi, yên tâm, mặc kệ là bên trong hay là bên ngoài, đều mạnh hơn nhà tôi.

Kính Thành Húc ở một bên cũng không dám phản bác, sư huynh ông chỗ đó mạnh hơn ông? Ông rất kém cỏi? Một đoàn người không sai biệt lắm nửa giờ, “Đông Phong “ Mới khoan thai tới chậm, trên mặt mặc dù đã có dấu vết tháng năm, nhưng là vẫn có thể thấy được lúc tuổi còn trẻ phong thái như cũ.

Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, sư huynh Kính Thành Húc các phương diện không kém đi đâu, đặt ở tuỏi trẻ lúc ấy, cũng cùng Kính Thiếu Khanh giống nhau là hàng bán chạy, coi như đến cái tuổi này, cũng là đại thúc đẹp trai.

“Thật ngại quá, để mọi người đợi lâu, tôi bị kẹt xe, tôi vội muốn chết, nhưng cũng không có cách nào. Bữa cơm này tôi mời đi, để bày tỏ áy náy.” Biết Kính Thành Húc bắt thiện ngôn từ, cho nên mặt mũi việc đều là Hạ Lam đến: “Không sao, lão Hứa, đều không phải người ngoài.” Nói rồi, bà vỗ vỗ một bên bả vai Giang Linh: “Đây chính là người tôi nói với ông, chị em của tôi, người một nhà. Bên kia là con trai và con dâu, nói con dâu đều khách khí, xem như con gái ta đi. Thiếu Khanh, để phòng bếp mang thức ăn lên đi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”

Kính Thiếu Khanh lên tiếng, đứng dậy đi ra. Trần Mộng Dao lặng lẽ meo meo đánh giá đối phương một hồi, trong lòng một vạn cái hài lòng, nhìn phản ứng Giang Linh, khẳng định cũng là cực độ hài lòng, liền xem đối phương nghĩ như thế nào. Cô chỉ nghe thấy Hạ Lam gọi đối phương “Lão Hứa”, liền mở miệng gọi: “Hứa thúc thúc, gần đây thúc phát triển trong nước sao?”

Hứa Vinh Hoài khiêm tốn mà cười cười đáp: “Những năm gần đây vẫn luôn ở trong nước phát triển, niên kỷ càng lớn, càng tưởng niệm cố hương, vẫn là cố hương thoải mái.”

Xác nhận Hứa Vinh Hoài sẽ không xuất ngoại định cư liền tốt, dù sao con của ông ấy ở nước ngoài, Trần Mộng Dao là có tư tâm, không muốn mẹ ruột của mình đi theo đến quá xa, nghĩ như vậy gặp một lần cũng khó khăn. Cô hài lòng ha ha cười nói: “Rất tốt, rất tốt, nghệ thuật gia đều rất có tình hoài niệm.

Cháu trước kia cũng học vẽ tranh, chỉ là không có thành tựu gì, cháu học cái gì đều là nửa vời, quá bội phục các lão tiền bói.”

Hứa Vinh Hoài tính cách tương đối hướng nội, cười cười không biết nên nói cái gì cho phải. Trần Mộng Dao thấy Giang Linh một mực không có cùng Hứa Vinh Hoài đáp lời, ở dưới bàn đá Giang Linh một cước. Giang Linh hiểu ý tứ cô, nhưng là vừa gặp mặt cũng không biết có thể trò chuyện cùng ý tưởng với người ta hay không, có cùng chủ đề hay không, trong lúc nhất thời chế trụ.

Phản ứng Giang Linh làm Trần Mộng Dao có chút khoa trương, tính cách Giang Linh trước kia cũng không phải dạng này, đối mặt người hay sự việc mình thích đều là chủ động xuất kích, lần này làm sao lại tạm ngừng? Một lát sau, Kính Thiếu Khanh trở về, đồ ăn cũng lục tục đi lên, thoáng làm dịu khoong khó ngột ngạt, Hứa Vinh Hoài đột nhiên đứng dậy kẹp đồ ăn bỏ vào trong chén Giang Linh: “Không biết bà thích ăn cái gì, trước đó con trai tôi về nước có mở tiệm lẫu, nó đi liền giao cho tôi đang xử lý, có thời gian qua ném thử.”

Giang Linh mặt càng đỏ: “Được, được… Con gái tôi thích ăn lẫu, lúc nào có dịp thì cùng đi chung.” Trần Mộng Dao xem xét có mặt mày, nếu không phải trường hợp không thích hợp, cô đều muốn thoải mái cười to, không nghĩ tới Hứa Vinh Hoài còn có nhà tiệm lẫu, tiệm này thật sự là mở đến đầu lưỡi của cô, đây có phải là mang ý nghĩa về sau muốn ăn nồi lẫu đều có thể ăn đủ hay không?

Bởi vì Hứa Vinh Hoài và Kính Thành Húc Nhất đều không nói nhiều, cho nên trên bàn cơm cũng không có trò chuyện nhiều, ăn cơm xong từ phòng ăn ra, Hứa Vinh Hoài nhìn Giang Linh hỏi: “Hình như bà ở một mình đúng không?” Lời này hỏi ở lần đầu tiên gặp nhau có chút kỳ quái, thật giống như có cái mục đích gì không thể cho ai biết. Trần Mộng Dao nhìn Hứa Vinh Hoài một mặt chính khí, không có cái tà niệm gì lệch ra ngoài, liền thay Giang Linh đáp: “Trước mắt mẹ cháu ở một mình, cháu sẽ thường xuyên trở về thăm bà ấy, dù sao cũng không phải cách rất xa.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!